Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 352: Lành ít dữ nhiều




Triệu Vô Cực im ắng không một tiếng động từ trạng thái tĩnh lặng như mãnh hổ rình mồi, một khi động liền như cuồng phong bão táp, tốc độ nhanh đến làm người ta lứu lưỡi, chỉ trong nháy mắt đã biến thành một cái tàn ảnh một chưởng vỗ xuống sau lưng đối phương.

Mĩ phụ phản ứng cực kì nhanh nhẹn, Triệu Vô Cực bóng mờ vừa đổ xuống nàng liền đã cảm giác được nguy cơ sinh tử ở phía sau tập kích tới, trên người cương khí sáng lên, trong căn phòng cũng bị màu hồng cương khí chiếu một mảnh sáng chói, Triệu Vô Cực tốc độ đến đã nhanh, nàng quay người tốc độ còn nhanh hơn, tay phải của nàng giống như một phân thành hai lập tức cùng Triệu Vô Cực đối chưởng.

Hai chưởng chạm vào nhau, cũng không có cái gì nổ tung tràng cảnh, hai người đột ngột tiến vào so đấu nội lực giai đoạn.

Triệu Vô Cực trong lòng thầm hô hỏng bét, hắn lại bị đối phương dắt mũi. 

Nếu là so võ công chiêu thức, hắn cùng đỉnh phong cảnh còn có cơ hội đánh một trận.

Nhưng nếu là đơn thuần so nội lực, hắn không dám chắc bản thân mình có nổi một thành sống sót hay không.

Nhưng cương khí này, có chút quen thuộc a!

Triệu Vô Cực nhìn trên tay phải đối phương cương khí, lập tức nhận ra đây rốt cuộc là võ công gì.

Khá lớn tuổi, cảnh giới đỉnh phong kì, tu luyện Cực Nhạc Ma Công, chỉ cần IQ không phải là số âm liền có thể đoán được nàng là ai.

Hắn âm trầm nói:

“ Âm hậu tiền bối, ta cùng ngài không có thù, sao ngài lại phải tập kích ta?”

Âm hậu giống như nhìn thằng ngốc nhìn hắn cười khẩy nói:

“ là ai tập kích ai? Ngươi chưa già mà đã lẩm cẩm sao? Mau thu công!”

Triệu Vô Cực mặt mo không nhịn được có chút bối rối, đúng thật là hắn chủ động tập kích, nhưng là do nàng trước tiên lén lút như tặc xông vào phòng hắn a.

Triệu Vô Cực cùng Âm hậu đồng thời thu công, Âm hậu lạnh lùng lên tiếng:

“ đi theo ta!”

nàng cũng không để ý Triệu Vô Cực có đồng ý hay không xoay người một cái lập tức hướng bên ngoài triển khai thân pháp lao đi.

Triệu Vô Cực trong lòng có chút do dự, nhưng vẫn là nhanh chân chạy theo.

Hắn vừa đi theo Âm hậu trong lòng cũng là có suy nghĩ, đối phương nửa đêm lén lút tới phòng hắn làm gì? Đối phương biết hắn ở đây có phải là Tiếu Mị Mị nói? Nàng hẳn là gặp Âm hậu rồi a, hắn cùng nàng chuyện Âm hậu chắc chắn đã biết, tại sao nàng còn thể hiện ra một bộ như là thích khách đến thăm hắn?

Triệu Vô Cực trong lòng trăm mối không rõ, chỉ có thể theo bước chân của Âm hậu hướng ngoài thành phương hướng xông lên.

Âm hậu ánh mắt hơi liếc, tên tiểu tử này thân pháp thật khá, có nên kiểm tra thân pháp của hắn mạnh tới mức nào không?

Trong lòng lập tức có ý định, Âm hậu dưới chân gia tăng công lực, tốc độ trong nháy mắt tăng nhanh ba phần.

Triệu Vô Cực ở phía sau trong giây lát bị bỏ ra một đoạn, hắn khóe miệng mỉm cười một cái, tăng tốc đuổi theo.

Âm hậu trong lòng nhẹ nhàng ồ lên một cái, có vẻ ngạc nhiên thích thú.

Nàng lại tăng thêm hai thành tốc độ, ở trên mái nhà như là quỷ ảnh bay múa không chút trở ngại, ở trong bóng đêm mờ mịt chỉ có ánh trăng soi sáng, nàng thân ảnh cực kì có thể thấy rõ.

Triệu Vô Cực nhíu mày, không nhanh không chậm tăng tốc lên, vẫn giữ vững với nàng lúc nãy khoảng cách.

Đến lúc này Âm hậu lại phải đối với hắn nhíu mày, nàng có chút ngạc nhiên.

Tu luyện đến nàng đỉnh phong hậu kì cảnh giới, cho dù chỉ là triển khai nửa tốc độ cũng không phải là một cái nhất lưu sơ kì có thể đơn giản bắt kịp.

Nàng luyện chính là cực nhạc bộ pháp, không phải cái gì xoàng xĩnh khinh công a, đối phương tốc độ thật có mau như vậy sao?

trong lòng có chút không tin tà, Âm hậu lại tăng lên ba phần tốc độ, trong nháy mắt bão táp tăng tốc, nhanh đến khiến cho người ta chóng mặt.

Triệu Vô Cực âm thầm hít sâu một hơi, đây là muốn cùng hắn đua tốc độ sao? Cứ một lát lại tăng thêm một chút, thật không biết chán a.

Triệu Vô Cực khó chịu nói:

“ tiền bối, ngươi cứ một lúc lại chạy nhanh thêm một chút như vậy không bằng triển khai hết tốc độ đi, để xem ta có thể đuổi kịp ngươi hay không?”

Âm hậu mặt xạm lại, tên tiểu tử này thật là... nàng hừ lạnh nói:

“ ngông cuồng tiểu tử!”

Đã ngươi không biết trời cao đất rộng như vậy, vậy thì xem ngươi có thật sự bắt kịp ta hay không, ta cũng không tin nhất lưu viên mãn còn có thể cùng đỉnh phong hậu kì so sánh.

Cực Nhạc Ma Công toàn lực vận chuyển, Âm hậu hai chân lúc di chuyển gần như đã hóa thành tàn ảnh không thể thấy rõ, trừ khi là lúc nàng đề khí phi thân hai chân không hoạt động, Triệu Vô Cực mới có thể thấy được cặp chia thon dài chân.

Tốc độ của nàng bão táp tăng lên, mười thành công lực toàn bộ thực lực triển khai Cực nhạc bộ pháp Âm hậu lúc này thân ảnh đã không thể dùng mắt thường để nhìn thấy nữa rồi.

Nếu không phải Triệu Vô Cực được cường hóa ngũ giác, hắn động sát lực chỉ sợ cùng lắm là thấy một cái bóng đen lắc lư ở giữa bầu trời mà thôi.

Tốc độ này, thật nhanh a!

Triệu Vô Cực hít một ngụm khí lạnh, quả thật không hổ danh đỉnh phong hậu kì cao thủ.

Nàng có thể ở trên giang hồ xưng một chữ hậu, quả nhiên không phải hư danh.

Nhưng Triệu Vô Cực từ lúc tu luyện tới nay, hắn tự tin nhất không phải võ công mà chính là tốc độ.

Hắn chạy, so với tất cả mọi người đều nhanh.

Triệu Vô Cực đẩy Tử Hà Bất Diệt thần công lên tối đa, trên người hắn cương khí nhẹ nhàng hiện lên thành một lớp màng mỏng để che đi gió đối với hắn y phục thổi vào tạo ra âm thanh, Thủy Thượng Phiêu thân pháp toàn lực triển khai, Ngũ Quỷ mật tịch đồng thời phát động, Triệu Vô Cực dưới chân cũng giống như Âm hậu lập tức hóa thành tàn ảnh, ở trên mái nhà điên cuồng bay lượn.

Ngũ Quỷ mật tịch - ngũ quỷ dạ hành!

Ngũ Quỷ mật tịch là bổ trợ tốc độ mật tịch, Triệu Vô Cực một khi phát động, hắn tốc độ có thể thăng lên đến một cái cực kì ghê gớm cảnh giới, chính vì thế hắn mới có tự tin cùng Âm hậu so tốc độ một phen.

Nếu không có chút bản lãnh này, hắn đã sớm ngậm miệng chấp nhận bị Âm hậu bỏ xa, đâu dám ngông cuồng lên tiếng a.

Âm hậu tuy nhanh, nhưng Triệu Vô Cực phát động Ngũ Quỷ mật tịch cũng không kém phần, cho dù nàng bỏ ra mười thành công lực phát động Cực nhạc bộ pháp cũng không thể vung ra Triệu Vô Cực, tốc độ của hai người vừa vặn ăn khớp bằng nhau.

Đối với Âm hậu mà nói, một cái đỉnh phong hậu kì tu luyện cũng là cấp cao thân pháp lại không thể vung ra một cái nhất lưu viên mãn cảnh, nàng cảm giác mặt nóng bừng như là vừa bị Triệu Vô Cực đánh mấy cái vô hình bạt tai vậy.

Lúc trước hai người chỉ là âm thầm tỉ thí, vậy thì khôn có gì đáng ngại, nhưng Triệu Vô Cực không nhịn được Âm hậu cứ một lát lại cố tình tăng tốc vứt ra hắn mở miệng nói toạc khiến cho Âm hậu cảm giác mất mặt mũi, cho nên nàng sinh khí.

Vốn cũng định đến thăm dò Triệu Vô Cực một phen thuận lợi dạy hắn một bài học, chớ vì bản thân là thiên tài liền kiêu ngạo, hại luôn cả đệ tử yêu quý nhất của nàng, nhưng Triệu Vô Cực một câu nói liền triệt để chọc giận nàng,

Hôm nay, nàng muốn hảo hảo giáo huấn hắn một phen, cho hắn biết cái gì gọi là tôn trọng trưởng bối.

Trong lòng kế hoạch thay đổi, Âm hậu ánh mắt híp lại, trở nên thâm bất khả trắc vô cùng nguy hiểm.

Hai người rời xa Thiên Vân Thành cũng đã xa, Âm hậu chọn một bãi đất trống dừng lại, Triệu Vô Cực cũng vội vàng dừng bước chân.

Hắn không hề chủ động lên tiếng, Âm hậu đưa hắn đến đây nhất định là có chuyện muốn nói, hắn chỉ cần nghe là được rồi!

Quả nhiên Âm hậu chờ một lúc không thấy Triệu Vô Cực chủ động đưa lên đi hỏi, nàng đành phải mở miệng nói:

“ Ngươi hẳn là rất kì quái, ta sao phải gọi ngươi ra đây a!”

Triệu Vô Cực nhẹ nhàng gật đầu:

“ mong tiền bối chỉ điểm!”

nàng là sư phụ của Tiếu Mị Mị, tương lai hắn muốn cùng Tiếu Mị Mị ở cùng một chỗ nhất định phải thể hiện ra đầy đủ kính ý.

ở thế giới này ân sư như là phụ mẫu, hơn nữa Tiếu Mị Mị lại là trẻ mồ côi được nàng mang về nuôi lớn, nàng ở Tiếu Mị Mị trong lòng địa vị rất quan trọng, hắn không thể đắc tội.

Âm hậu ánh mắt dần dần trở nên lạnh lùng, nàng nói:

“ ta có ba người đệ tử, nhưng thực ra ta thương yêu nhất chính là Mị nhi. Nó tuy không thích tranh đoạt chức chưởng môn, nhưng thiên tư thông minh, tu luyện chăm chỉ, so với sư tỉ của nàng còn phải xuất sắc. Lúc trước ta tin tưởng chỉ cần cho nàng một năm, nàng liền có thể siêu việt Lý Điệp trở thành người mạnh nhất trong Cực Nhạc Ma Tông.

Không ngờ tiếp một cái nhiệm vụ, nàng đi biền biệt một năm, trở về không những đã siêu việt Lý Điệp, lại còn lĩnh ngộ ra chưởng ý, có tư cách xung kích đỉnh phong cảnh giới, kế thừa tông môn truyền thừa.

Nàng so với ta lúc còn trẻ còn phải xuất sắc, cái ghế chưởng môn này ngoài nàng ra không ai khác có thể nhúng chàm!”

Triệu Vô Cực nghe đến đây ẩn ẩn cảm giác không đúng, nhưng không dám ngắt lời vẫn tiếp tục lắng nghe.

Âm hậu tiếp tục nói:

“ tuy vậy, trên đời này sự việc mười phần thì có chín phần không như ý.

Mị nhi không ngờ lại yêu ngươi, ngã vào trong tay của ngươi. Nếu nàng yêu ngươi, vậy thì ai đến kế thừa Cực Nhạc Ma Tông hùng mạnh của ta đây, ai kế thừa ta truyền thừa y bát đây? Ai sẽ chấn hưng Cực Nhạc Ma Tông, để nó càng ngày càng mạnh đây?

Ngươi, Triệu Vô Cực, chính là cục đá cản đường lớn nhất để nàng đến với vị trí này, có ngươi, nàng nhất định sẽ không đoái hoài gì tới Cực Nhạc Ma Tông mà chỉ nghĩ làm sao có thể theo ngươi ở trên giang hồ lang bạt.

Ta yêu quý nhất đệ tử, sao có thể bị người khác dễ dàng lừa đi như vậy được!

Ở trong Thiên Vân Thành không tiện động tay chân, dù sao ngươi cũng không yếu muốn một chiêu miểu sát là chuyện không thể nào.

Bản thân ta là người đứng đầu Cực Nhạc Ma Tông cũng không tiện ở trước mặt tất cả mọi người ra tay đối phó tiểu bối.

Ta cũng là người nắm quyền trong hộ vệ đội mới thành lập, thân phải gương mẫu không thể tự mình phá hư quy củ do chính mình đặt ra.

Bởi vậy liền hẹn ngươi ra đây giải quyết cho đơn giản, không ngờ ngươi ngốc ngốc đi theo như vậy.

Triệu Vô Cực, hôm nay ngươi phải chết! Ngươi chết, Mị nhi sẽ lòng không vướng bận mà kế thừa Cực Nhạc Ma Tông của ta, nàng sau này thành tựu sẽ so với ta càng cường đại, Cực Nhạc Ma Tông cũng sẽ ngày càng lớn mạnh.

Hôm nay cho dù là thiên vương lão tử tới, ngươi cũng đừng hòng sống sót!”

Nói tới đây, Âm hậu âm thanh đã trở nên bén nhọn vô cùng, nàng trên người tóc dài không gió tự bay, sát khí phóng ra tứ phía khiến cho không khí trở nên sền sệt, một cái hô hấp cũng muốn phí sức vô cùng.

Triệu Vô Cực thở dài một hơi, đối phương nói rõ ràng như vậy, hắn còn có cái gì không hiểu sao?

Hôm nay, chỉ sợ lành ít dữ nhiều!