Hấp Huyết Quỷ Trong Ngăn Tủ

Chương 33: Quản gia là một nhân tài (hai)




Vì vậy, tiểu miêu thật vất vả mới chờ đến cuối tuần để về nhà lại nghe một tin như sét đánh giữa trời quang rằng Mộ muốn đi tới nơi chim không thèm thải phân tuần tra.

Tuần tra em gái anh đó, lão tử mới vừa xác định quan hệ được chứ, còn phải hẹn hò ngọt ngào nữa!

“Thiếu gia, nếu như hai người muốn đứng vững gót chân ở Trung Quốc thì tiên sinh phải làm chút chuyện. Phải biết rằng, có rất nhiều người phụ trách rất bất mãn với việc tiên sinh chân không nhảy vào Trung Quốc khai hoang.”

Con mẹ nó, khai hoang gì gì đó, quá hung tàn! Tôi là đường dường là đại Trung Hoa, cư nhiên hấp huyết quỷ bị một đám xem thường như thế, thật sự là cái này mà còn nhịn được thì còn cái gì không thể nhịn!

Chủ nghĩa yêu nước cuồng nhiệt trong đáy lòng của Mộ Hi bạo phát, trong lúc nhất thời gần như đã quên sự thật Mộ phải rời xa hắn một thời gian rất dài.

Nhưng mà xin hãy tha thứ cách quản gia tiên sinh dùng từ được chứ, dù sao đối với hấp huyết quỷ mà nói, Trung Quốc thật là một địa phương rất xa lạ cần phải thăm dò thật tốt, mới có thể thành lập được cơ chế quản lý như Châu Âu và Châu Mỹ.

“Thế nhưng là một ngàn hấp huyết quỷ đó, Mộ Mộ có một người?!” Thời gian trước khi làm công tác thống kê, chính là thị tộc Tremere phát hiện bọn họ quá rêu rao, cho nên lúc sau báo lên chắc hẳn có nhúng không ít hơi nước vào, một ngàn phỏng chừng chỉ là đối phó thôi.

Jarvis nhìn hắn một cái, bắt đầu nói rõ chiến lược an bài.

“Tôi sẽ để Moke cùng đi, dù sao ngài là nhân vật trong truyền thuyết mà còn trẻ như thế, sẽ không khiến bọn họ đề phòng. Nhiệm vụ của ngài và Moke là xác định cứ điểm của bọn họ —— nếu như có, hiện tại ta chỉ có thể phong tỏa vùng ven phía Nam thung lũng Tứ Xuyên. Moke rất cơ trí, hơn nữa ta tin tưởng năng lực tác chiến của tiên sinh, đây chỉ là một bữa ăn sáng mà thôi.”

Vì cái lông gì đột nhiên mình lại có cảm giác đang xem tiểu thuyết quân nhân thế này = = Mộ Tiểu Hi có chút choáng váng đầu.

“Đây là máy truyền tin do viện trưởng lão lấy từ Bộ quốc phòng EU nghiên cứu chế tạo, vùng núi không có tín hiệu cũng có thể sử dụng, nếu như ngài xác định được phương hướng, liền ấn xuống nút này, tôi sẽ điều động đội hộ vệ bao vây tiêu diệt.”

Nhìn thế này ngay cả Mộ cũng hôn mê, cuối cùng là có bao nhiêu chuyện đây!

“Tiên sinh, không phải tôi chuyện bé xé ra to, ngài chưa trải qua những chuyện thanh trừng nội bộ của hấp huyết quỷ, cũng sẽ không biết phản loạn là việc nghiêm trọng cỡ nào. Tộc Tremere đã từng nghiên cứu hắc ma pháp thương tổn chủng tộc hấp huyết quỷ, cho nên còn có thể tồn tại trong Mật đảng cũng là do nhiều kết quả thoả hiệp.”

Chính trị, người phàm bọn tôi thật sự không lý giải nổi.

Nghĩ tới mấy người thế kỷ trước bị vua bạo lực hấp huyết quỷ lúc đó trấn áp, sau đó dùng hai chữ “Ngu ngốc” kết thúc câu chuyện phản loạn của Tremere, Jarvis nhịn không được chắp hai tay rơi lệ đồng tình cho bọn họ.

Jarvis thật tình mong muốn lần này chỉ là hắn suy nghĩ nhiều, dũ tỏa dũ dũng thả bại thả chiến [1] gì gì đó thật sự là quá ngược tâm, đặc biệt nằm trong điều kiện tiên quyết là tuyệt đối không có khả năng thành công.

[1] Dũ toả dũ dũng: càng áp chế càng vùng lên. Thả bại thả chiến: thua xong lại đánh.

“Cho nên, lần này không có nguy hiểm?” Mộ Tiểu Hi quan tâm khiến Mộ rất hưởng thụ, nhịn không được xoa xoa đầu mao nhung nhung của hắn.

“Trên lý thuyết là như thế.” Jarvis thật sự nghiêm cẩn (chặt chẽ cẩn thận) đến vô cùng, Cũng không biết Tremere có đồng minh hay không, những điều phải biết thì tiên sinh đã biết hết rồi.”

“Cuộc sống tốt đẹp như thế, tạo phản làm gì!” Mộ Hi lắc đầu.

Jarvis cũng xoa xoa tiểu miêu không hiểu khó khăn của nhân gian, ánh mắt trở nên ôn hòa như trưởng bối: “Hấp huyết quỷ cũng nhiều loại, chỉ là bọn họ đang bất mãn cuộc sống ở tầng dưới chót mà thôi.”

“Được rồi.” Mộ Hi buông tay, hắn quả thật không rõ, tiểu miêu yêu được bảo hộ quá tốt, cho dù là thời gian Mộ nghèo đến kêu keng keng thì hắn cũng được “tá túc” ở nhà người tốt, chưa từng bạc đãi hắn.

“Sau khi có tin tức tôi sẽ nhanh chóng báo cho trưởng lão Ventrue, lại nói tiếp, thái bình nhiều năm như thế, những chiến sĩ trong tộc sống cũng không có ý nghĩa!” Jarvis cười cười, đáy mắt ôn hòa hiện lên một tia phúc hắc.

Nếu quả thật có một trận đại chiến thì tốt rồi, đối với Mộ đây tuyệt đối là một tin tức tốt.

Mộ và Jarvis hiểu trong lòng mà không nói, nói thật là ngay từ đầu Jarvis nơi nơi chốn chốn lo cho chủ nhân hắn thật sự khiến cho Mộ rất bất ngờ, đối với lần này Jarvis trái lại cười đến vân đạm phong khinh:

“Lần này, tôi cũng không hy vọng sẽ nhanh thất nghiệp đâu…”