Harry Poter Và Câu Chuyện Học Hạng Nhất

Chương 281: Tất cả đều kết thúc




Editor: Waveliterature Vietnam

"Như vậy, chính Peter Pettigrew đã bán đứng vợ chồng Potter; hủy hoại đường phố, dẫn đến rất nhiều Muggle tử vong; hãm hại Sirius Black, khiến anh t bị giam giữ ở Azkaban trong mười ba năm trời…"

Ellen nhận thấy rằng, vẻ mặt của Crouch khi nghe thấy "Bị giam giữ một cách vô tội", ông ta trầm mặt có thể khiến chảy ra nước.

Bộ trưởng Bộ Pháp thuật, Cornelius Fudge đã tuyên phạt xong tội danh của ngôi sao lùn kia, cao giọng nói, "Nếu tán thành xin hãy giơ tay."

Sirius Black giật mình ngẩng đầu lên.

Từng tay một giơ lên, con số khá lớn... Hơn 70%!

Black thở dồn dập, và đếm tỉ mỉ, thế nhưng không đợi anh ta đếm xong, Fudge đã tuyên bố: "Ai không tán thành xin hãy giơ tay."

Crouch nhìn về xung quanh, có sau, bảy người cũng nhìn về phía ông ta.

Tay của ông hơi run di chuyển nhưng cuối cùng không có giơ lên.

Trên mặt của Fudge không kiềm chế được lộ ra một nụ cười đắc thắng, "Ông Crouch, lần thứ hai anh có giơ tay lên không? Ý của anh là…"

Crouch mím chặt môi và không nói gì.

"Được rồi," giọng điệu Fudge rõ ràng là thoải mái. "Vì vậy tôi có thể nghĩ rằng anh không phản đối phán quyết của hai người họ?"

"Tất nhiên rồi." Crouch rút ra những lời từ đôi môi, dường như làm cạn kiệt tất cả sức mạnh của ông.

"Được, hiện tại, chúng ta sẽ nhất trí với quyết định này của tòa án. Sirius vô tội sẽ được phóng thích, cũng sẽ có sự bồi thường hợp lý, nội dung bồi thường cụ thể, sẽ được đàm phán sau cuộc họp. Còn Peter Pettigrew sẽ bị trừng phạt."

"Bây giờ tôi yêu cầu bồi thẩm đoàn bỏ phiếu," Fudge nói to, "Ta cho rằng hành vi phạm tội của Peter Pettigrew phải được kết án với hình phạt cao nhất của Azkaban – linh hồn kỳ quái, xin hãy giơ tay!"

Fudge nghiêm túc nhìn các thành viên bồi thẩm đoàn, ông có tâm tư của chính mình, vụ án này không thể quay đầu lại, ông cần thể hiện uy nghiêm đối với Crouch, đánh bại hoàn toàn đối thủ cũ đã đe dọa nghiêm trọng vị thế bộ trưởng của ông ta.

Bồi thẩm đoàn trầm mặc, linh hồn kỳ quái thật sự khiến người ta sợ hãi.

"Có rất nhiều hình phạt tại sao lại chọn hút đi linh hồn của một người?" Giáo sư Dumbledore bỗng nhiên nói, "Có tốt hơn khi kết án tù chung thân ở Azkaban không?"

Fudge dường như có một cái nhìn về Dumbledore, khi biết rằng phù thủy da trắng vĩ đại nhất trong lịch sử hẳn là không đành lòng được, ông luôn có sự phản đối khi linh hồn kỳ quái thực hiện sự trừng phạt tàn khốc như vậy.

Ông không trực tiếp từ chối lời đề nghị của Dumbledore, nhưng hạ giọng nói: "Mọi người, hãy nghĩ về cặp vợ chồng Porter, hãy nghĩ về bức tranh mà bạn vừa thấy trong bồn thiền!"

Giọng Fudge cực kỳ nặng nề, điều này khiến giáo sư Dumbledore trầm mặc nghĩ đến vợ chồng Potter và nghĩ đến Harry.

"Nếu như không bắt được Peter Pettigrew, mà Black bị linh hồn kỳ quái vây bắt, thì chuyện gì sẽ xảy ra?" Ông ta nói với ý nghĩa sâu xa.

Không còn nghi ngờ gì nữa, Black, người đã trốn thoát thành công khỏi Azkaban, đã rất khó chịu bởi những linh hồn kỳ quái, chờ đợi Black sẽ không bao giờ là một sự cân nhắc ngày hôm nay, mà là nụ hôn của linh hồn kỳ quái.

Một số phù thủy nữ trong bồi thẩm đoàn đã đi đầu trong việc giơ tay. Mặc dù phụ nữ rất mềm yếu, họ là những người dễ bị hận thù nhất.

Các cô gái nghĩ đến những bức ảnh trong bể thiền, người phù thủy nam đẹp trai được giam cầm trong ngục tối đầy tuyệt vọng và trở nên gầy yếu…

Black đáng thương như thế nào trong quá khứ, bây giờ ngôi sao lùn kia đáng ghét biết bao!

Dần dần, những cánh tay giơ lên ngày càng nhiều, họ nhìn vào ánh mắt của Peter Pettigrew, giống như một bãi bùn nhão chán ghét vô cùng.

Umbridge chớp mắt, mặc dù cô không có quyền bỏ phiếu, nhưng cô chỉ dẫn đầu và giơ tay lên.

Ông Crouch cũng không giơ tay lên, nhưng lần này, Fudge trực tiếp vờ như không thấy, không để ý đến ý kiến của ông ta.

"Như vậy, hãy thực hiện nó ngay lập tức." Khuôn mặt Fudge Giành cho thấy sự quyết đoán và tàn nhẫn chưa từng thấy.

"Đợi một chút!" Một giọng nói hét lên.

Dĩ nhiên là Sirius Black!

"Đen, anh có phản đối gì không?" Fudge ngạc nhiên hỏi, ông nằm mơ cũng không nghĩ ra, người phản đối chính là Black.

Ngôi sao lùn kia khóc nức nở, ngơ ngác nhìn Black, trong mắt toát ra một chút hy vọng.

Black liếc nhìn hắn một cách chán ghét, quay dầu đi, rồi nói to: "Ta đồng ý dùng tất cả sự bồi thường để đổi lấy một quyền lực."

Tất cả mọi người nhìn chăm chú vào Black.

"Ta muốn đổi thành quyền được xem ở khoảng cách gần nhất! Ta muốn nhìn hắn, bị linh hồn kỳ quái hút lấy linh hồn!" Black lớn tiếng nói, dường như thể hiện sự tức giận trong gần 13 năm.

"Chỉ cần để hắn không còn mạng sống là được" trong lòng của Fudge đã lắng xuống, "Vâng, tôi nghĩ rằng yêu cầu của Black là vô cùng hợp lý, và có thể đạt được quyền đó. Đương nhiên, vẫn cần phải có khoản bồi thường cho anh ta, rốt cuộc, chính những sai lầm của các thành viên Bộ Pháp thuật đã gây ra sự bất hạnh của anh ấy... "

Những người của bồi thẩm đoàn gật đầu, và họ rất dễ hiểu, không khó để hiểu cảm xúc của Sirius vào lúc này.

Ánh mắt hy vọng của Peter Pettigrew đã biến mất, thay vào đó là sự tuyệt vọng và sợ hãi vô tận.

Rất nhanh, hai linh hồn kỳ quái đã đi vào phòng xử án, và đi thẳng đến Peter Pettigrew.

Lúc đầu, như một cuộc giãy giụa cuối cùng, ngôi sao lùn kia ra sức giãy dụa và giống như sắp nổi điên la hét.

Thế nhưng điều này là vô ích, những cái khóa sắt kia đã cố định anh ta trên ghế.

Linh hồn kỳ quái càng ngày càng gần, ngôi sao lùn bị dọa đến sợ hãi vô cùng, nhìn chằm chằm vào những linh hồn kỳ quái kia.

Xiềng xích trên người của Black rơi xuống, anh – tự do.

Thế nhưng anh vẫn không di chuyển.

Black đang nhìn chằm chằm vào linh hồn kỳ quái đang hướng đến Peter Pettigrew, nhìn họ nhấc chiếc mũ trùm đầu lên, để lộ ra một cái lỗ lớn, hút lấy linh hồn của Peter Pettigrew.

Black thở dài một tiếng, như một con sói hoang bị thương.

Anh cảm thấy ngực mình dường như bị xé rách, và trong mắt tràn đầy hai hàng nước mắt không ngừng tuôn ra.

Anh quỳ rạp xuống đất, cúi đầu xuống và trong miệng thì thào với bản thân của mình.

Các phù thủy có mặt ở đây đều cảm thấy rất thương xót.

Vừa tận mắt nhìn thấy linh hồn kỳ quái hút lấy linh hồn của Peter Pettigrew không đành lòng dường như cũng đã giảm đi rất nhiều.

Người phù thủy nam quỳ ở dưới đầy thất vọng, đã từng hào hoa phong nhã thế nào, hăng hái như thế nào.

Nhớ lại tất cả cuộc đời anh đã trải qua, một cuộc đời trẻ trung và tươi đẹp như thế nào, anh vô tội ra sao và anh phải chịu cảnh tù đày suốt 13 năm.

Ellen ngồi ở dưới, trong lòng đầy sự thương cảm nhưng đồng thời, tận mắt nhìn thấy linh hồn kỳ quái hút đi linh hồn của một người, trong lòng anh ta trổi dậy một cảm giác khủng hoảng mạnh mẽ.

Có lẽ, chỉ dựa vào lời nguyền bảo hộ để đuổi linh hồn kỳ quái đi, cũng chưa phải là một biện pháp tuyệt vời.

Anh cần phải học tập, khám phá, để tìm những cách hiệu quả hơn để đối phó với các linh hồn kỳ quái.

Giáo sư Dumbledore đã đan mười ngón tay lại với nhau, nối tiếp cùng một nơi, trầm mặc nhìn dáng vẻ của Sirius, vừa nhìn về phía của Peter Pettigrew.

Ngôi sao lùn bị hút đi linh hồn, và không còn gì khác ngoài cơ thể trống rỗng, không còn bất kỳ ý thức gì, không có ký ức, không hề có…Bất kỳ điều gì, và hơn nữa không còn chút hy vọng phục hồi nào, chỉ là – còn sống.