Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 570: Tiếu Mị Mị cố sự




Ngày hôm đó, phải nói là một ngày cực kì xinh đẹp nắng ấm áp cũng là một ngày cực kì đen tối.

Đen tối với thôn dân trong làng, cũng là đen tối với cuộc đời của nàng.

Hôm đó, nàng cũng giống như bao hôm đang ở trong làng dạo chơi.

Trên trời vốn đang nắm ấm áp, bỗng nhiên mây đen cuồn cuộn bầu trời nhanh chóng tối sầm xuống.

Một bầu không khí trầm thấp đè nén kinh khủng lan tỏa ra toàn làng, khiến cho không ít trẻ em tại chỗ khóc thét.

Nàng cũng rất sợ hãi, nhưng vẫn là nhịn được, chỉ là đặt mông ngồi bệt lên mặt đất, mặt không chút máu nhìn lên bầu trời.

Trên trời, giống như là mưa giông sắp tới tối đen, nhưng lại không có chút gió nào, cũng không có mùi ẩm mốc của cơn mưa, nhưng mây đen như cũ tồn tại.

Bên trong hắc vân, điện quang lóe lóe, lôi vân tụ tập mỗi lúc một nhiều, từ trên trời tỏa xuống luồng áp lực kinh khủng, khiến không ít người lập tức bị định trụ tại chỗ không thể di động.

Không ít người lớn lập tức vứt đi cuốc liềm quỳ trên mặt đất hô to thiên phạt a!

Xoẹt~ đoàng!

Một đạo thiểm điện bổ xuống, phương hướng chính là cách rất xa nàng thôn làng một vùng núi.

Ầm!

Tia sét này đánh xong, một tiếng rống đau đớn vang vọng trong cả thiên địa.

Thôn dân tất cả nhao nhao biến đổi sắc mặt, bọn hắn cũng không phải người ngu, lập tức biết, chỗ kia chính là tồn tại một đầu yêu thú.

ở chỗ bọn hắn, tiên nhân không phải là cái gì không thể bàn tán chuyện, bọn hắn biết tiên nhân thực chất tồn tại, có thể cưỡi mây đạp gió.

Cũng là có yêu thú, có thể thôn vân thổ vụ, sức mạnh cực kì đáng sợ.

Mà ở trong sơn mạch kia, hiển nhiên ẩn núp một đầu yêu thú, vô cùng đáng sợ yêu thú.

Nó, cho dù chỉ là yếu nhất yêu thú, cũng không phải là làng của nàng có thể chống lại đối tượng.

Mà đối phương bị sét đánh, hiển nhiên chính là trong miệng mọi người độ kiếp.

Chính là tu tiên giả cùng yêu tu muốn tiến giai đại cảnh giới lúc gặp phải thiên kiếp.

Vừa rồi một đạo thiên kiếp, đánh cho nó oa oa kêu loạn, rống lên đau đớn.

Âm thanh rống giận trầm thấp tràn đầy cả thiên địa.

Không ít thợ săn có kinh nghiệm lập tức run giọng lên nói:

“ là xà, là một đầu xà đang gầm thét!”

Bọn hắn quá quen thuộc với tiếng của xà, lúc chúng há to miệng khè khè lưỡi phát ra âm thanh đe dọa.

ở sơn mạch này xung quanh, bọn hắn đã đánh bắt không biết bao nhiêu đầu xà.

Con thì nướng con thì xào con thì ngâm rượu.

Đủ loại thức chế biến.

Bởi vậy, vừa nghe âm thanh đau đớn này, bọn hắn lập tức nhận ra được đối phương.

ở gần làng bọn hắn có như vậy một đầu yêu xà? vậy mà bọn hắn không hề biết?

Nếu biết, cho bọn hắn mười lá gan, bọn hắn cũng không dám ở đây sống tiếp

Ai biết đầu yêu xà này có ngày nào điên lên, xuống núi ăn thịt bọn hắn hay không?

Nhưng lúc này nói cái gì cũng đã quá muộn.

Đầu này yêu xà đang độ kiếp

Nếu nó độ qua được, kiếp vân tản đi, áp lực biến mất, cả làng của nàng liền có cơ hội thở dốc, lập tức di tản.

Nếu nó độ không qua, vậy thì liền hôi phi yên diệt.

Không cần phải sợ hãi lo lắng.

Lúc này trong lòng ít người liền cầu nguyện cho đầu này yêu xà bị lôi kiếp đánh chết.

Đáng tiếc, bọn hắn cầu nguyện giống như không được ai đáp lại, một đạo một đạo lại một đạo lôi kiếp liên tục đánh xuống.

Tổng cộng bốn đạo, đầu yêu xà kia cũng chỉ là gầm thét đau đớn mà thôi, không hề có dấu hiệu bị đánh cho hôi phi yên diệt.

Cứ mỗi đạo lôi kiếp đánh xuống, đều như là đánh vào trong lòng của bọn hắn.

Mỗi đạo đánh ra, khiến bọn hắn càng trở nên cấp bách vạn phần, cầu nguyện cho nó bị đánh chết tâm càng phát ra mạnh mẽ.

Nhưng đạo thứ năm sáu bảy tám lôi kiếp đánh xuống, nó vậy mà vẫn ngoan cường chống cứ.

Đến đây, tất cả mọi người tâm như đã nguội lạnh.

Không thể nào ở lại làng được nữa rồi!

Phải rời xa nơi chôn rau cắt rốn, có ai không đau buồn a!

Nhưng lúc này dị biến nảy sinh.

Đầu kia xà vậy mà mang theo bị thương thân thể, cuồng loạn bỏ chạy

Nó muốn chạy ra cái kia thiên kiếp đánh phạm vi, muốn trốn chạy.

Nó không thể nào chịu nổi đạo này thiên kiếp, bởi vì nó bị thương đã nặng lắm rồi.

Nó điên cuồng bò, ở trên mặt đất kéo ra một đầu đỏ tươi lại sâu sắc vết trườn, không ít cây cối cũng bị nó đụng gãy.

Nó bò tốc độ cực nhanh như là một cơn gió bão xông tới trước làng.

Đây là một đầu toàn thân huyết hồng sắc yêu xà, trên người nó màu đỏ vảy sắc, lại thêm máu tươi đang liên tục tuôn ra, khiến cho nó càng thêm yêu diễm.

Nó ánh mắt tràn đầy bạo ngược cùng tuyệt vọng nhìn lấy cái này thôn làng.

Vậy mà còn có đáng chết nhân loại thôn làng ở chỗ này cản đường nó.

Nó đã sắp phải chết, no hiểu rằng cho dù chạy đến đâu, nó cũng không thể thoát khỏi đạo kia thiên kiếp,

Bởi vậy không bằng trước lúc chết kéo theo cái này đáng chết nhân loại làng mạc, cho bọn hắn làm đệm lưng.

Trong ánh mắt tràn đầy điên cuồng huyết xà kia, nó lập tức mở ra to lớn huyết bồn đại khẩu, một ngum hỏa hồng sắc ngọn lửa mang theo cực lớn nhiệt độ phun ra.

Ầm!

Hỏa quang bốn phía bốc lên.

Không ít người, lập tức bị ngọn lửa nhiệt độ biến thành tro tàn.

Không ít nhà cửa, hoặc là bị nhiệt độ cao thiêu đốt thành tro hoặc là bị nóng nảy nhiệt lan tới bốc cháy.

Bốn phía tràn đầy tiếng la hét tuyệt vọng cùng phẫn nộ không cam lòng.

Tất cả mọi người, tất cả nhà cửa, ngôi làng thân yêu của nàng, trong nháy mắt hóa thành biển lửa.

Mà nàng ngồi ở chỗ kia, kinh sợ đến tột cùng nhìn lấy tất cả.

Nước mắt không thể rơi, bởi vì nàng lúc này đã chết lặng.

Bố nàng mẹ nàng, ở trong ngôi nhà kia, ở ngay trước mặt nàng bị ngọn lửa cuốn qua, ở xa xa hét thảm một tiếng liền triệt để hóa thành tro tàn.

Đúng lúc này, một đạo thiểm điện cuối cùng bổ xuống, “ầm” một tiếng đánh lên người nó, khiến cho nó cũng biến thành tro tàn, tan biến giữa thiên địa này.

Tiếu Mị Mị ánh mắt trợn to đến cực hạn, đồng tử thu nhỏ lại.

Nàng không còn lên nổi cái gì cảm xúc, bởi vì nàng ngay lúc đó đã mất hết cảm xúc.

Cuối cùng một cái làng, chỉ còn lại lác đác mấy người sống sót.

ở hoàn cảnh này, ai sẽ nguyện thu lưu nàng?

Cuối cùng đối phương vẫn là phát thiện tâm, chỉ cho nàng một con đường đi tới thành trì lớn.

Nàng thương tâm, khóc lớn, nhưng bố mẹ nàng cũng không thể sống lại.

Cuối cùng, vẫn là dục vọng khao khát được sống chiến thắng, nàng theo đối phương chỉ đạo con đường, đi tới tòa thành kia.

Dọc đường không có đồ ăn, nàng phải tranh thủ hái lượm tất cả những thứ có thể ăn được, buổi tối thì run như cầy sấy tìm một chỗ nghỉ lại.

Nàng cũng không biết lúc đó, nàng là làm như thế nào sống sót từ chỗ làng của nàng đi được tới thành trì.

Nàng chỉ biết, nàng ăn hết tất cả mọi thứ, tận dụng hết tất cả những thứ có thể tận dụng.

Nếu đất có thể ăn, nàng chỉ sợ cũng sớm ăn.

Cuối cùng đến được tòa thành trì, nàng một cái tiểu cô nương, gầy chỉ còn lại một bộ xương.

Liêu xiêu lẹo xẹo đi trong gió, như là gió có thể thổi bay nàng vậy.

Tất cả, cũng chính là do đầu kia huyết xà gây nên.

ở đây, nàng gặp được Âm hậu, được đối phương thu nuôi nhận làm đệ tử.

Âm hậu ban cho nàng cuộc sống thứ hai, dạy nàng cách đối nhân xử thế.

Từ đó nàng học được tính kế, học được âm hiểm xảo trá, học được giang hồ người lừa ta gạt, quan trọng nhất chính là học được một thân bản lĩnh cùng khả năng giết người không chớp mắt.

Bởi vì muốn báo đáp công ơn cứu mạng cùng dưỡng dục của Âm hậu, nàng liên tục không ngừng nghỉ làm nhiệm vụ mà đối phương giao cho, không từ thủ đoạn để đạt được kết quả.

Cứ như vậy một mực lừa gạt cùng chém giết, nàng trưởng thành, cho tới khi gặp được Triệu Vô Cực.

ở đây, nàng được hắn dạy cho thế nào là yêu, thế nào là quan tâm một người, thế nào là động lòng.

Nàng có được một tình yêu đầu tiên, cũng là quan trọng nhất trong đời mình.

Đối phương cũng là người nàng yêu nhất, nam nhân duy nhất trong cuộc đời nàng,

Hắn như là thái dương ấm áp, sưởi ấm trái tim của nàng vậy.

Tiếu Mị Mị lúc này kí ức như là kết thúc, nàng bỗng nhiên ánh mắt trở nên lành lạnh, tràn ngập u oán cùng sát khí.

Triệu Vô Cực nhìn Tiếu Mị Mị trạng thái, trong lòng cảm giác cực độ không ổn, nhưng hắn không dám lên tiếng.

Bởi vì trước mặt hắn, Tiếu Mị Mị đã toàn lực phát động nội lực, nàng muốn ngưng hình.

Nội công ngưng hình, lúc này chính thức bị nàng bắt đầu.