Hậu Tinh Thần Biến

Chương 138: Huyền tinh thiết quáng




Lâm Lâm cũng có vẻ thẹn thùng nói " Sau này tỷ cũng giống như muội không chịu tu luyện, ngày đêm tưởng nhớ Hàn Thư, mặc dù biết không có cách nào gặp lại. ông nội không có biện pháp liền nói dối tỷ, khi nào tu luyện đến thần nhân cảnh giới liền có thể phá vỡ không gian đi đến thế giới của người chết, tỷ khi đó cái gì cũng không biết, một câu nói dối đó khiến ta điên cuồng tu luyện, tranh thủ sớm ngày đạt tới thần nhân cảnh giới, tất cả cũng chỉ là mục đích muốn nhanh nhanh gặp lại Liễu Hàn Thư"

"
Sau này gặp lại Hồng Quân khi đó một phương thế lực của Tiên Ma Yêu giới là Ngũ Hành muốn giết Hồng Quân cướp đoạt thần khí. Tràng tranh đấu này đưa tới rất nhiều người, đa số là những người đứng đầu các giới, cũng tại tràng chiến đấu đó ta bị Ngũ Hành đánh lén, mất đi tánh mạng đi tới nơi này. Trải qua mười ngàn năm tu luyện rốt cuộc đạt đến thần nhân cảnh giới, phi thăng tới tầng này mới có cơ hội gặp được Hàn Thư, chúng ta chia lìa một lúc mười ngàn năm đó"

La Băng sửng sốt, chia lìa mười ngàn năm? Mặc dù đa số thời gian là tu luyện nhưng cuộc sống bình thường có nhiều tư niệm như vậy ít nhất cũng có đến mấy trăm năm.

" Muội muôi, có đôi khi con người còn sống mới là trọng yếu, ta biết muội cùng Hồng Quân đều là còn sống, chính vì vậy muội cũng nên mở rộng lòng mình một chút, đừng để đến khi mất đi rồi mới hối hận" Lâm Lâm nói ra những điều này tất cả đều nhằm thuyết phục La Băng.

" Đừng để mất đi mới hối hận, Đừng để mất đi mới hối hận …" La Băng nhẩm đi nhẩm lại câu nói này, trong nhất thời sắc mặt nàng trở nên thẫn thờ, trong đầu một loạt ký ức đột nhiên hiện về.

Hồi lâu sau La Băng nở ra một nụ cười, nụ cười thật sáng lạn, Khi nàng cười xong, trong tay Quân tâm bỗng dưng biến mất, dung nhập vào thân thể " tỷ tỷ, muội thực sự cảm ơn tỷ, nếu không có tỷ muội thực sự đã lâm vào ngõ cụt không biết bao giờ mới có thể ra được…Quân tâm, Quân tâm…chỉ có nửa ngày thôi mà nó đã giải toả muội bao nhiêu năm qua"

Lâm Lâm cũng cười nói "Muội muôi, muội hiểu rõ là tốt rồi có lẽ không lâu sau muội sẽ gọi ta là sư tẩu rồi"

" tỷ tỷ, tỷ nói chuyện…" La Băng đã đựơc giải toả những u uất trong lòng, khôi phục lại bộ dạng trước đây, cũng là năng cười nói hơn nói " Chính là không biết ý của hắn như thế nào..?"

" Chuyện này muội yên tâm, chuyện này để ta lên tiếng, dù gì phu quân của ta cũng là đại sư huynh của hắn, cha hắn lại không có ở đây, huynh trưởng thay cha, Hàn Thư có thể tính là trưởng bối của hắn, những lời này nhất định hắn sẽ nghe" Lâm Lâm cười cười nói.

" Nhưng mà chuyện này không miễn cưỡng được, chuyện này chậm rãi phát triển là tốt rồi, muội xem lại hắn vài ngày xem thái độ của hắn như thế nào" Lúc này La Băng hoàn toàn khôi phục lại bộ dáng nữ nhi, bộ dáng mà trước đây Hồng Quân từng biết.

" tỷ tỷ, tỷ nói cha của Hồng Quân…cũng như theo lời tỷ nói chính là Tần Vũ tiền bối, sư tôn của Hàn Thư đại ca tới cùng là một người như thế nào?" La Băng một vài lần nghe chuyện gia đình của Hồng Quân, nhưng cuối cùng câu truyện cũng không đi đến đâu, nàng chỉ là Đại ca của Hồng Quân là một thần vương, còn lại cái gì cũng không biết.

" Về Tần tiền bối tỷ biết cũng không nhiều lắm, chỉ biết bây giờ người đó ở Thần giới là một phương đại thế lực, dựa theo Hồng Quân nói là thế" lâm Lâm kể lại những lời này từ chuyện nghe Hồng Quân nói cho La Băng nghe.

" Thần giới, thế lực cực mạnh…?" La Băng có chút sửng sốt, mặc dù đã đoán thân phận của Hồng Quân không đơn giản, nhưng cũng không có nghĩ tới cha của Hồng Quân lại là một thế lực cực mạnh tại thần giới. La Băng tại các thế lực của thần giới cũng phân biệt được: bát đại thánh hoàng, tam đại phi thăng giả., thật không ngờ lại xuất hiện một thế lực của Tần Vũ tiên sinh thần bí.

" oh, ta nhớ rồi, tại Tiên Ma Yêu giới trước khi ta chết ta nghe Hồng Quân kêu gọi mẫu thân, ngày trước ta cũng không biết nhưng sau này nghe các vị tiền bối của thần giới nói chỉ có Tánh mạng thần vương mới có thể cứu ta, ta tin tưởng mẫu thân của Hồng Quân chính là Tánh mạng thần vương" Lâm Lâm nhớ lại tình cảnh trước khi mình chết liền nói lại cho La Băng.

" Cái gì? Tánh mạng thần vương? Truyền thuyết nói rằng chỉ cần có một tia chân linh tồn tại thì Tánh mạng thần vương có thể cải tử hồi sinh" La Băng có chút choáng váng, chẳng trách được trên người Hồng Quân có nhiều thần khí đến như vậy. Đại ca là thần vương, Mẫu thân là tánh mạng thần vương, còn vị Tần Vũ tiền bối thần bí kia chắc chắn ít nhất cũng là Thần vương, hơn nữa còn là một thần vương cực kỳ mạnh nếu không thì không thể cùng so sánh với bát đại thánh hoàng, tam đại phi thăng giả.

" Nói về gia thế, ta không hơn được hắn" La Băng bỗng có một cảm giác vô lực., từ trước tới nay, nàng tu luyện Tu La hoàng đạo, lại la Tu Ma quân chủ là hậu duệ của Tu La thần giới – La Phàm…cho dù La Băng không coi trọng thế gia thì nàng cũng có một chút tự hào, cho dù có gặp qua đại ca của Hồng Quân là Thần vương Tần Tư, đều không có khiến cho nàng phải suy nghĩ. La Phàm chính là Thần vương đầu tiên (của thế lực phi thăng giả), nhưng mà hôm nay nàng nghe được thân thế của Hồng Quân thì không chịu được có chút vô lực. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Lâm Lâm liếc mắt một cái có thể hiểu được La Băng đang nghĩ gì liền nói "Muội muội đừng lo lắng, Tần tiền bối rất tốt, chỉ cần muội cùng Hồng Quân thật tình yêu nhau, tin tưởng Tần Tiền bối sẽ không có ngăn cản" Lâm Lâm lời này hoàn toàn đoán đúng, cho dù La Băng có là hậu duệ của Tu La thần vương hay là một cô gái bình thường ở Phàm nhân giới đi chăng nữa thì Tần Vũ cũng không ngăn cản, bởi vì mối duyên của hắn và Khương Lập cũng cho hắn thấy có được tình yêu phải khổ cực như thế nào rồi.

Hai người cứ cười, cứ nói cũng chẳng để ý đến thời gian, chẳng trách họ là thần nhân, họ chỉ không cần nghĩ đến ngủ thì căn bản cũng chẳng cần ngủ.

…………………………………………..

Nghịch Ương đang cầm vò rượu " Ta nói…tiểu Quân tửu lượng của đệ….hic..cùng với tài …đánh cờ của đệ …kém lắm…hic, mới uống được có …một chút …mà …mà đã…hic" ( đoạn này bachmi diễn đạt thế cho giống mấy lão uống rượu hè hè) Ba người uống rượu đều đã nói là không được dùng thần lực, mặc cho nồng độ của rượu ngấm vào cơ thể.

Hồng Quân lúc này nghiêm mặt, nghe được Nghịch Ương chê bai mình liền phản bác " Đệ…đệ mà tửu lượng kém á…huynh nhìn..hic..huynh kìa…có ra cái hình dáng …gì không …hở? Ngay cả …con..hic người..cũng không giống, đệ công nhận đệ đánh cờ …hic..kém..sau này có cơ hội…đệ… đệ sẽ để cho …hic mẫu thân đánh với huynh…khục khục…lúc đó đánh cho…huynh…không còn manh giáp..hắc hắc" Hồng Quân lúc này rất hối hận vì trước đây không học tài đánh cờ của mẹ, nếu không thì bây giờ cũng không có bị Nghịch Ương chê bai như vậy.

Lỉễu Hàn Thư đã sớm đổ xuống chiếc bàn phía dưới, nói thì nói nhưng gã này mới là gã có tửu lượng kém nhất.

Cũng đã đến trưa hôm sau, Lâm Lâm và La Băng mới đi ra ngoài, phát hiện ba người đều nằm trên mặt đất, ngã trái, ngã phải còn đâu bộ dáng của Thành chủ và phó thành chủ?

Lâm Lâm vỗ vỗ vào Liễu Hàn Thư vẫn không thấy hắn nhúc nhíc, đẩy qua đẩy lại một hồi mới thấy động tĩnh, mắt nhắm mắt mở đã thấy Lâm Lâm đang ngây ngốc nở nụ cười " Lâm nhi, không nghĩ trời đã sáng rồi" Lâm Lâm tâm trạng cũng cảm thấy ấm áp, nhìn thấy vẻ mặt của Liễu Hàn Thư thật như một con người bình thường.

Nghịch Ương cùng Hồng Quân cũng tỉnh dậy mới phát giác đã qua một đêm, mấy người đều nằm dưới đất, cả ba đều chỉ vào nhau ha ha cười to, cả hai nàng xem thời khắc này trong lòng đều cảm thấy ấm áp lạ thường.

" Gặp"" Mấy người đang đắm chìm trong cười đùa thì thấy Nghịch Ương kêu lớn lên một tiếng, thì ra hắn bây giờ mới kiểm tra thì thấy nhận được mười mấy tin tức.

Lão vội vàng mở ra xem, con mắt dần dần trở nên sáng ngời, chuyện này chắc chắn là chuyện lớn.

Cách Hồng Quân thành khoảng bảy trăm ngàn dặm, phát hiện ra một mỏ khoáng mạch chưa từng được khai thác, lại ở một nơi rất bí mật nên có lẽ đó là nguyên nhân mà khoáng mạch này chưa từng được khai thác.

" Ha ha ha ha ha.." Nghịch Ương xem xong tin tức mà vẫn liên tục cười lớn.

Hồng Quân cùng Liễu Hàn Thư cũng không hiểu vì sao, chỉ nhìn Nghịch Ương với con mắt khó hiểu."
Quáng tàng, quáng tàng…là huyền tinh thiết quáng đó, là huyền tinh thiết quáng đó.."Trên mặt Nghịch Ương tràn đầy hưng phấn, cứ như là bảo tàng sắp rơi vào tay lão không bằng.

"
Cái gì? Huyền tinh thiết quáng? Là..là cùng với Ô Diễm thạch có cùng cấp bậc? có huyền tinh thiết quáng ta có thể luyện chế thật nhiều thần khí" Hồng Quân nghe được tên của huyền tinh thiết quáng thì cũng rất hưng phấn, chẳng kém Nghịch Ương chút nào cả.

Liễu Hàn Thư thì không biết huyền tinh thiết quáng là cái gì, nhưng hắn nghe được cái gì? Là "
luyện chế thần khí" đó, mà còn là thật nhiều thần khí nữa. " này… này, người của chúng ta là thần giới thứ hai có làm được không đó?" Hàn Thư nghi ngờ hỏi.

"
Có thể, có thể chứ, từ ngày hôm nay chúng ta - người của Thần giới thứ hai không ngừng sáng tạo lịch sử, sáng tạo kỳ tích, chúng ta có đủ tư cách để có được thành trì có tư cách cùng người của thần giới thứ nhất ngang bằng." Nghịch Ương chính là rất hưng phấn hình dung, đó là một loại điên cuồng, nó giống như một gã hấp huyết quỷ đang đứng trước một biển máu vậy.

Nhưng Hồng Quân là người nhanh chóng tỉnh táo trở lại, nhíu mày hỏi "
Nghịch Ương lão ca, huynh đừng có nói cho ta biết là xung quanh quáng mạch có thành trì của thần giới thứ nhất chứ?"

"
Ha ha…đúng đúng" Hồng Quân đột nhiên nghiêm nét mặt " Aizz…để ta nói, chung quang quáng mạch có hai toà thành trì, một toà cách khoảng một vạn ba trăm ngàn dặm, một toà cách một vạn sáu trăm ngàn dặm, chúng ta có khoảng cách là gần nhất"

"
Nghịch Ương lão ca, huynh không thấy có cái gì không đúng sao?" Hồng Quân ngẫm lại hỏi.

"
Chuyện này…ta không có nghĩ tới", Nghịch Ương vừa rồi quá hưng phấn, có quáng tàng, Hồng Quân lại là luyện chế cao thủ, một chút hưng phấn thái quá khiến lão không nghĩ được cái gì cả. ( Lời bachmi:trong đầu chỉ nghĩ: Quáng tàng, quáng tàng..khục khục)

"
Quáng mạch này có hai toà thành trì bên cạnh, nếu nói theo khoảng cách thì cũng không tính là xa, nhưng lại không có ai khai thác? điều này nói lên cái gì? Nói rằng quáng tàng này có nguy hiểm" Hồng Quân cười cười nói.

"
Hình như…có chuyện như vậy…" Hàn Thư cũng là từ hưng phấn tỉnh táo trở lại mới phát hiện Hồng Quân nói có lý.

Hồng Quân nhìn bộ dáng nghiêm túc của hai người đột nhiên ha ha cười lớn, tự tin nói "
Nhưng mà, mặc kệ long đàm hổ huyệt, chúng ta đều phải xông vào một lần, đây chính là cơ hội của chúng ta - người của thần giới thứ hai."

Luyện hoả thành thành chủ phủ --------

Ngoại trừ Luyện Hoả thành chủ ra còn có một người trong phòng, đó là một vị khách. Nếu Hồng Quân và Nghịch Ương ở đây chắc chắn nhận ra vị khách này, đúng…đó chính là Liêu gia tộc thúc – Liêu Cẩm.

"
Hừ, ta cũng không tin tên tiểu từ này có thể tránh được kiếp này"" Liêu cẩm hung hăng nói.

Thành chủ của Luyện hoả thành - Lộ chiến Thiên cũng hừ lạnh, dám giết muội muội của ta cùng với cháu ngoại, ta - Lộ Chiến Thiên lại là có thù không báo? Muội phu, muội cứ an tâm, huyền tinh thiết khoáng không phải là tin tức tốt lành gì" Nói xong hắn nở một nụ cười lạnh lùng thâm độc.