[Harry Potter][Đồng Nhân] Tương Ngộ Tại Hogwarts

Chương 70: Dạo đầu World Cup




------------------------------------------------------

Beta: Vũ Minh Nguyệt

------------------------------------------------------

Ông Weasley nhìn người đang tới thì giật thót người, Percy cũng nhanh chóng nuốt đồ ăn vào.

" Ludo ! Mấy người phía trước đều là nhân vật cao cấp !" Ông Weasley nói " Hắn là bộ trưởng Ban Thể dục Thể thao Phép thuật... Eren Hall, là phó bộ trưởng Ban Kiểm soát và Điều hòa Sinh vật Phép thuật..... Bên cạnh họ là ..."

Percy bên cạnh nhanh chóng tiếp lời, giọng điệu kích động " Là phó bộ trưởng Bộ Hợp tác Phép thuật Quốc tế... Hội trưởng Hội đồng Tiêu chuẩn Giao dịch Pháp thuật Quốc tế, Diana Roland... Kì nghỉ hè con từng gặp qua cô ấy, năng lực làm việc rất tài giỏi, cũng ít khi cười nói, con đã viết rất nhiều báo cáo nộp cho cô ấy..."

Ít khi cười nói ? Thì ra Diana trong mắt cấp dưới là hình tượng như vậy.


" Ông bạn già, Arthur." Ludovic Bagman vui vẻ nói " Thời tiết tốt quá phải không ? Quá tuyệt vời luôn, thời tiết tuyệt như vậy chỗ nào tìm được chứ ! Buổi tối đảm bảo không có mây.... Mấy công tác chuẩn bị đều gọn gàng xong xuôi rồi..."

Weasley cười cười, chào hỏi đơn giản cùng Eren và Diana. Percy đứng một bên khẩn trương nhìn Diana, anh không biết vị cấp trên này còn ấn tượng gì với tên thực tập sinh như mình không.

Xem ra là không có ấn tượng gì, Diana biểu hiện đối với mọi người đều là kiểu xa cách bộ dạng xử lí công việc, sau khi nhìn thấy Ann đang đứng một bên mới nở ra nụ cười.

Diana đi tới chỗ Ann, duỗi tay xoa đầu cô, nhẹ nhàng nói " Annie, sao con lại ở đây ?"

Ông Weasley và Bagman đều ngớ người ra, một bên thì không nghĩ tới Ann sẽ biết Diana Roland, còn một bên thì không biết Ann là ai. Mà hiển nhiên không chỉ có hai người họ, mà Harry, Ron, Percy, Ginny lẫn Fred và George đều rất sửng sốt, họ chỉ biết gia tộc của Ann rất giàu có mà thôi.


Còn Hermione ở một bên thì đang rất khẩn trương, nàng đại khái đoán được người trước mắt này là dì của Ann ở Pháp, nhưng nàng hoàn toàn không biết được người dì này của Ann phó bộ trưởng Bộ Hợp tác Phép thuật Quốc tế, hội trưởng Hội đồng Tiêu chuẩn Giao dịch Pháp thuật Quốc tế.

" Dì, buổi sáng tốt lành !" Ann nói " Con sáng dậy thấy buồn chán quá nên đi dạo, sau đó gặp được bạn học ở Hogwarts."

" Hả ?" Diana bộ dạng hứng thú nói " Bạn ở trường của Annie ?"

Ann gật đầu, lịch sự né ra một bước, bắt đầu giới thiệu cho Diana, đến lúc tới chỗ Hermione, nàng cũng không biết làm sao chủ động vươn tay, Diana cũng mỉm cười, duỗi tay nhẹ nắm lấy " Thật vui khi được biết cháu Granger, ở nhà ta rất thường hay nghe Ann nhắc đến cháu, cô bé cùng khóa hạng nhất nhà Gryffindor..."


Buông lỏng tay ra, Hermione vội vàng liếc nhìn Ann, nàng vừa rồi thật sự là vừa làm một chuyện ngốc nghếch.

Bởi vì hai người duỗi tay gần như là cùng lúc, nên cũng chẳng ai để ý. Mà Ann thì đang buồn bực thầm oán trong lòng, cô ở nhà đề cập tới Hermione nhiều hơn những người khác lúc nào chứ ?

Giới thiệu xong một lượt, Diana cũng chỉ lướt mắt dừng lại ở Harry một chút, sau đó gật đầu với Fred và George. Một đám người nói vài nhau vài lời qua lại, sau đó ba người lại vì công việc phải rời khỏi, họ còn cần sắp xếp cho những quan chức cấp cao đến từ Bộ phép thuật của mấy quốc gia khác, sau đó là mấy sự tình lẻ tẻ.

Mà trước khi đi, Eren và Diana cũng nói với Ann, trước giờ cơm chiều sẽ tới đón cô.

Chờ đến khi ba người Eren đi khuất bóng, Ann lập tức bị Fred và George vây quanh, những người khác cũng tò mò lại gần ba người, mấy chuyện tối qua bọn họ chẳng biết gì cả.
Fred và George rất kích động, nhảy cẫng lên nói " Tụi anh đều không ngờ tới dì của em vậy mà lại là hội trưởng Hội đồng Tiêu chuẩn Giao dịch Pháp thuật Quốc tế."

" Em không cảm thấy chuyện này có gì vui mừng ..." Ann bình tĩnh nói.

" À há..." Fred và George ăn ý nhìn nhau, Fred nói " Cho nên mấy món đồ chúng ta chế ra ..."

" Thật sự có thể bán cho phù thủy ở nước khác ?" George kích động nói.

" Hiện tại em cũng chưa biết phạm vi hoạt động của gia tộc Roland, nhưng nước ngoài thì không thành vấn đề..." Ann nói, lại nhìn mấy người đang vây quanh cô hiếu kì " Nhưng đừng có quên những lời tối qua bác Weasley nói..."

Fred và George gật đầu chắc nịch " Yên tâm đi, bọn anh dù gây gắc rối cũng không kéo em theo."

Ann bĩu môi, nhìn đôi song sinh cũng không nói gì, Ron lập tức hỏi " Ann, cậu đầu tư vào cửa tiệm quậy của bọn họ như thế nào vậy ? Thái độ của má sáng nay đối với họ khác biệt hoàn toàn luôn."
" Lấy danh nghĩa gia tộc Roland đầu tư..." Ann chỉ chỉ lên huy hiệu đang đeo " Đó là biện pháp tốt nhất ..."

" Hiện tại tụi anh chính là chủ cửa tiệm !" Fred và George tự hào vỗ ngực nói " Chỉ cần tụi anh mà muốn ngay lập tức có thể ở Hẻm Xéo mở một cửa tiệm, chỗ đó sẽ bán mấy món đồ do tụi anh chế tạo ra."

Ông Weasley vỗ đầu hai người " Đừng quên ngày hôm qua má đã nói gì, hai đứa bây phải tốt nghiệp mới bắt đầu được mở cửa tiệm ! Được rồi, bữa sáng đã xong xuôi mau đi sửa sang lại lều trại nào."

Fred và George nháy mắt nhìn Ann, bộ dáng rất hào hứng đi sửa lại lều trại.

Ron ngưỡng mộ nhìn hai người họ đi qua, không kiềm được hỏi Ann " Ann, cậu cảm thấy trên người tớ có chỗ nào đáng để đầu tư không ?"

Ann nhìn Ron từ trên xuống dưới, đánh giá một phen, lắc đầu xin lỗi, điều này làm cho Harry, Ginny và Hermione được một phen cười nắc nẻ.
Đến xế chiều thì một không khí náo nức dâng lên trong khắp khu vực cắm trại, y như một đám mây sờ thấy được. Vào lúc hoàng hôn, không khí mùa hè tĩnh lặng dường như cũng run lên cùng mong ngóng. Đến tầm 6 giờ chiều, Bộ phép thuật dường như đã chịu thua cái điều không thể tránh được và thôi bắt dẹp những biểu hiện của pháp thuật rành rành ra ở khắp mọi nơi.

Đi được vài bước, là thấy mấy người bán hàng cứ độn thổ lên, tay bưng những cái khay hay đẩy những chiếc xe đầy những món hàng vô cùng kỳ dị. Có những cái nơ hoa hồng tỏa sáng màu đỏ cho cổ động viên Bulgaria, màu xanh lục cho cổ động viên đội Ireland có thể gào lên tên của các cầu thủ. Có những cái nón chóp nhọn màu xanh lá trang trí bằng những nhánh cỏ ba lá, còn khăn quàng Bungari thì được trang hoàng bằng hình những con sư tử biết rống. Cờ của cả hai nước phất phơ hát lên quốc ca của nước mình. Có những mô hình chổi thần Tia Chớp nhỏ xíu nhưng mà cũng biết bay, và những bộ sưu tập chân dung các cầu thủ danh tiếng, những cầu thủ này đi tản bộ ra khỏi khung hình dạo chơi trên lòng bàn tay người ta và làm điệu làm bộ.
Trước bữa tối Eren và Diana đã hoàn thành xong công việc, đến đón cô về. Dì ấy đã cố tình đón gia tinh từ trang viên của gia tộc đến để nấu một bữa tối linh đình. Ann không ngờ tới, lều trại đơn sơ lại có thể làm ra bữa ăn phong phú, đa dạng như vậy.

Còn nhớ một năm trước cô từng được Diana dắt tới gia tộc, đó là một lầu đài tráng lệ nằm trên sườn núi, cách đó không xa là một rừng cây và hồ nước nhỏ. Trong lâu đài có sáu con gia tinh, đều là phục vụ nhiều đời cho gia tộc Roland, bọn chúng ai cũng gọi Ann là "Cô chủ nhỏ"

" Cô chủ cố tình mang Mur đến đây... Mur rất vinh hạnh khi được tận tay làm đồ ăn cho mọi người, Mur đã cố tình mang rất nhiều nguyên liệu ngon từ trang viên tới đây.... Cô chủ nhỏ khen Mur sao, đây là lần đầu tiên Mur được cô chủ nhỏ khen ngợi."
Lúc Ann vừa nói bữa ăn này tuyệt vời thì Mur đã bên cạnh lẩm bẩm một tràng dài.

Đội cái mũ màu xanh lục có gắn cỏ ba lá lên, Ann cùng với Eren và Diana đi dọc theo con đường treo đèn vào trong rừng. Toàn thân Eren hầu như đều là màu xanh lá, dọc đường không ngừng nói cùng với Ann về cầu thủ mỗi đội của Bugaria và Ireland, cô cũng phối hợp gật đầu, lâu lâu đặt ra mấy vấn đề và Quidditch hỏi. Diana thì chỉ thay đổi thành một bộ quần áo giản dị bình thường, trang sức trên người cũng chỉ có huy hiệu của gia tộc Roland.

Bọn họ xen lẫn vào đám đông ngàn người, xung quanh đều là tiếng hò hét, cười đùa, còn có tiếng ca hát đứt quãng. Loại cảm xúc cuồng nhiệt, hưng phấn này có khả năng lây lan rất tốt, trên đường đi ba người trò chuyện cũng đặc biệt vui vẻ.

Đi xuyên qua cánh rừng khoảng hai mươi phút, cho tới cuối bên kia cánh rừng, lúc này Ann phát hiện cô đang đứng trong một sân vận động cực lớn. Mặc dù cô chỉ thấy được một phần của những bức tường vây quanh sân vận động.
Cô dám cá cái này cùng với sân vận động tổ chim giữa lòng Bắc Kinh cũng không khác biệt lắm, không nghĩ tới năng lực tổ chức của thế giới phép thuật lại tốt đến vậy.

" Chỗ này có thể chứa trăm nghìn khán giả." Eren nhìn thấy trên mặt Ann hiện lên biểu tình kinh ngạc thì giải thích "Năm trăm phù thủy công tác ở Bộ Pháp Thuật đã làm ròng rã cả năm trời để xây dựng cái sân vận động này.Mỗi tấc mỗi phân ở đây đều được ếm bùa đuổi Muggle. Suốt cả năm, cứ mỗi khi có dân Muggle nào lảng vảng đâu đó gần đây, thì họ bỗng nhiên nhớ ra một cái hẹn khẩn cấp nào đó và phải lập tức quay về ngay."

Ann bỗng nhớ tới một sự kiện " Con nhớ là mấy hôm đầu tiên ở trong nhà, có một buổi chiều nhìn từ trên tầng xuống có hai tên lạ mặt định xông vào, nhưng còn chưa đụng với vách tường đã vội vã rời đi, hôm sau định tiến tới trộm lần nữa, nhưng cũng gặp phải chuyện tương tự. Sân nhà mình cũng có làm bùa chú đuổi Muggle hả ?"
" Ừm đúng vậy Annie." Eren nói " Điểm không tốt ở khu nội thành gần trung tâm London chính là luôn có mấy tên Muggle lảng vảng tò mò."

Trò chuyện một hồi, ba người cũng tới cửa vào, ở chỗ đó có rất nhiều phù thủy đang hò hét.

"Ghế đầu tiên" Ở ngay lối vào có một nữ phù thủy nhìn thấy phiếu trên tay bọn họ liền nói " Khán đài Danh dự ! Cứ đi thẳng lên cầu thang, Eren, lên cao tới hết mức luôn."

Hiển nhiên là người quen của Eren, chú ấy cười chào hỏi rồi dẫn theo Ann và Diana đi lên phía trên cùng. Ann cảm thấy nhân viên của Bộ phép thuật ở Anh có 500 người thì Eren quen cũng hết 400, khi đi theo Eren lên cầu thang vô số nhân viên thấy đều chào hỏi với chú ấy. Diana đụng cũng không ít nhân viên ở Bộ phép thuật ở Pháp, còn dừng lại cùng Ann chào hỏi. Mà rõ ràng Diana chỉ quen mấy quan chức cao cấp ở Anh mà thôi, mỗi lần dì ấy giới thiệu không phải bộ trưởng thì cũng là phó bộ trưởng.
Nhưng quan hệ xã giao của hai người họ không phải quá tuyệt sao, một người thì quen đại đa số nhân viên công chức ở phía dưới, một người thì biết mấy quan chức lớn.

Eren, Diana và Ann vẫn luôn đi thẳng lên trên, cuối cùng dừng lại ở đỉnh cầu thang. Ann phát hiện cô đang ở một vị trí cực đẹp, ngay chóc giữa khoảng cách giữa các cột gôn bằng vàng của hai đội. Có khoảng năm chục cái ghế sơn son thếp vàng đặt thành hai hàng trong khu vực.

Bên trong hàng ghế đã có không ít người, Ann thấy được gia đình Weasley, Harry và Hermione, mà ở dãy hàng này còn có gia đình Malfoy.