[Harry Potter] Đương V Đại Ngận Tân Khổ

Chương 29: Báo, sai lầm




Đương V Đại Ngận Tân Khổ

(Làm V đại mệt mỏi quá)


029 | Báo, sai lầm

Nói thật, do cá tính đặc biệt của phu nhân Malfoy, Riddle cũng có chút lo lắng, khai giảng sẽ không gặp được bạch kim tiểu quý tộc (tinh / tẫn nhân vong). 【 Cha cậu ta hẳn sẽ ngăn lại... Dù sao Abraxas là dòng độc đinh của nhà Malfoy... 】 Nói là nói thế, nhưng Riddle lại quỷ dị không nhận được thư từ gì của bất kỳ ai trong hai người họ kể từ sau đó, uổng cho cậu còn mỗi ngày chờ nghe Thư Sấm.

【 Lẽ nào.... Nhà bọn họ có house-elf NC nào cướp thư? 】 Riddle nghĩ vớ va vớ vẩn suy xét đến việc thuộc tính của mình có phải đã đổi từ Dark Lord sanh Cứu Thế Chủ rồi không.

"Rid, em xem cái này thế nào." Từ khi gặp mặt lão ong mật, Saga đã rất lưu ý với chuyện nick name, mặt dày mày dạn cắt dòng họ của Riddle thành một âm. Riddle vốn tính rập khuôn, đáng tiếc từ Saga không thể cắt nữa. Cắt nữa là thành giọng mũi.

"Ách... Saga, em nói này... Không tốt lắm đâu, ổng tốt xấu là danh nhân..."

"Hừ, ra đường có bao nhiêu người biết? Danh nhân... Cứ quyết định vậy đi." Ném tài liệu trong tay cho Mord, "Giao cho nhà máy này xử lý."

"Dạ!"

"Thôi, trời biết ổng đắc tội anh ở chỗ nào." Riddle để hàng mẫu trong tay xuống, đi thu dọn hành lý, ngày mai là khai giảng rồi.

Trên bàn đặt một cái chai, lớp nhãn chai bên ngoài có chân dung của một lão già, phía dưới là một hàng chữ 【 Thuốc sát trùng hiệu lão Dumb 】. (May mắn thời đại này chưa có bcs.)

...

Ngày khai giảng, Riddle tới rất sớm, lần này không phải vì tìm buồng tàu, mà là vì kéo dài truyền thống tốt đẹp của Slytherin, cậu nhớ Sheryl từng kể về một trong những đại biểu đặc biệt nhất của Gryffindor, gia đình tóc đỏ Weasley, do con cái quá nhiều mà luôn ở một phút cuối cùng mới lên xe lửa, lâu dần, Slytherin thói quen tới sớm để làm dấu hiệu. Nhưng hôm nay là chuyến về sau lễ Giáng Sinh, một số người trọ ở trường, một số người đã về trường trước, thế nên xe lửa không đông đúc như khi khai giảng.

Riddle như mọi vị nam chính của tiểu thuyết đồng nhân, đáp được tuyến xe quý tộc tới hưởng thụ buồng tàu ~ hớn hở đi tìm buồng tàu nhà Malfoy ở đầu xe.

"Malfoy, Malfoy... ở đây à, chậc chậc, quả nhiên là phong cách nhà chim công." Tao bao đến độ không tha cho cả tay nắm cửa, ngoại trừ Malfoy thật không có ai... có phẩm vị như thế. "Ể?"

Cửa bị khóa, dùng thần chú, mở không ra. Rõ ràng là người bên trong sử dụng cách đặc thù để đóng cửa. Tìm buồng tàu khác? Há không phải rất mất mặt, chí ít cậu phải hỏi rõ, Abraxas dỗi cái gì, đang yên đang lành khóa cửa làm chi. (Chả lẽ cậu quên chuyện tốt mình đã làm à...)

Gia tộc Zabini cũng có buồng tàu, nhưng do quan hệ của Sheryl và Abraxas, đời này buồng tàu của bọn họ bị để làm màu, dù sao nó không thoải mái bằng nhà Malfoy, nhưng lúc này cửa buồng tàu lại mở, Sheryl từ trong đi ra nhìn thấy, Riddle để hành lý xuống đất, trong tay là một cây búa vừa biến hình ra, đang chuẩn bị đập cửa.

"Đợi đã! Riddle, dừng tay!" Cảm ơn Merlin, buồng tàu của bọn họ đều là mở rộng không gian bên trong, nhưng lại không chiếm bao nhiêu diện tích hành lang. Sheryl xệ mặt, tính hỏi Riddle đập cửa của Malfoy làm chi, rất vô đạo đức.

"Sheryl, Abraxas không cho tôi vào..." Khuôn mặt Riddle, rất ủy khuất... Ủy khuất đến Sheryl cũng giữ không nổi khuôn mặt nghiêm túc, khóe mắt và khóe miệng co rút.

"Cậu đi theo tôi!" Được rồi, đây gọi là bùng nổ trong trầm mặc, thiếu gia nhà Zabini giơ tay kéo người vào buồng tàu nhà mình, may mắn giờ còn sớm, bằng không thẳng nhãi này sẽ chế tạo chủ đề cho Slytherin đồng thời khiến Slytherin trở thành chủ đề.

"Cậu quậy đủ chưa."

Riddle vô tội nhìn Sheryl, anh em, cậu chỉ chuyện nào?

Sheryl nhìn mặt Riddle đã biết lịch sử lại tái diễn, người này làm chuyện xấu nhiều như mỗi ngày bạn phải tính toán mình ăn cái gì. Cẩn thận nhớ lại có thể nhớ, nhưng muốn nhớ rõ thì phiền phức, nhiều nhất nhớ ký ức của một hai bữa gần nhất. Riddle tuy rằng không phải bách nhân sát, thiên nhân trảm, nhưng muốn nói cậu ta là người tốt... Phỏng chừng cả thế giới này cũng chỉ có cậu ta có thể không thẹn với lương tâm khẳng định.

"Cậu hại thảm Abr, không tới 10 ngài cậu ấy tham gia 30 buổi xem mắt." Chia đều một ngày ba buổi, có lúc còn có bữa khuya.

"Điều này... nói rõ Abraxas diễm phúc không cạn... Ha hả ~ Thế Giới Phù Thủy có nhiều thuần huyết vậy à?"

"Nam nữ không tính, độ tuổi từ 3 đến 30, quốc tịch không tính, còn có chưa kịp an bài, có người nói phu nhân Malfoy có mấy người khăn giao gả xa tới Mỹ Châu và Á Châu, đáng thương Abr..." Ánh mắt sắc bén như giết người đột nhiên trừng Riddle, "Tôi cũng là người bị hại!" Bị Abr kéo theo, người tới xem mắt đều xem cậu là ứng viên số hai. "Đích thật là diễm phúc, cũng không nghĩ thử bọn này chỉ mới là năm thứ nhất, Abr đã mấy ngày không ngủ ngon, hừng đông hôm nay vội vã thu dọn đồ đạc tới ga Kings Cross, may mắn xe lửa Hogwarts đã đậu ở đây, hiện tại cậu ấy nhất định là đang ngủ."

"Không phải lỗi của tôi... Là phu nhân Malfoy quá mạnh mẽ."

"Bản thân Abr cũng có trách nhiệm, nếu không phải cậu ấy từ nhỏ đã đòi cưới một người thấy nhau là ghét về nhà, ngài Malfoy cũng sẽ không giúp phu nhân Malfoy. Nhưng cậu phải cẩn thận, có một phần quý tộc cảm thấy cậu nói rất có lý, cộng thêm một phần khác rất có cá tính khác đặc biệt ủng hộ 【 Kế hoạch diệt sạch Gryffindor 】."

"Không sao không sao, tôi là máu lai!"

"Ý tôi là những học sinh không thích xem mắt kết hôn, cậu tự giải quyết cho tốt đi." Sheryl cũng cầm một cái áo choàng che đầu ngủ, kỳ nghỉ này rất nhiều tiểu quý tộc bị báo cho biết mình phải đi xem mắt, còn bất kể tuổi tác lớn nhỏ, sau đó bọn họ co quắp nhìn khuôn mặt y chang mình của đối phương, nghe các phụ huynh ngồi bên cạnh thảo luận bọn họ nên sinh mấy cái như thảo luận lợn mẹ... Điều này khiến rất nhiều học sinh bất mãn.

"Ha... Ha..." Riddle xấu hổ cười ngượng, bình tĩnh mở sách ra xem. 【 Hogwarts ~ học kỳ này xin nhờ ~ 】 Riddle cảm thấy huyết mạch Slytherin của mình thật tốt, chí ít lúc tới trường nếu gây họa gì, chỗ tị nạn muốn bao nhiêu có bao nhiêu. (Hể, Hogwarts ở trong mắt cậu chỉ có tác dụng thế thôi à?)

...

"Thật là trời trong nắng ấm, ánh sáng rạng ngời mà~"

"Thomas, anh Riddle điên rồi à..." Mu nhìn bầy trời đầy sao xinh đẹp. (Ở đài thiên văn.)

"Cậu ta đang vui." Thomas cũng vui, khi từ Đức trở về, cậu phát hiện toàn bộ Slytherin đột nhiên nghiến răng nghiến lợi nhìn Riddle, không phải kiểu căm thù đến tận xương tủy, mà là kiểu không lột da rút gân đánh cậu ta một trận tơi bời sẽ rất khó chịu. Vì thế, Riddle bắt đầu tị nạn, cậu làm người bạn bị dụ dỗ ngoại trừ biết bí mật Riddle đã thông đồng được với tòa thành, còn có thể chép bài tập của bất kỳ môn nào (hối lộ).

"Vô gian đạo, hai mặt!" Moody chỉ trích Thomas từng tiết lộ chỗ trốn của Riddle.

"Đó là tình thế bắt buộc, tôi nói này Riddle, cậu mau nghĩ cách đi, trốn hai tháng rồi, cậu thích thú trong đó, bọn tôi lại là chịu tội, Alastor còn dễ nói, cậu ấy là Hufflepuff lớn lên lại đáng yêu, tôi là khó cả đôi đường."

"Được rồi, dù sao cũng chơi đủ." Ở trong mắt Riddle, Slytherin rất rảnh rỗi, không, cả Thế Giới Phù Thủy đều như thế, mà Slytherin từ nhỏ bị gia tộc, huyết thống, truyền thừa áp bức, như một người học sinh đối mặt với áp lực thi đại học và vào nghề ở thế kỷ 21 đồng thời không có máy tính điện ảnh để tiêu khiển hưởng thụ vậy. Tuy rằng trò đùa ở học kỳ trước kiêm nghỉ đông cũng không phải là hậu duệ Slytherin tâm địa thiện lương tận lực làm ra để học sinh Slytherin giải tỏa áp lực, nhưng hiện tại có thể nghĩ vậy mà.

"Bọn họ chỉ là muốn xả giận thôi, kỳ nghỉ đông tốt đẹp của mình bị ngâm nước nóng, không thể trút giận với phụ huynh thì chỉ có thể tìm tôi trút." Tục ngữ nói, cách tốt nhất nhanh nhất để thoát khỏi scandal là gì? Là chế tạo ra scandal lớn hơn. Cho nên chỉ cần dẫn lực chú ý của bọn họ đi là được. "Tôi đi tìm Pomona."

"Thấy chưa, bị truy sát còn không quên tán gái đây mới là cảnh giới, cậu còn kém xa." Moody bị bỏ lại ở đài thiên văn trào phúng một người khác.

"Cảnh giới đến độ chưa tán được đã bị truy sát như vậy? Tôi tình nguyện thấp tí." Gần mực thì đen, hai người này qua hơn nửa năm tiến bộ rõ ràng nhất là mồm mép.

...

"Riddle, tí xíu nữa là giới nghiêm ban đêm rồi." Pomona oán giận nhìn Riddle, Hufflepuff nổi danh thành thật, huống hồ là Hufflepuff năm thứ nhất, chuyện có can đam nhất bọn họ làm chỉ có nửa đêm tới nhà bếp tìm chút đồ ăn khuya.

Riddle theo đuổi Pomona, Pomona cũng không biết, một là vì Riddle chỉ xem cô như ứng viên tiêu chuẩn, bản thân cậu không có cảm giác động tâm, sao có thể khiến đối phương nhận ra, còn có là vì mỗi lần hẹn hò luôn có đủ chuyện quấy rối, trước là Moody, sau là các Slytherin. Cuối cùng là Riddle rất săn sóc nữ sinh, tuy nói là theo đuổi nhưng tổng kết lại mà nói, Hufflepuff thành thật chỉ nhận ra tình bạn.

"Có chuyện cần cậu giúp." Riddle móc ra một đống tấm da dê, "Tôi muốn làm một tờ báo trường."

"Báo?" Pomona máy móc cầm lấy, "Còn là báo trường?"

"Đúng vậy, Pomona, tôi cần làm gì đấy để thay đổi lực chú ý của Slytherin... Cậu cũng biết mà gần đây có tí... Khụ khụ."

"Nhắc mới nhớ, Riddle, cậu rốt cuộc là QJ tất cả nữ sinh của Slytherin, hay QJ tất cả nam sinh của Slytherin vậy?" Xem ra chọn Hufflepuff là đúng. Nhìn khả năng bà tám này.

"Pomona~" Chính sự quan trọng. "Sắp xếp lại mấy thứ này, sau đó xuất bản, đây là tài chính khởi động, phân chia các mảng thế nào các cậu tự quyết định, có thể nhờ năm trên giúp, càng nhanh càng tốt, làm xong rồi trước bán ở Slytherin, cố gắng lên! Hufflepuff là học viện nhiều người nhất, tôi tin các cậu có thể truyền bá rộng rãi." Nói xong cho Pomona một túi vàng, rồi nhân cơ hội ôm một cái.

"Cũng quá đột nhiên... Merlin ơi~" Pomona vừa thấy nội dung đã ôm tấm da dê vòng tới vòng lui ngoài cửa phòng sinh hoạt chung, bức chân dung bị làm cho choáng váng, thậm chí không cần khẩu lệnh đã mở cửa, để cô ấy vào.

"Sprout? Đây là gì vậy?" Hufflepuff vẫn luôn nhiệt tình, Huynh Trưởng thấy Pomona như mộng du, vội vàng cầm lấy tấm da dê.

【 Quan hệ mập mờ giữa Dumbledore và bà chủ xưởng thuốc sát trường Muggle. 】 Tự bịa

【 50 chuyện có thể làm trong tiết của giáo sư Binns. 】 Tổng kết buồn chán ở lớp

【 Ghi chép ghép đôi học viện GS —— đưa tin cả hành trình theo dõi trong hiện thực. 】 Đã xảy ra

【 Thầy ơi, yêu thầy thật thống khổ —— một cậu bé thầm mến giáo sư. 】 Còn có lũ rắn hỏi thăm được

【 Khoái ý ân thù —— Đũa Phép Ân Cừu Lục tập thứ nhất 】 Và cả đạo văn

"Báo?" Mắt Huynh Trưởng sáng lên ~~ "Chậc ~~ thật thiên tài, có thể tăng thêm vài nội dung, ví dụ như các nam sinh Slytherin biểu lộ, Bông Hoa của Gryffindor, tầm thủ Hetty là tình nhân trong mộng của chúng tôi!"

"Đúng đúng, tôi còn nghe nói..."

"Pomona, làm tốt lắm, nói cho Riddle, Hufflepuff đồng ý, nhiều nhất ba ngày, nể tình cậu ta có ý tưởng hay như thế và galleon, chuyện cậu ta QJ tất cả nam nữ sinh của Slytherin chúng ta không đưa tin."

"..."

...

"Abraxas!" Sau khi giao cho Pomona, Riddle nhanh chóng chạy về hầm, Pomona nhắc không sai, sắp tới giới nghiêm ban đêm rồi, hôm nay là Dumbledore tuần tra, nhưng vừa rẽ qua một ngã đường cậu gặp được Abraxas? Malfoy sắc mặt âm u, cắn chặt môi.

"Ạch... được rồi, Abraxas, cậu sao thế." Hai tháng qua, Abraxas cũng là đối tượng truy sát cậu chủ yếu, thế nên hai người gặp mặt rất nhiều, nói lại rất ít, cơ bản là thần chú chào hỏi. Nhưng khi các học sinh khác bắt đầu thích thú trong đó, Abraxas trái lại làm người đầu tiên rút lui, đủ anh em.

"Cậu... thích Pomona à?" Abraxas cúi đầu, giọng nói buồn bực.

"Ạch... cậu nhìn ra à, hay là Thomas, Moody nói cho cậu?" Nếu như nhìn ra nói rõ cậu tiến bộ.

"Vừa rồi cậu ôm cô ấy rất kích động cũng rất dùng sức... Bình thường cậu luôn lễ phép, thủ lễ với nữ sinh... Nhưng... vừa rồi thì khác..." Quý tộc bạch kim cảm thấy trái tim mình như bị thứ gì đó siết chặt, có một luồng khí đâm loạn xà ngầu bên trong, vừa nghẹn vừa rầu, tuy cũng mạnh mẽ như núi lửa bùng nổ, lại không phải là nỗi đau khắc cốt ghi xương, nhưng cái cảm giác nghẹt thở khi khí quản bị tắc ấy khiến cậu có dục / vọng xì ra rồi xé rách mọi thứ trước mặt để đổi lấy không khí.

Nhưng... hành vi, lý trí, giáo dục từ khi sinh ra đã khắc vào cốt tủy ràng buộc thân thể cậu, linh hồn cậu, cậu chỉ có thể chậm rãi nhận, nhận lấy cơn dằn vặt tàn nhẫn tinh tế mà lâu dài như nhiễu chỉ nhu này.

Malfoy không được phép có bất cứ hành vi thất lễ gì, Malfoy cũng không cho phép có bất cứ ngoài ý muốn gì, những lời Sheryl nói rõ ràng là chuyện của nửa năm trước, giờ mới phát hiện ngôn ngữ tưởng như vui đùa ban đầu có lẽ không phải là lời tiên đoán mà là lời khuyên. Chuyện khi nào? Sao lại xảy ra? Vì sao?

Tom? Riddle, cái tên này chính là một thứ độc dược mạn tính kéo dài mà lại dai dẳng, giữa lúc lơ đãng ăn mòn những mạch máu nhỏ nhất, lan ra từng tí một, chiếm lấy trái tim cậu... tê liệt thần kinh cậu... phá hủy mọi tư duy bình thường trong đầu cậu...

"Máu lai!" Đôi môi mỏng vẫn bị hàm răng của chính chủ giày vò cuối cùng phun ra hai chữ.

"Abraxas?" Riddle ngạc nhiên nhìn Malfoy thay đổi sắc mặt cuối cùng dừng lại ở sự tái nhợt như vampire, cậu ta hiện tại, còn giống thật hơn trang phục ngày Halloween nữa.

"Cậu là máu lai!" Mà một Malfoy tuyệt đối sẽ không cùng một máu lai có bất cứ... bất cứ quan hệ gì vượt qua hữu nghị. Cậu là người thừa kế nhà Malfoy, cậu sẽ không thích một người đàn ông, sẽ không thích một máu lai, càng sẽ không thích Tom? Riddle!

"Còn kịp..." Đúng! Cậu sẽ không thích cậu ta, cho dù có gì cũng là sai lầm, sai lầm có thể sửa đúng ngay bây giờ... Một sai lầm bé xíu... Cậu còn nhỏ, cậu chỉ là năm thứ nhất... Còn kịp, cậu có cả đời để sửa đúng sai lầm này!

Abraxas nhìn chằm chằm Riddle, quay người bỏ chạy...

"Đứng lại!"

...