Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó!

Quyển 2 - Chương 45-4: Thắng được rất sung sướng 4




Editor: Puck - Diễn đàn

“Cố tổng, tôi cũng không cảm thấy tất cả mọi thứ đều mãi một tầng không thay đổi! Cũng bởi vì tư chất của anh ta và năng lực vốn có của anh ta, cũng không quản anh ta có thích hợp hay không, anh liền cứ cấp cho anh ta một chức vị, như vậy cũng quá mức qua loa, hoàn toàn không hề có chỗ phát triển cho công ty. Hơn nữa đổi một phương diện khác mà nói, tôi cảm thấy đây không công bằng với người trong cuộc, có lẽ anh ta có thể khiến cho mình phát triển tốt hơn ở trên một chức vị khác, anh lại cho anh ta một lợi ích trước mắt, đây không phải là khích lệ nhân viên chân chính! Khích lệ nhân viên là phải khiến cho anh ta hiểu được xác định vị trí của bản thân, tạo phương hướng phát triển chính xác!” Kiều Tịch Hoàn phản bác.

Sắc mặt Cố Tử Hàn trầm xuống, vậy cô cảm thấy Trương Thông nên ở cương vị gì, càng có phát triển thêm?!”

“Tôi cảm thấy, chức vị hiện tại của Doãn Tường thích hợp với Trương Thông hơn.” Kiều Tịch Hoàn gằn từng tiếng.

“Trương Thông là một nhân tài, chúng ta đều hiểu rõ, cũng không thể chỉ trích nặng, để cho anh ta một mực ở vị trí quản lý khách hàng đúng là uất ức anh ta. Cho nên nếu như Cố tổng cảm thấy Trương Thông đúng lúc nên thay đổi vị trí, quản lý thông tin tiêu thụ sản phẩm phòng quan hệ khách hàng tập đoàn của Doãn Tường, tôi cảm thấy có thể bổ nhiệm cho Trương Thông, đây cũng là nghề ban đầu của anh ta, càng có ích cho phát triển sau này của anh ta, mặc dù tôi không đặc biệt hoạch định hướng phát triển của Trương Thông, nhưng từ lần ứng tuyển này đến xem, Trương Thông thích hợp phát triển ở bộ phận chăm sóc khách hàng tập đoàn hơn, anh ta có năng lực phát triển cao hơn trên con đường đi này.”

Cố Tử Hàn mím chặt môi.

Kiều Tịch Hoàn nói đúng lý hợp tình từng câu từng chữ. Không chỉ nói rõ nguyên nhân tại sao Trương Thông không thích hợp với cương vị này, còn hoạch định rõ ràng cho Trương Thông, đây không thể nghi ngờ là phương thức tốt nhất cho nhân viên, mục đích cuối cùng của lần ứng tuyển này chính là để cho nhân viên có được phát triển lớn hơn, Kiều Tịch Hoàn bắt được tinh tuy, dĩ nhiên còn có lực thuyết phục. di@en*dyan(lee^qu.donnn)

Sắc mặt Cố Tử Hàn chìm đến đòi mạng.

Bản thân vốn đã nghĩ xong, sắp xếp cho Trương Thông ở dưới quyền Kiều Tịch Hoàn, tai mắt của anh dĩ nhiên nhiều một chút

Anh âm thầm siết ngón tay, chịu đựng đủ loại khó chịu trong lòng, nói: “Cho dù  như thế, có lẽ Trương Thông không thích hợp với vị trí này, nếu tùy tiện dùng Doãn Tường, cũng không thể phục lòng người, tình huống trước và sau khi phỏng vấn mà chúng ta công bố ra một trời một vực, giữa nhân viên khó tránh khỏi không phục.”

Cho dù không thể là Trương Thông, là hai thí sinh khác cũng được, ít nhất anh có lòng tin khống chế được, nhưng mà Doãn Tường không được.

Anh không phải không biết năng lực ở công ty của Doãn Tường, chỉ cố ý không để mắt đến mà thôi, bởi vì người này có dáng vẻ không phục tùng anh, rất nhiều khi ngược lại làm theo ý mình, người vi phạm nguyên tắc của anh mà đi, cho nên mới hết lần này đến lần khác ứng tuyển thất bại. Hơn nữa từ rất lâu anh rất muốn đuổi Doãn Tường đi, nhưng lại quả thật không bắt được nhược điểm, quan trọng hơn là, anh làm tổng giám đốc Cố thị, tội gì phải đi so đo với một nhân vật nhỏ, cũng không để trong lòng quá nhiều.

Lần này bị Kiều Tịch Hoàn chuyện bé xé ra to như vậy, khiến cho anh có phần hốt hoảng không nói ra được, cho nên cố ý lựa chọn Trương Thông rõ ràng ưu tú hơn Doãn Tường rất nhiều tới ứng tuyển, kết quả lại khiến cho anh hoàn toàn không tưởng tượng nổi, cô ta lấy chính là phương thức này tới đạt được mục đích của cô ta.

Kiều Tịch Hoàn người phụ nữ này, thật sự là một mối họa lớn nhất trong lòng anh!

Cố Diệu Kỳ nghe đối thoại của bọn họ, tỏ vẻ ngồi mát ăn bát vàng, ông thở dài, nói, “Tử Hàn nói rất có đạo lý, nhân viên tranh cử yêu cầu công bằng chính trực, chúng ta là công ty lớn, nói chuyện phải nhất ngôn cửu đỉnh, quả quyết không thể để cho người ta nói ra nói vào, về sau quản lý lòng người sẽ càng thêm khó khăn.” die ennd kdan/le eequhyd onnn

“Chủ tịch, quy củ là chết, người là sống. Tôi cũng không cảm thấy nhân viên sẽ bởi vì một lần ứng tuyển này mà có suy đoán lung tung. Đương nhiên, đối với lo nghĩ của mọi người, tôi cũng không phải không nghĩ tới. Tôi cảm thấy cần bộ phận tổng hợp cùng phối hợp đi triển khai lần ứng tuyển này.”

“Phối hợp như thế nào?” Cố Diệu Kỳ nhướng mày.

“Thông qua lần ứng tuyển này, công ty hoàn toàn có thể lấy đổi mới và cải cách làm tư tưởng tiền đề, sau đó bộ phận tổng hợp lên biên bản hội nghị cho lần ứng tuyển này, trọng điểm lấy hoạch định nhân viên tự mình phát triển làm hướng phát triển trọng điểm, kết quả đối với lần ứng tuyển này,chính là đón ý nói hùa nhu cầu phát triển của nhân viên. Tôi nghĩ Cố thị chúng ta vẫn lấy quản lý nhân viên làm kiêu ngạo, ở trên phần sắp xếp nhân sự, nên là thành thạo.  Hơn nữa, kết quả lần ứng tuyển này cũng dựa theo tình huống của bản thân nhân viên đến phối hợp, chẳng phải là kết quả của vì tình riêng mà làm việc bất hợp pháp.” Kiều Tịch Hoàn tiếp tục nói, “Tất cả đều công bằng chính trực, mà còn là vấn đề đứng trên lập trường của nhân viên mà cân nhắc, tôi cảm thấy đây là tiến bộ.”

Cố Diệu Kỳ nhìn cô, giống như đang tự cân nhắc, không nói gì.

Cố Tử Hàn cũng trầm mặc, không nói một chữ.

Kiều Tịch Hoàn cũng kiên nhẫn chờ đợi, quản lý các ban ngành khác càng không dám nói ra nửa câu.

Bản thân ở trong đó, tự nhiên cảm thấy ẩn giấu mùi thuốc súng.

Đại khái qua nửa phút, Cố Diệu Kỳ chậm rãi hỏi Cố Tử Hàn, “Tử Hàn, cậu thấy như thế nào?”

Cố Tử Hàn âm thầm siết ngón tay.

Cố Diệu Kỳ hỏi anh như vậy, khẳng định chính là công nhận cách nói của Kiều Tịch Hoàn, bằng không sẽ trực tiếp phản bác rồi, Cố Diệu Kỳ chỉ khắc phục không khí hiện trường, để cho thong dong tràn ngập giữa anh và Kiều Tịch Hoàn, cho anh một bậc thang có lợi bước xuống mà thôi.

Cố Tử Hàn không ngu ngốc, anh hiểu điểm này.

Nhiều năm như vậy vẫn luôn suy đoán từng cử động của Cố Diệu Kỳ, thật ra thì nhiều khi anh biết sau một câu nói của Cố Diệu Kỳ, câu nói tiếp theo muốn có được đáp án. dfienddn lieqiudoon

Anh điều chỉnh tâm tình của mình, nói: “Nếu Kiều Tịch Hoàn cảm thấy phương thức như thế đúng là một phát triển cho công ty, tôi cũng không có gì để nói. Chủ tịch, tôi tạm thời không có ý kiến gì, chờ kết quả làm việc, trực tiếp nhìn hiệu quả thôi.”

Cố Diệu Kỳ gật đầu, “Sự tồn tại của công ty, cần theo khuôn phép cũ cũng cần khai sáng đổi mới. Đối với ý tưởng của Kiều Tịch Hoàn, tôi giống như Tử Hàn, chờ kết quả sau này lại làm đánh giá, cho nên bây giờ trước khi còn chưa áp dụng, tôi không muốn nói nhiều. Tiếp theo, trong vòng một tuần bộ phận tổng hợp làm xong phương án hoạch định bồi dưỡng nhân viên, trong tuần sau tiến hành huấn luyện tuyên truyền theo lệ thường đối với toàn bộ nhân viên, về phần trong buổi họp hôm nay có điều gì không hiểu, Kiều Tịch Hoàn cung cấp phương án giúp đỡ.”

“Vâng.” Trưởng bộ phận tổng hợp vội vàng đáp ứng.

Kiều Tịch Hoàn cũng vội gật đầu.

“Như vậy vị trí nhân viên quản lý kinh doanh của phòng thị trường lần này, liền do Doãn Tường do Kiều Tịch Hoàn đề cử đảm nhiệm, còn Trương Thông đảm nhiệm vị trí quản lý thông tin tiêu thụ sản phẩm của phòng quan hệ khách hàng. Mọi người cảm thấy có ý kiến gì không?”

Mọi người im lặng.

“Được.” Cố Diệu Kỳ gật đầu, nói với bộ phận tổng hợp, “Hạng mục tiếp theo.”

“Vâng.” Quản lý bộ phận tổng hợp gật đầu, bắt đầu sàng lọc nhân viên ứng tuyển.

Khóe miệng Kiều Tịch Hoàn nhếch lên cười một tiếng, tròng mắt vô ý đối diện với Cố Tử Hàn.

Cố Tử Hàn lạnh lùng nhìn cô.

Kiều Tịch Hoàn chỉ rất bình tĩnh, tiếp tục cười.

Mượn dùng một câu nói của Doãn Tường, thắng được vô cùng… Sảng khoái!