Hệ Thống Liên Minh

Chương 217: Ngoại Truyện






Nguyên Kỉ Giới, Nguyên Kỉ Giới là một trong 3 giới lớn nhất của Nguyên Kỉ và chủ nhân của Nguyên Kỉ là Vô Diện, không ai biết và người này cả, thậm chí hơn 98% sinh linh trên mọi vũ trụ đêfu không biết ai mới là chủ nhân thật sự..à mà lạc đề rồi.

Nguyên Kỉ Giới, khu phía nam trên khu rừng lớn được gọi là Thiên Tinh Sâm, nằm sâu trong đó có một căn biệt thự lớn phủ lên màu trắng cùng với mái màu xanh (ngu tả nhà ^^ nên muốn nghỉ sao cũng được). Trong một căn phòng, trên một cái giường rất lớn có một thanh niên đang ngủ.

Nhìn kỉ ngũ quang của người này có thể nói là một chuẩn soái ca ( biết nó soái là được).

"Đại Ca ơi có điện thoại tất cả mọi người mau im lặng cho đại ca nghe điện thoại..."

Tiếng chuông cực chất phát ra từ trên một vòng tay màu trắng được đeo trên tay người thanh niên. Vâng và sau đây là phần giới thiệu sản phẩm bởi soái ca Akuma.

"Vâng! lời đầu tiên mà Akuma là giởi đến các độc giả một lời chúc sức khỏe và lời trào trân trọng nhất, vâng vâng xin cảm ơn"

"Và sau đây ta sẽ riweiw về sản phẩm, ADZ là phẩm do thằng Vô Diện tạo ra, đẳng cấp Thần khí, với những chức năng rất chi là ảo cmn diệu. Chức năng liên lạc với nhau dù là ở chiều không gian, vũ trụ khác nó vẫn có thể liên lạc với nhau, có chức năng xem, lưu giữ, định vị trí, tìm kiếm thông và thậm trí là có luôn một không gian chứa đồ. Và đặc biệt hơn nữa với kim loại cứng nhất lastrit, tích hợp thêm nước thần của Nguyên Tố, chứa 0,000....01% không-thời cổ nguyên, ADZ có chức năng biến hình tùy thuộc vào người đeo, chức năng bảo vệ cấp max và còn có trợ lí thông minh. Về hình dáng thì nó là một hình vòng để đeo tay với mặt trong ngoài đều là màu trắng và ở tren có một hình tròn màu xanh. Hiện tại sản phẩm chỉ có 20 cái và thằng này lại có một cái cho nên các bạn biết là gia thế tên này éo bình thường rồi chứ. Thôi đã làm lỡ thời gian của các vị xin chào và hẹn gặp lại!!Xin cảm ơn."


Quay trở lại nào

"Đại ca ơi có điện.....aloo"

Vì tiếng chuông quá lớn nên thanh niên không thể nào ngủ được mà phải dậy nghe máy

Từ cái vòng hiện ta một hình ảnh 3D sắc sảo gần giống như người thiệt. Hình phản chiếu ra là một cô gái ngũ sắc tinh quang, với bộ tóc dài đỏ rực, khuôn mặt nghiêm nghị, bờ moi cong đầy quyến rũ, mũi thon dài, hàng lông dài mi đỏ thấm,đôi ngươi một màu đỏ rực như có thể bốc hỏa bất kì lúc nào.

"Này nhóc con nhà mi tới giờ này vẫn còn ngủ à"

Giọng nói vang lên ngọt ngào khiến ai nghe thấy đều phải mê mẫn. Tuy vây nếu những người quen biết cô gái này thì sẽ có biểu cảm khác.

Nghe thấy giọng nói đầy quen thuộc này, chàng thanh niên như đã tỉnh giấc, khuôn mặt hoảng sợ nhìn vào màng hình nói với giọng run rẩy.

"Tam..Tam...Tam tỷ"

Nhìn thấy sự hoảng sợ của người thanh niên, cô gái càng nheo mắt lại

"Chị đâu có ăn thịt nhóc đây mà sợ sệt thế"

"A"

Thanh niên nghe vậy thù không biết trả lời sao, vì cậu biết tính của tam tỷ mình trả lời sau là ăn đập bởi vậy ngay cả những Chiến Thần cũng kiêng kị cái cô chị bạo lực này.

"Ngươi không nhớ hôm nay là ngày gì à"

"Ngày gì??"

Câu trả lời rất hay và dứt khoát của chàng thanh niên nhưng rất tiếc cho chàng trai vì.


"NGUYỄN TUẤN LONGGG EM MUỐN CHẾT HẢ?"

Cô gái nổi giận quát chàng thanh niên tên Long này. Còn Long thì...đơ luôn.

"Mà thôi, mau thay đồ nhanh lên rồi đến chỗ sư phụ, cho em 30 phút NHANH NGAY VÀ LUÔN"

Nói rồi cô gái biến mất.

"Chết mẹ rồi vọt nhanh"

Chưa đầy một phút Long đã vscn xong. Với bộ tóc đen ngắn được chải chuốt tỉ mỉ, chiếc quần jean đen rách, chiếc áo thun trắng cùng với áo khoát đen, (vâng combo của ta đấy ạ ^^).

Bước xuống nhà, trước sảnh là một người con gái đang xinh đẹp (ngán tả) tóc đen mặc bộ váy trắng, bên cạnh một bé gái xinh xắn tuổi chừng 5 tuổi tóc nâu mắt to tròn cùng đôi ngươi xanh biếc.

Thấy hai người Long kẽ cười đi đến bên họ ôm lấy cô gái mà nói.

"Tiểu Tuyết, anh đi qua bên sư phụ đây."

"Vâng anh đi đi"

Lạc Tuyết nhỏ nhẹ nó mà không quên hôn Long để thay lời tạm biệt.

Nghe thấy cuộc nói chuyện giữa 2 người. Cô bé xinh xắn lên tiếng.

"Baba cho con đi với, con nhớ gia gia"

Long định không cho nhưng khi nhìn xuống cô bé đang dùng ánh mắt nũng nịu thì mềm lòng.

"Được baba cho con đi"


"Yeah "

Được sự đồng ý cô bé vui mừng ôm lấy mẹ mình. Lạc Tuyết bật cười trước sự hí hửng của con mình.

"Tiểu Ngọc lên thay đồ với mẹ nào"( tiểu Ngọc là con của Long và Lạc Tuyết)

"Dạ"

Rồi hai mẹ con dắt nhau vào phòng. Bỏ lại Long đang xơi bánh uống trà.

Một lúc sau

"Tạm biệt 2 cha con, gửi lời thăm đến mọi người dùm em"

"Uk, tạm biệt"

"Tạm biệt mami"

Chào tạm biệt Lạc Tuyết xong, Long sử dụng vòng tay chiếu về phía trước, tức thì hiện ra một lỗ hổng. Xong xuôi tất cả Long dẫn tiểu Ngọc đi qua lỗ hổng và biến mất.