Harry Poter Và Câu Chuyện Học Hạng Nhất

Chương 265: Kiểm soát




Editor: Waveliterature Vietnam

"Chà, có lẽ chúng ta cần kiểm soát được lời nói!" Dì Josephine trước cháu trai và anh trai không che giấu đi bộ mặt tối của mình, bắt đầu lên kế hoạch.

"Nhà tiên tri hàng ngày được kiểm soát bởi Bộ Pháp thuật." Owen gãi đầu, ông đối với em gái có chút phấn khích, "Không khó để duy trì mối quan hệ tốt, cũng không khó để xâm nhập vào thêm một chút, nhưng nó chỉ cần được kiểm soát hoàn toàn…"

Ellen ngay lập tức nhớ đến Rita Skeeter, người đã bị anh uy hiếp trước đây, là phóng viên cao cấp của "nhà tiên tri hằng ngày", Animagus bất hợp pháp, và có lẽ có cơ hội đối phó với cô ta một lần nữa trong tương lai – báo cáo của cô không phù hợp để viết về người của chính mình, nhưng với người khác …

"Nhà tiên tri hàng ngày" không dễ kiểm soát, nhưng chúng ta có thể sử dụng bút của cô ấy để xuất bản thông tin trên các kênh khác - chẳng hạn như "Hát đảo ngược" của Luna – cuối cùng, nếu một tổ chức muốn làm một kênh truyền hình thông tin mới mà quá rêu rao sẽ rất dễ làm người khác chú ý, mặc dù nó tương đối nhỏ, nhưng nó cũng đã nổi tiếng trong nhiều năm.

Ellen nghĩ đến thư mời mà Luna đưa cho anh trước kỳ nghỉ, có lẽ đây chính là một cơ hội đúng lúc.

"Cha, dì, có thể con sẽ có cách. Con ở Ravenclaw có một người bạn tốt – Luna Lovegood, cha cô ấy, ông Cornelius Lovegood là tổng biên tập của "Hát đảo ngược". Chỉ cần ta cho một ít tiền, có lẽ, ta có thể làm tạp chí này cho chúng ta sử dụng." Ellen đề nghị.

Dì Josephine một lần nữa nhìn Ellen với ánh mắt cảm kích. đứa trẻ này rất tốt, không chỉ là sức mạnh vượt trội, mà ngay cả thế giới cũng rất minh bạch – cô ơ tuổi của anh ấy, đã suy nghĩ về điều gì, đã làm những điều gì?

"Owen, tài năng và cơ hội của Ellen thực sự là hạng nhất." Dì Josephine khen ngợi.

Ông Harris khuôn mặt tràn đầy nụ cười và gật đầu, "Danh tiếng của tạp chí là không tốt lắm, dường như nó chủ yếu viết về các sinh vật không tồn tại và một sô thông điệp kỳ quặc, nhưng nó thật sự rất thuận tiện cho chúng ta hợp tác."

Ngay khi dì Josephine đề cập đến thuốc tăng ma lực, cháu trai của ta có lẽ sẽ có sức mạnh kinh người?

"Ta nhớ giáo sư của lớp học ma dược ở Hogwarts là Snape?" Đôi mắt của dì Josephine nheo lại và dường như nằm trong ký ức.

Ellen gật đầu, không hiểu tại sao dì Josephine đột nhiên nhắc đến Snape.

"Ta nhớ, ông ấy rất khó chịu với Potter, con nghĩ điều này là do Lily Evans của Gryffindor làm. Hơn nữa giờ ông ấy dường như vẫn chưa kết hôn?"

Ellen dường như nhìn thấy ngọn lửa bùng cháy trong đôi mắt của dì Josephine, anh gật đầu, đúng là như thế, trực giác của người phụ nữ thật kinh khủng.

"Ta nghĩ rằng, ta vẫn còn một số hình ảnh của Lily ở đây! Lúc trước ta và cô ấy có mối quan hệ rất tốt trong một khoảng thời gian, đó một cô gái xinh đẹp, nhưng đáng tiếc…" Nói đến đây, dì Josephine có vẻ hơi sa sút, cô không thể không cảm thấy tiếc cho Lily Evans.

"Thành thật mà nói, tôi đã từng nghĩ rằng cô ấy sẽ đến với Snape. Cuối cùng, tôi không mong đợi cô ấy sẽ trở thành Lily Potter! Potter, tôi không thích điều đó lắm. Tôi luôn cảm thấy rằng cậu ấy hơi kiêu ngạo, chẳng những thích khoe danh tiếng, mà còn thích bắt nạt người khác! "

Dì Josephine bĩu môi kinh thường nói, "Khi Lily và Potter ở bên nhau, ta dần dần đã rời xa cô ấy, dần dần lớn lên. Nếu tôi có thể giữ cô ấy tránh xa Potter, có lẽ điều đó sẽ không xảy ra bi kịch xảy ra sau đó ".

"Josephine, đây không phải là lỗi của em, hầu hết các tiểu phù thủy nữ điều thích các tiểu phù thủy nam chơi Quidditch." Ông Harris trấn an vỗ vai của dì Josephine, "Giống như Ellen ông ta dường như bị cám dỗ bởi các phù thủy nữ."

Dì Josephine gật đầu, và một chút buồn cười nhìn anh trai mình và quay lại nhìn Ellen. "Chắc chắn, hai cha con rất giống nhau về mặt này..."

".. Con phải quay lại và nói với mẹ..." Ellen không hài lòng khi mà đem chủ đề nói về mình.

"Nghịch tử!" Ông Owen có chút lo lắng, "Nghĩ về điều gì thì hãy nói ra điều đó…"

Phải mất một chút thời gian để giảm bớt sự bối rối này, Ellen chỉ cho họ căn phòng bí mật kia, và đồng thời lấy ra cuốn sổ ghi chú mà anh đã có được ngày hôm nay, vốn nghĩ an hem Harris có thể bình tĩnh để tiếp nhận hết tất cả mọi chuyện, và vô pháp giữ được bình tĩnh, bọn họ quả thật đã muốn nhảy dựng lên để vui mừng.

Đối với một gia tộc phù thủy mà nói, những cuốn sách ma thuật vô cùng quý giá và vượt xa hơn tất cả các kho báu quý hiếm - sự tăng cường sức mạnh ma thuật là nền tảng của một gia đình phù thủy trong thế giới ma thuật.

Ellen cũng không lo lắng, những cuốn sách quý gia này mà trao cho người nhà sẽ gây nguy hiểm cho mình. Tuy mọi người trong nhà ai cũng có khuyết điểm, ngoại trừ Albert quá thẳng tính đối với Daisy và cần được rèn luyện cách đối nhân xử thế, các thành viên khác trong gia đình thậm chí còn có một số tính chất đặc biệt – Ellen phát hiện em gái Emily của mình không phải quá ngây ngô khờ khạo, thực tế, chú gấu nhỏ ngọt ngào sẽ sử dụng những lợi thế ngọt ngào và đáng yêu của mình để đạt được một số mục tiêu nhỏ.

Tuy nhiên, không giống như gia đình có dòng máu thuần khiết đã được phát triển trong nhiều năm trên thế giới, mối quan hệ của họ luôn rất hòa thuận và không có sự mâu thuẫn – và lùi một bước tiến mười bước, tài năng của Ellen nếu có được thuốc tăng cường tiềm năng là đủ để đảm bảo sự vượt trội tuyệt đối của anh ấy về sức mạnh cá nhân trong tương lai.

Nghĩ đến tòa lâu đài Ravenclaw lúc trước, trong số đó có những cuốn sách ma thuật cổ xưa có thể được gọi là sự giàu có của kiến thức, Ellen có ý định sẽ tạo cho gia đình một cơ hội thích hợp để đọc và học tập, để sức mạnh của họ có thể được cải thiện và bước vào hàng ngũ những pháp sư hàng đầu trong thế giới ma thuật.

Ellen cho rằng, gia tộc của anh không phải là một gia đình sâu sắc như hai mươi tám gia tộc đại đế, và bản thân của Ellen cũng không thể nào dành hết năng lượng của mình cho những thứ trần tục này, anh cần dành năng lượng cho sự phát triển, và những việc dành cho sự tham lam tò mò anh ta không muốn dành tâm trí cho nó nhiều - về mặt này, rõ ràng là cha đẻ của học viện Slytherin rất phù hợp với mưu đồ này, cộng thêm dì công tác trong Bộ Pháp Thuật, Luân và Albert thân là một Ngạo La, tiềm lực của gia đình Harris mà nói, tương lai gia tộc Harris có đầy đủ để phát triển.

Sau đó, họ dừng lại trong căn phòng kho báu bí mật thật lâu, rồi an hem Harris bất đắc dĩ rời khỏi đây.

Khi Morgan Lefey trở về cùng với Emily, dì Josephine ngay ở bếp trở thành đại đầu bếp – vẻ mặt tối tăm buồn phiền trên hai hàng lông mày của cô cũng đã biến mất, thay vào đó cô vô cùng vui vẻ hạnh phúc và nhẹ nhõm.

Chỉ khi Morgan Lefey đưa cho Daisy cô con gái lớn của mình một chiếc gương tuyệt đẹp, thì lông mày của cô có chút nhấc lên.

Hai vị phù thủy nữ tài giỏi, ngay khi đã có đầy đủ nguyên liệu, đã làm một bàn tiệc vô cùng thịnh soạn, để cho tất cả các phù thủy trong phòng đều có một bữa ăn ngon – điều đáng tiếc duy nhất, anh trai lớn Albert không thể tham dự bữa tiệc này.

Thực tế, khi Ellen gặp lại Albert, đó là buổi sáng ngày hôm sau.

Khi Ellen dậy sớm, tắm rửa và muốn ra ngoài tập thể dục buổi sáng, anh nghe thấy tiếng rên rỉ trong phòng khách - tiếng ngáy khá là chán nản, nhưng Ellen đột nhiên nhận ra chủ nhân của giọng nói chính là Albert.

Ellen chạy xuống cầu thang một cách nhanh chóng, đúng lúc thấy Albert đang giữ chặt cánh tay của mình, vẻ mặt có chút đáng sợ.

"Albert, anh làm sao vậy?" Ellen hỏi.

"Đừng lo lắng, anh chỉ vô tình không cẩn thận bị thương khi làm nhiệm vụ mà thôi, chuyện này không được báo cho mẹ biết tránh mẹ lo lắng, anh đã trị liệu rồi không có vấn đề gì đâu." Albert nhanh chóng thể hiện một biểu cảm nhẹ và nhợt nhạt, nhưng đôi lông mày của anh có chút nhấc lên đã để lộ biểu cảm của anh.

Ellen nhanh chóng đi về phía trước để thăm dò – được thôi, Albert là một Ngạo La có năng lực, anh ta xử lý vết thương của mình rất tốt, tuy nhiên Ellen vẫn lấy ra một chai thuốc có cấu hình riêng của mình, để cho Albert có thể giảm bớt sự đau đớn.

Albert tiếp nhận lọ thuốc mà Ellen đưa đến, và anh không nhìn nó mà lập tức uống cạn nó – Cơ thể của anh tỏa ra một sự mát lạnh, dường như có một tảng băng lạnh lướt qua đôi bàn tay của anh, cảm giác đau đớn cũng đã biến mất.

Ellen cảm thấy rất tồi tệ khi nhìn thấy người thân của mình bị tổn thương bởi những nỗi đau, dù cho đối phương chỉ bị một vấn đề rất nhỏ - nhất định phải nghĩ ra một biện pháp, có thể đảm bảo, những người mà mình quan tâm có thể nhanh chóng thoát đi khi gặp nguy hiểm, có được cơ hội để giải cứu.

Nội tâm của Ellen có chút trầm lặng.

Cho dù dì Josephine đã chuẩn bị một bữa sáng vô cùng phong phú, cũng không đề cập đến sự hào hứng của Ellen.

Mãi đến khi Benny xuất hiện, sự chú ý của Ellen mới được dời đi.