[Harry Potter][Đồng Nhân] Tương Ngộ Tại Hogwarts

Chương 59: Căn nhà gỗ




------------------------------------------

Beta: Vũ Minh Nguyệt

------------------------------------------

Tiến vào căn nhà gỗ nhỏ của Hagird, đập trước mắt là Buckbeak, nó đang nằm sải dài trên cái giường lớn của bác ấy, hai cánh lớn ôm sát thân thể, đang hưởng thụ mâm thịt chồn tuyết. Nhìn qua cái tủ quần áo thì bộ com-lê lớn màu nâu đầy lông và cái cà vạt màu vàng và cam đang được treo trên đầu cánh cửa tủ.

" Hagrid, bác đang chuẩn bị để tới Bộ hả ?" Ann hỏi, phía sau cô là Hermione và Fanny đang đi theo.

Hagrid đang châm trà, nghe được lời Ann nói thì làm đổ không ít nước xuống mặt đất, Hermione đi tới phía trước phụ giúp. Hagrid lúc này xoa bàn tay lại, ngồi ở cái ghế bành lớn, giọng điệu khẩn trương nói " Vụ án của Buckbeak sẽ được Ủy ban Giải trừ Sinh vật Nguy hiểm xét xử sẽ ra tòa vào thứ sáu này. Nó với bác phải cùng đi London với nhau. Bác đã đặt mua hai vé trên chuyến xe đò Hiệp sĩ..."


Ann nhìn về Hermione và Fanny đều chăm chăm nhìn Hagrid, cô lên tiếng an ủi "Đừng lo lắng Hagrid, chúng ta đã chuẩn bị rất nhiều thứ, đến lúc đó bác chỉ cần đem mấy lời biện hộ đã viết sẵn nói ra là được."

" Đúng vậy, Ann nói không sai." Fanny cũng tiếp lời, Hermione đang dùng đũa phép điều khiển chén trà dừng tới chỗ ba người họ, chính mình tự bưng một chén lên, giọng điệu kiên định nói " Ừm không sai, Hagrid, Buckbeak sẽ không có gì đâu."

" Lần này chúng con mang tới một tài liệu nữa, bác nhớ càng ngắn gọn, thì hiệu quả biện minh sẽ càng tốt, cái này là mấy lời biện hộ con tổng kết được từ thư của chú Eren gửi, bác nhìn xem, chúng ta sẽ bàn luận thử một chút quá trình xử lí của Bộ phép thuật."

Hagrid nhận lấy tờ giấy biện hộ, bác có thể nhìn ra nội dung trong này phí không ít công sức, trên đây viết đều có trình tự rõ ràng, ngôn ngữ dễ hiểu.


" Ừm, còn mấy cái này bác không nhớ được, thì để cháu đã đánh dấu nhấn mạnh lại .." Ann chỉ vào tấm giấy da những chỗ được nhấn mạnh.

Bốn người đang thảo luận được một chút, thì cánh cửa căn phòng của Hagrid bị đẩy ra, nhưng ngoài cửa cũng không có ai, một người cũng không có, chỉ ra thấy giọng nói từ xa dồn dập vang đến " Hagrid, bác nghe nói chuyện hôm thứ bảy này chưa ? Bọn cháu cảm thấy ..."

Nói được một nửa thì dừng, bỗng nhiên xuất hiện hai người, là Harry và Ron, sau đó giọng Ron còn ngạc nhiên la lên " Sau mấy cậu lại ở đây ?"

" Harry , Ron ?" "Mấy cậu" " Hai đứa làm sao có thể từ lâu đài trốn ra ?" Hermione, Fanny và Hagird đồng thanh nói, nhưng khác biệt chính là Hermione và Fanny giọng nói chỉ có kinh ngạc, còn Hagrid thì nổi giận đùng đùng, ba người đều từ ghế ngồi đứng dậy.


Harry ngượng ngùng chỉ vào cánh cửa " Tụi con đến rất gấp, trùng hợp cửa không khóa, trong phòng cũng đang sáng đèn."

" Harry, làm sao con dám lén lút ra khỏi lâu đài hả ? Con có biết là ..." Hagrid như cũ vẫn tức giận nói.

" Chính vì chuyện này nên tụi con muốn tới hỏi bác." Harry phản bác lại, Ron nói tiếp, giọng điệu rất bất mãn nhìn chằm chằm Hermione " Vì sao mấy người họ lại ở đây ?"

" Chúng tớ tới giúp Hagrid kiếm lời biện hộ, Buckbeak thứ sáu này sẽ bị đưa đến Bộ phép thuật để xét xử, tớ nghĩ mấy người nào đó căn bản không nhớ tới chuyện này." Fanny giọng điệu cũng rất bất mãn nói.

Harry và Ron sửng sốt, ngay sau đó có chút hổ thẹn, bọn họ còn nhớ từng nói sẽ giúp Hagrid kiếm lời biện hộ, nhưng vì chuyện thi đấu Quidditch mà sớm đã quên mất.

" Xin lỗi Hagrid, chúng con đáng lẽ cũng nên giúp đỡ bác..." Harry xấu hổ nói.
" Bác không trách mấy đứa." Hagrid nói, lúc hai người vừa vào cửa bác đã đứng dậy, vuốt chòm râu tiếp tục " Bác biết hai đứa cũng có mấy chuyện gấp cần phải làm, bác có nhìn thấy tụi con ban đêm còn phải tập Quidditch ở sân huấn luyện..." Hagrid ngừng lại nhìn về phía Hermione và Ron lại tiếp tục nói " Nhưng là hai đứa, vốn dĩ định kiếm lúc nào chỉ có hai đứa rồi mới nói, nhưng bây giờ đúng lúc, bác nhất định phải nói hai đứa, bác không hiểu làm sao mà lại đem con chuột và cây chổi còn quan trọng hơn bạn bè của mình."

Hermione mắt cũng đỏ lên, mà Harry và Ron nhìn nhau cũng không thoải mái lắm, cuối cùng Ron quay mặt hất đi, cũng không có phản bác lại lời Hagrid.

" Buổi tối thứ bảy, Ron thiếu chút nữa bị Black cầm dao tấn công, tớ và Hermione đều rất lo lắng cho cậu." Fanny chân thành nói.
Ron ngượng ngùng đỏ mặt, mà Hagrid nghe được Fanny nói vậy xém chút nhảy dựng lên, vội vàng nói " Black ? Buổi tối ? Rốt cuộc chuyện này là sao ?"

Harry tựa hồ nhớ ra, mục đích của cậu ta với Ron tới đây " Đây là chuyện mà tụi cháu định cùng bác nói, tối hôm thứ bảy Black lẻn vào kí túc xá của Gryffindor, tại vì Neville lỡ đem tờ giấy có ghi mật khẩu làm rớt mất."

" Ôi Merlin, đã xảy ra chuyện lớn như vậy ! Bác gần đây vì chuyện của Buckbeak đã mấy ngày rồi không đi vào lâu đài." Hagrid bất an nói.

Chờ nghe chuyện Harry kể xong, Hagrid vốn bởi vì chuyện của Buckbeak tâm trạng đã không tốt, bây giờ nghe chuyện của Black càng cảm thấy không xong. " Bác... cảm thấy..." Hagrid bực bội nắm tóc, giống như làm vậy có thể nghĩ ra được mấy lời để nói. Nhưng vẫn không nghĩ ra từ nào cả, ánh mắt không biết vì sao bất giác nhìn đến Ann đang ngồi trước lò sửa, bụp một cái, tiếng Hagrid đập tay vào trán dọa Ann đang nhìn đống lửa ngây người nhảy dựng lên.
Cùng với tiếng bụp va chạm vào trán, Hagrid thở dài nói " Bác thấy nên hỏi Ann thử vậy, không có chuyện gì con bé giải quyết không được."

" Hả ?" Ann theo bản năng lên tiếng đáp lời, vừa quay đầu qua nhìn mấy người, thì đã thấy mấy người họ đang nhìn chằm chằm cô.

Nhìn một lượt mọi người, Ann mở miệng nói câu đầu tiên, xua tan bớt hẳn không khí quỷ dị và xấu hổ trong căn phòng " À, có thể hay không đóng cửa lại trước, mọi người không lạnh hả ? Còn nữa ngồi xuống trước đi, đứng nói chuyện không mệt sao ?"

Sau đó Ann cũng không nói chuyện chính, từ trong túi đeo lấy ra không ít đồ ăn vặt và kẹo ngọt, nhìn về mọi người nói " Các cậu cũng đã nói lâu như vậy chắc mệt rồi, ăn mấy món nhẹ nhẹ chút nhé ? Bác Hagrid có thể cho tụi con mấy tách trà nóng được không ?" Nói xong Ann liền cầm đồ ăn vặt trong tay ném cho Ron và Harry, hai người họ nhanh chóng chụp được, nhưng sau khi nhận cũng không có ăn, liếc nhìn nhau, bọn họ không hiểu ý của Ann lắm.
Đưa cho Hermione và Fanny hai phần, sau đó lại quăng cho Hagrid, Ann lột giấy gói kẹo ra, ngậm một cây kẹo que ngồi đàng hoàng lại, nhìn một lượt hết mọi người rồi thong thả nói " Ăn đi, đồ ăn ngọt có ích cho việc tự suy nghĩ. Ừm, hiện tại thì không khí này cũng không tệ lắm, nói về Black đi, mọi người có biết lệnh truy nã Black có gì đặc biệt không ?"

Cả đám người đều lắc đầu, ngoại trừ Hermione, nàng nhìn về Ann, chờ cô gật đầu thì mới mở miệng nói " Trên lệnh truy nã Black viết phải tìm bằng được hoặc ít hay nhiều ? Đây là chuyện rất khó hiểu, mình đã đọc thử nhiều sách nhưng cũng không hiểu được."

Mấy chuyện này đọc sách sao có thể xử lí được chứ.

Ann hài lòng nhìn Hermione gật đầu, nói " Chính là chuyện này, tìm được bất kể ít hay nhiều đồng nghĩa khi phát hiện được không cần quan tâm sống chết, bất kể là còn sống, hay chỉ còn là một xác chết hoặc đã bị đánh vụn nát... Black nhất định hiểu được tình cảnh của hắn rất nguy hiểm, lại tốn sức như vậy đi vào kí túc xá Gryffindor, không có tìm được thứ mình muốn, còn bị phát hiện ..." Ann nói tới đây, quét mắt quan sát mọi người một chút rồi nói tiếp " Cho nên, mình nghĩ đây là lí do giải thích cho chuyện Black vừa bị Ron phát hiện đã bỏ chạy."
" Hagrid cũng rất lo lắng an toàn của Harry, tớ đồng ý quan điểm này của bác ấy, Harry hiện tại tốt nhất là không có việc gì thì đừng rời khỏi lâu đài."

Harry nghe được câu này, ánh mắt cũng xìu xuống, nhưng cậu ta biết Black là tới tìm mình, tình cảnh của bản thân bây giờ thật sự rất nguy hiểm. Sau đó lại hỏi thử một vấn đề khác, liên quan tới Quidditch.

" Vấn đề về Quidditch.." Ann ngậm kẹo que, không quan tâm lắm nói " Có Tia Chớp trong tay, lại có được sự tham gia của tầm thủ trẻ tuổi nhất thế kỉ, tuy là một Slytherin nhưng tớ nói thật khả năng Gryffindor chiến thắng giành được cúp là rất lớn." Những lời này không thể nghi ngờ làm cho mọi người xung quanh cũng cười tươi hơn nhiều, Harry đảo mắt cái liền vui vẻ trở lại, gương mặt còn có chút tự hào.

Nói xong giọng lại thay đổi " Chuyện của Buckbeak, trước mắt những chuyện làm được đều đã làm rồi, còn muốn xem tiếp tục thế nào thì phải chờ tình huống cụ thể. Tốt nhất là tránh được chuyện tử hình..." Nói đến chuyện này, Ann dời mắt nhìn Hagrid, cô chú ý khi mình nói tử hình, ánh mắt Hagrid cũng không có trốn tránh, chỉ là hơi lo lắng, sợ hãi.
" Chỉ cần bác không quá khẩn trương, con nghĩ mọi chuyện đều có hy vọng." Ann nói xong, Hagrid cũng nhìn về cô mỉm cười.

" Còn chuyện cuối cùng ..." Ann hơi nghiêng đầu nhìn Ron và Hermione, cô cảm thấy chuyện này thực phiền phức, nói đúng ra là rất khó nhằn, cô biết Crookshanks không có ăn Scabbers, Scabbers cũng không phải là một con chuột thật sự, nó là Pettigrew một Animagus biến thành.

Nhưng cô không thể nói được chuyện này, mà cô cũng không biết tìm lí do gì để thuyết phục hai người làm hòa, loại chuyện này người ngoài nói thì có ích gì, quan trọng là người trong cuộc thông suốt.

Hagrid thừa lúc Ann không nói, đưa ánh mắt tràn ngập cổ vũ của mình nhìn hai người. Fanny và Harry cũng nhìn hai người họ.

" Ron..." " Hermione..." Herrmione và Ron đồng thời mở miệng, sau đó ánh mắt đụng nhau nhìn một hồi lại quay ngoắt đầu đi không nói gì.
Không hổ là cặp đôi ăn ý về sau, mấy chuyện này mà cũng hợp rơ như vây, Ann suy nghĩ, xem ra cô cũng không cần tìm lí do nào để qua loa cho có, hai người bọn họ chắc đã tự thông suốt từ lâu.

Cuối cùng vẫn là Hermione mở miệng trước " Ron, chuyện của Scabbers, mình thật sự, mình cảm thấy rất tiếc ..."

" Ờ ..." Ron cúi đầu, nhìn chằm chằm sàn nhà " Ờ, nó cũng già rồi... Với lại thật ra nó cũng hơi vô dụng ... Có lẽ, có lẽ cha mẹ có thể xem xét mua cho tớ một con cú mèo..."

" Bác liền biết Ann sẽ giải quyết được chuyện này mà... Không có gì tốt hơn nhìn mấy người bạn thân của mình làm lành."

"..." Ann lấy que kẹo từ trong miệng ra, vẫy vẫy tay uống một ngụm trà.

" Công lao này con không dám nhận, con cũng không phải cái gì cũng làm được, hơn nữa mấy vấn đề này cũng không phải do con giải quyết, con cái gì cũng chưa làm, con thừa nhận mình cũng có chút thông minh tí tí chỉ là đem mọi chuyện nhìn thử ở một góc độ khác mà thôi, lần này hoàn toàn là do Ron và Hermione tự mình suy nghĩ thông suốt, huống chi..." Ann nói, cô nhìn về phía Harry, Ron và Hermione nghiêm túc nói " Con tin tưởng có rất nhiều chuyện ập tới, ba người họ có thể cùng nhau giải quyết tốt."
" Hì hì" Fanny ở bên cạnh nói thêm " Mấy cậu không biết đâu, Ann còn từng khen ba người là muối của Trái Đất."

" Muối của Trái Đất là cái gì ?" Ron nghi hoặc hỏi, Harry cũng không hiểu lắm.

Hermione kinh ngạc nhìn Ann nói " Thật vậy hả ? Ừm, muối của Trái Đất xuất phát từ «Thánh Kinh Tân Ước», đây là một lời khen ngợi, đề cao rất lớn về một người, ý chỉ là một người rất giỏi, ưu tú."

Ann gật đầu, ý nghĩ sâu xa nói " Không sai, ba người mấy cậu có thể gánh nổi lời khen này."

Ron lập tức vui vẻ cười ngây ngô, Harry nhìn cũng rất phấn chấn, Hermione thì không cần nói rất hưng phấn, hiển nhiên là ba người họ chưa từng nghĩ Ann ở sau lưng lại đánh giá cao bọn họ như vậy.