Hào Môn Thịnh Sủng, Bảo Bối Thật Xin Lỗi

Quyển 3 - Chương 47: Vết sẹo




SKY đi vào quán cà phê đã hẹn sẵn, đưa mắt nhìn xung quanh, thấy một bóng dáng đang ngồi ở bàn bên cạnh cửa sổ sát đất thì chậm rãi đi đến.

Xa xa, Trầm Kiệt Tư đã nhìn thấy bóng hình xinh đẹp đang đi đến bên này, từ từ đứng dậy, hai bước đi đến ghế đối điện kéo ghế ngồi ra, lúc SKY đi đến trước mặt thì dùng tay làm dấu mời ngồi!

SKY nhìn anh ta, lễ phép gật đầu, rồi sau đó ngồi xuống!

Đợi sau khi cô ngồi xuống, Trầm Kiệt Tư mới đi về chỗ ngồi của mình, dáng vẻ trang nghiêm mười phần thân sĩ!

Trầm Kiệt Tư nhìn SKY ngồi đối diện, khẽ thở dài! Bây giờ so với lần gặp đầu tiên, cô càng thêm lạnh nhạt, ngay cả có thể nói là lạnh lùng, đôi mắt trong suốt lạnh lẽo và sâu xa, dường như không còn dao động! Nhìn cô như vậy, làm cho người ta có cảm giác xa cách ngàn dặm!

SKY nhìn người đàn ông vẫn dịu dàng, ưu nhã ngồi đối diện, ngay sau đó dời tầm mắt nhìn ra ngoài cửa sổ!

“Sao hôm nay anh có thời gian đến đây?”Lời nói lạnh nhạt và không có chút nhiệt độ nào!

“Anhđến nơi này bàn công việc, được biết bên này em có một buổi biểu diễn thời trang, nhân tiện ghé thăm em một chút!”Giọng nói trước sau vẫn dịu dàng từ tính! Sâu trong đáy mặt là một chút thâm thúy, làm cho không ai có thể biết anh ta đang nghĩ gì!

“Ồ!” SKY thật thấp giọng đáp một tiếng, cũng không nói thêm gì nữa, tầm mắt vẫn nhìn về phía ngoài cửa sổ!

Trầm Kiệt Tư nhìn gò má hơi có vẻ lạnh nhạt của cô, suy tư mở miệng: “ Em dự định mang theo tiểu Tô Niệm vẫn tiếp tục ở chỗ này sao?” Thật ra thì anh có thể nhìn ra được, đối với chuyện tình cảm của quá khứ cô vẫn không bỏ xuống được, thậm chí có thể nói là bài xích!

Nghe được lời anh ta nói, SKY quay đầu, đôi mắt lạnh lùng chống lại ánh mắt dịu dàng, thâm thúy của anh ta, đáy mắt dâng lên một chút rung động, sau đó khôi phục lại vẻ lạnh nhạt ban đầu!

“ Cô và dượng Khiết cũng rất nhớ em, chẳng lẽ một chút em cũng không muốn về thăm họ sao?” Trầm Kiệt Tư đợi rất lâu cũng không thấy câu trả lời của cô, nên tiếp tục mở miệng! “ Hơn nữa, năm năm qua, họ cũng chưa bao giờ từ bỏ việc tìm kiếm tin tức của em!” Dĩ nhiên anh hói bọn họ cũng bao gồm cả Hạ Nam!

Trầm Kiệt Tư nói xong thì nhận thấy được SKY đang mất hồn nhìn bên ngoài cửa sổ, nhìn theo tầm mắt của cô, thì thấy cách đó không xa, một ti vi LCD được treo trên cao đang trực tiếp buổi biểu diễn thời trang của tập đoàn Khải Tư Đặc! Anh biết buổi biểu diễn thời trang của cô là do tập đoàn Khải Tư Đặc tài trợ, cũng không muốn nói nhiều, cho nên anh ta cũng không biết, thật ra lúc cô nhìn quang cảnh buổi biểu diễn đang trược tiếp trên ti vi thì chợt thấy bóng dáng người đàn ông đó!

“Để em suy nghĩ một chút!” SKY rất nhanh lấy lại tinh thần, mở miệng nói, sâu trong đáy mắt dần dần hiện lên một chút ảm đạm và ưu thương không dễ phát giác! Tuy là nói như vậy, nhưng mà cô không có chút nào suy nghĩ đến việc này!
. . . . . .

Hai người nói chuyện một lúc, Trầm Kiệt Tư nhận được điện thoại nên rời đi trước!

Sau khi Trầm Kiệt Tư đi, cuối cùng SKY cũng không kiềm chế được đưa mắt nhìn về phía ti vi LCD đang truyền hình trực tiếp buổi biểu diễn thời trang của tập đoàn Khải Tư Đặc, chăm chú nhìn đám đông trên màn hình, quang cảnh nguy nga, náo nhiệt. Cuối cùng cũng không nhìn thấy bóng dáng quen thuộc kia, làm hại cô nghĩ mình mới vừa hoa mắt nhìn lầm người, trong lòng cô dâng lên một chút thất vọng mà chính cô cũng không biết!

Nhìn thật lâu, cô cũng không tìm kiếm bóng dáng kia nữa, chậm rãi thu hồi tầm mắt, cúi đầu, khẽ nhíu mày, đôi mắt trong suốt vô tình dâng lên một tầng sương mù,dần dần mờ nhạt cả tầm mắt của cô!

. . . . . .

Vừa đi ra khỏi thang máy, SKY đã nhìn thấy An Ny đang tựa vào cửa phòng của cô chăm chú xem tài liệu trong tay, bỗng sợ run lên, sau đó nhanh chóng thu hồi lại suy nghĩ của chính mình, từ từ đi đến cửa gian phòng!

Hình như An Ny nhìn thấy được có người đi tới nên ngẩng đầu lên thì thấy lão đại của mình, cô xếp tài liệu trong tay, đứng thẳng cung kính chờ cô ấy đi đến!

“Buổi biểu diễn thời trang kết thúc rồi sao?”

“Ừm! Thời trang của chúng ta được xếp diễn trước , cho nên tương đối mau! Cái đó….” An Ny nhẹ nhàng đáp lời, có chút muốn nói rồi lại thôi.

“ Có chuyện gì?” SKY nhận thấy được cô ta muốn nói gì lại thôi, nên mở miệng hỏi!

“Người phụ trách tập đoàn Khải Tư Đặc _chính là Kell muốn gặp cô một lần!” An Ny thận trọng nói xong, vẫn không quên quan sát vẻ mặt của lão đại mình, thấy sắc mặt cô ấy từ đầu đến cuối vẫn bình tĩnh mới thở phào nhẹ nhõm!

“ Cô nên biết, tôi sẽ không gặp!” SKY đi vào bên trong, sắc mặt bình tĩnh, không nhanh không chậm nói! “ Nếu buổi biểu diễn đã kết thúc, ngày mai chúng ta sẽ trở về, một chút nữa cô đi đặt dùm tôi một vé xe lửa!” Như vậy, cô có thể sớm trở về gặp tiểu Tô Niệm, nghĩ như vậy, khoé miệng cô lơ đãng nâng lên, cả khuôn mặt cũng không còn vẻ lạnh nhạt thường ngày, ngược lại lờ mờ hiện lên một chút ánh sáng dịu dàng!

“ Ừ, biết rồi, vậy tôi đi ra ngoài trước!”An Ny nhìn thấy vẻ mặt nhu hòa, không giống vẻ lạnh nhạt thường ngày thì cũng nhẹ nhàng cười! Cô biết là lão đại của mình nhớ đến tiểu Tô Niệm ở nhà, cũng chỉ có lúc này, cô ấy mới có thể thay đổi như vậy, không phải lạnh lẽo, xa cách ngàn dặm!

. . . . . .

Giữa trưa ngày thứ hai, SKY trở lại nhà, trực tiếp ngửa mặt tựa vào trên ghế sô pha, có chút mệt mỏi vuốt vuốt mi tâm của mình!

Chợt nghĩ đến đều gì, lập tức cầm túi xách của mình đi ra ngoài!

Sau khoảng chừng mười phút lái xe, cô đi đến một phòng khám bệnh tư nhân!
. . . . . .

“Có phải cô lại uống thuốc ngủ hay không?” Trình Nặc mặc áo bác sĩ màu trắng liếc nhìn kết quả xét nghiệm trong tay, trầm giọng hỏi, trên khuôn mặt thanh tú nhỏ nhắn lộ ra vẻ lo lắng, đôi mắt dưới cặp kính gọng vàng nhìn chằm chằm người phụ nữ cả người tản ra khí lạnh đang ngồi đối diện.

“ Buổi tối tôi không ngủ được nên mới uống!” SKY gật đầu , thản nhiên nói, ra vẻ sự việc không liên quan đến mình! Chỉ là ở sâu trong đáy mắt thoáng qua một chút áy náy!

“ Tôi nhớ đã từng nói với cô, thân thể của cô vốn không được uống nhiều những thứ thuốc này vì nó có dụng phụ, hơn nữa liều lượng cô uống đã vượt qua phạm vi có thể chịu đựng được của người bình thường! Cô rốt cuộc có thể quý trọng chính mình một chút hay không?” Bộ dáng của Trình Nặc chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, ánh mắt có chút tức giận nhìn SKY!

Nghe được lời của cô ta… SKY cuối đầu, dường như là không có lời nào để nói!

Trình Nặc nửa ngày không thấy cô mở miệng, có chút bất đắc dĩ lắc đầu, tiếp tục nói: “ Cô biết không? Năm năm qua , mỗi lần kiểm tra cho cô, tôi đều sợ! Chưa kể tinh thần của cô ngày càng kém, mà thân thể cũng kém theo, cô còn cố tình uống một lượng thuốc ngủ lớn như vậy, có phải cô muốn mình chết mới vừa lòng hay không?” Dường như,câu nói sau cùng là hét lên! Hai người họ biết nhau năm năm rồi, năm năm qua Trình Nặc luôn cho rằng trạng thái tinh thần của cô không tốt lắm có thể nói là rất tệ, nhưng mà cô không có biện pháp gì! Vì cô ấy ngủ không được, cho nên cô mới cho cô ấy tạm thời dùng thuốc ngủ, nhưng không ngờ cô ấy lại dựa vào thuốc này để duy trì giấc ngủ!

“ Tôi thât sự không nghĩ vậy, nhưng mà tại vì tôi ngủ không được, tôi___” SKY có chút kích động kéo tóc của mình, đầu cúi thấp xuống, hai mắt cũng trở nên mơ hồ!

“SKY, tâm bệnh thì cần phải có tâm dược, vì vậy cô nên trở về đi! Đi tìm tâm dược của mình!” Trình Nặc đứng dậy đi đến bên cạnhSKY , bắt lấy đôi tay đang kéo tóc của cô ấy, nhẹ giọng nói! “ Nếu như cô vẫn tiếp tục như vậy, tiểu Tô Niệm phải làm sao đây?” Đối với chuyện xảy ra năm năm trước của SKY, Trình Nặc hoàn toàn không biết, nhưng có lúc SKY lơ đãng trong lời nói nên cũng hiểu phần nào , cho nên cô biết đây là tâm bệnh, cái gọi là tâm bệnh cần phải có tâm dược, đối với cô cũng là bất đắc dĩ!

Nghe được tên tiểu Tô Niệm, SKY giống như là ở trong mộng mới tỉnh lại, từ từ trở nên bình tĩnh lại, dừng kéo tóc mình, ngay cả đôi mắt kia cũng trở nên trong sáng! Đúng, cô còn phải chăm sóc tiểu Tô Niệm, cô không thể có chuyện được!

Thấy SKY dần dần bình tĩnh lại, Trình Nặc mới thở phào nhẹ nhõm, hiện tại có lẽ chỉ có tiểu Tô Niệm mới có thể gọi lý trí của cô nhiều lần bị mất trở về, có thể thấy được bé đối với cô ấy quan trọng như thế nào!

Nói cách khác, tiểu Tô Niệm đối với cô ấy mà nói là vô cùng quan trọng! Nếu không tại sao ban đầu bất chấp nguy hiểm tính mạng cô cũng muốn sinh ra đứa bé này?

“SKY, cô hãy suy nghĩ một chút đề nghị của tôi đi!” Trình Nặc nói xong, vỗ nhẹ lên vai SKY, sau đó trở lại chỗ ngồi của mình!

SKY chỉ khe khẽ gật đầu, bày tỏ mình sẽ xem xét lại!

. . . . . .

Sau khi rời khỏi phòng khám bệnh, SKY lái xe đến nhà trẻ của tiểu Tô Niệm, đứng cách một khoảng nhìn tiểu Tô Niệm chơi đùa một mình , trong lòng có chút đau nhói! Bắt đầu từ lúc nào, tiểu Tô Niệm đã cô độc như vậy, giống như xung quanh người bé dựng lên một lớp màng, ngăn người khác ở bên ngoài! Có lẻ là cô thật sự quá sơ sót đối với bé rồi phải không?

Tiểu Tô Niệm dường như nhìn thấy được tầm mắt của cô, ngẩng đầu nhìn thấy là cô thì nhanh chóng chạy đến bên cạnh cô!

“ Tô Tô, mẹ đã về rồi!” Nháy mắt, bĩu môi, non nớt nói!

SKY ngồi chồm hổm xuống ôm thật chặt tiểu Tô Niệm vào trong ngực, dịu dàng nói : “ Niệm Niệm, thật xin lỗi!” Là mẹ không tốt, không để cho con có một cuộc sống của một gia đình hoàn thiện!

“ Tô Tô, đừng khóc, là ai khi dễ mẹ , con sẽ thay mẹ dạy dỗ người đó!” Tiểu Tô Niệm non nớt nói xong, bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng lau nước mắt thay cô, trong mắt không kiềm được mà rơi lệ!

“ Niệm Niệm, con có muốn cùng mẹ trở về nước, đi gặp cha, mẹ, anh, chị dâu của mẹ cũng chính là ông bà ngoại, cậu, mợ của con không?”

“ Cậu? là cậu Kiệt sao?” Tiểu Tô Niệm mở to mắt, có chút mê hoặc, dáng vẻ nhỏ bé này đáng yêu khác thường!

“ Không phải, đó là một người cậu khác!”

“ A, như vậy sao! Có phải cậu kia cũng sẽ giống như cậu Kiệt thích Niệm Niệm, thương yêu Niệm Niệm không?

“ Đúng vậy, không chỉ có cậu, còn có ông bà ngoại, mợ của Niệm Niệm, họ cũng sẽ rất ưa thích, thương yêu Niệm Niệm!”

“ Vậy cha Niệm Niệm ? Cha cũng sẽ ở nơi đó sao? Cha cũng sẽ thích và yêu thương Niệm Niệm sao?” Chớp đôi mắt to, có chút mong đợi nhìn mẹ mình!

Nghe lời bé nói, trong nháy mắt, SKY như mất hồn, ngay sau đó thu lại vẻ mặt, dịu dàng mở miệng: “ Dĩ nhiên rồi, Niệm Niệm đáng yêu như thế, cha con tất nhiên rất ưa thích !”

“ Nhưng những người bạn nhỏ khác đều nói, cha không thích Niệm Niệm, cho nên mới lâu như vậy cũng không tới gặp Niệm Niệm?” Nghe lời của cô, tiểu Tô Niệm có chút nửa tin nửa ngờ, đôi mắt đen như mực nhìn mẹ mình không nháy mắt, trong mắt lóe lên thứ ánh sáng khác thường!

“ Không phải đâu, cha Niệm Niệm rất bận cho nên mới không tới thăm Niệm Niệm!” SKY bắt chước bé, giọng nói dịu dàng, đôi tay trắng nõn, mềm mại nhè nhẹ vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của bé!

Tiểu Tô Niệm cũng đưa bàn tay nhỏ bé của mình ra vuốt gò má của mẹ mình, sờ đến trên má phải ,chạm phải một vết sẹo thật nhỏ bị tóc che kín thì dịu dàng nói: “ Tô Tô, con thổi cho mẹ một chút sẽ không đau!” Nói xong lập tức thổi nhẹ nhàng lên má phải của cô!

Nghe lời của bé, theo bản năng SKY đưa tay xoa nhẹ vết sẹo rất nhỏ trên má phải, trong mắt thoáng qua một ý nghĩ lạnh lùng ! Có lẻ cô cần phải trở về!