Hầu Môn Độc Phi

Chương 165: Chương 103.4




Nhớ lại kiếp trước, sau khi Minh Nguyệt công chúa bị Lâm đại thiếu gia chiếm đoạt, người xưa nay tự cho mình thanh cao làm sao có thể cam tâm khuất phục dưới một Lâm đại thiếu gia ăn chơi trác táng? Rốt cục một ngày Minh Nguyệt công chúa thả ra thất bộ xà để nó cắn chết Lâm đại thiếu gia, chuyện này đã khiến Hoàng thất Triệu gia cùng Lâm gia bất hòa. Bởi Lâm Thanh nên Uyển quý phi không thuận theo cũng không buông ta, cuối cùng đến Sùng Chính đế không khỏi cân nhắc năng nhẹ mà hạ lệnh xử tử công chúa Minh Nguyệt lấy một mạng đền Lâm đại thiếu gia.

Thất bộ xà? Minh Nguyệt công chúa dùng vật nhỏ này để đối phó với nàng?

Hôm nay nàng bất quá đã làm trái ý nàng ta, khong lẽ vì vậy mà Minh Nguyệ công chúa định dồn nàng vào chỗ chết?

Ánh mắt đảo qua vật không còn nguy hại, thản nhiên chớp mắt, An Ninh đóingười xưa nay luôn là người không phạm ta, ta không phạm người, nếu người phạm ta, sẽ trả gấp bội, kiếp trước nàng cũng đối kẻ thù như vậy cả đời mưu toan hại người.

Đột nhiên xuất hiện một bóng dáng bên ngoài, ánh mắt An Ninh run sợ, "Ai?"

Chời giây lát nàng nghĩ bóng dáng kia muốn rời đi thì người đó lại đẩy cửa đi vào, An Ninh thản nhiên nhìn bóng dáng tiến vào, suy nghĩ vẫn để trên người thất bộ xà không có chú ý tới người đi vào, Hải Táp chạy đến trước mặt An Ninh, nhìn bộ dạng An Ninh như thấy quái vật, lớn tiếng quát " Ngươi...... ngươi như thế nào lại ở tong này? Nhị công tử đâu?"

An ninh giật mình, nhị công tử? Nhị công tử không phải chính mình sao? Đột nhiên nàng ý thức được cái gì, thân thể căng thẳng, theo bản năng đưa tay chạm vào mặt mình, trong lòng thầm nguyền rủa, "đáng chết vừa rồi chính mình thế nào lại đem mặt nạ da người gỡ xuống!"

Rõ ràng nàng nhìn thấy Hải Táp uống say về phòng cho nên mới an tâm gỡ xuống mặt nạ, vừa nãy lại vì thất bộ xà mà buông lỏng phòng bị với Hải Táp, lần này tự đem chính mình bại lộ trước mặt hắn xem ra không thể giấu diếm chuyện này với Hải Táp được nữa.

"Ta chính là nhị công tử." An Ninh không chút kiêng dè tự mình thừa nhận. Hiện tại Hỉa Táp chưa phát hiện ra không có nghĩa là sau này hắn sẽ không biết, một ngày nào đó hắn cũng sẽ phát hiện ra bí mật, huống hồ nếu để hắn biết thân phận của chính mình như vậy nàng không cần cải trang, với bản thân đây chính là có lợi.

"Ngươi,... ...... là nhị công tử?" Hải Táp đen mặt, nhìn người phía trước hắn nhận thức đây không phải Nhị tiểu thư An Bình hầu phủ thì là ai? Nhưng là.... Lắc lắc đầu, hắn bởi say mà nhìn lầm sao? Vẫn là....

Nhị công tử đó là An Bình Hầu phủ nhị tiểu thư?

Thông minh như Hải Táp vẫn có chút mơ hồ, mơ hồ nhưng phát hiện này làm cho hắn khiếp sợ vô cùng, nó mãnh liệt tới mức hắn thích ứng không được, hắn sao có thể đoán được nhị cong tử chính là nhị tiểu thư!

Trong đầu không nghừng hiện lên vô số hình ảnh, trên ngời nàng tự nhiên xuất hiện hương thơ, ở Bát trân các có quần áo nữ nhân, còn có.... Còn có ngày ấy ở trên đường thấy bóng dáng nhị công tử một lần, nhị tiểu An Bình hầu phủ cũng ở đó, vừa lúc Thần vương đến còn mượn cơ hội lừa gạt hắn một lượng ngân phiếu không nhỏ.

Hắn đã nói nhị công tử làm sao có thể tự nhiên biến mất? Nguyên lại chính là ve sầu lột xác a!

Lại ngĩ tới chuyện vừa xảy ra, trong đầu Hải Táp oành một tiếng như sấm rền bên tai, hắn hối hận muốn đâm dầu vô tường mà chết.

Hắn thế nhưng... thế nhưng....

Khó trách, khó trách Thương Địch cùng nhị công tử lại thân mật như vậy.

Khó trách quan hệ giữa nhị công tử cùng Thương Địch không giống quan hệ giữa hắn và nhị công tử.

Khó trách hắn cảm thấy ôm nhị công tử có chút thoải mái hơn ôm nữ nhân.

Khó trách nhị công tử xuất quỷ nhập thần, tự nhiên biến mất, mặc ch hắn khổ công tìm kiếm cũng không ra chút manh mối.

Kia tự trách mình thích nam nhân!

Nguyên lại nhị công tử không phải nam nhân mà chính là một nữ nhân, nàng chính là nhị tiểu thư An Binh haaif phủ- An Ninh.

Hai bóng dáng dần dần đứng về một chỗ, Hải Táp không hiểu tâm tình của mình là vui sướng? Chua xót? Kích động? hoặc lại cái gì đó khác? Tất cả mọi cảm xúc lúc này đều có.

"Ngươi.... ngươi gạt ta." Hải Táp trầm mặc hồi lâu, nhìn An Ninh hồi lâu, rốt cục nói ra được một câu, trời biết thời điểm hắn phát hiện mình thích Nhị công tử trong lòng có bao nhiêu rối răm, hắn đường đường là thuyền vương thế nhưng lại thích một nam nhân đây là chuyện nghe cỡ nào rợn người.

An Ninh nhíu mày, "Ta lừa người? Ta khi nào thì lừa gạt ngươi?"

thật oan uổng nha! Dịch dung cải trang, vốn là muốn che tai mắt mọi người, tại sao lại thành lừa gạt người? Nhiều lắm chính là giấu diếm thôi.

"Ngươi chính là nữ tử vì sao lại phải cải trang thành nam nhân? Ngươi có biết không......" Hải Táp mạnh mẽ tiến lên từng bước, xiết chặt tay tựa hồ ẩn nhẫn cái gì đó.

"Vì thuận tiện làm việc, vậy thôi!" An Ninh đánh gãy lời hắn, không lẽ hắn biết nàng là nữ trong khi hắn thích man nhân vậy nên mới gận chó đánh mèo?

"Kia nếu không phải hôm nay chính mình phát hiện, ngươi định bao giờ mới cho ta biết bí mật nay?" Hải táp trấn định một chút, trong lòng cảm xúc đan xen.

An Ninh nhíu mày chỉ cười không nói, nếu không bị hắn phát hiện, chính mình chẳng bao giờ nói cho hắn biết đâu.