Hệ Thống Xin Xếp Hàng

Chương 107: Tên của ngươi




- Công nguyên năm 208 ngày mùng 4 tháng 2.

Thẩm Phong không ẩn giấu, nói ra chính xác thời gian mình chuyển kiếp, sở dĩ hắn nhớ rõ như vậy, vì ngày này chính là ngày, cô bé kia phẫu thuật thất bại.

Ngày đó, hắn mua một bó Hải Đường, đi đến cửa nghĩa trang, sau đó xuyên qua đây.

Cho đến nay, Thẩm Phong chả hiểu nổi nguyên do gì mà mình có thể đi đến thời đại này.

Nữ Đế bỗng nhiên rơi vào trầm mặc.

Qua một lúc lâu, mới nhẹ giọng hỏi:

- Ngươi xuyên qua bao lâu rồi?

Thẩm Phong nghe vậy do dự, hiện tại hắn đang giả mạo Tiên giới Đại Đế, lại mượn hệ thống inNB thi triển thần thông "Tán gẫu", nếu nói cho Nữ Đế mình mới xuyên qua có nửa năm, chẳng phải bại lộ mình có hệ thống giá trị hay sao?

Ồ, không đúng, đối phương cũng là người "chuyển kiếp", đồng thời trở thành cường giả Đại Đế cảnh.

Một người Địa cầu phổ thông, không mở auto lại có thể luyện đến Đại Đế cảnh? Thẩm Phong kiên quyết không tin...

Nghĩ đến đây, Thẩm Phong nghi vấn hỏi:

- Theo tiểu thuyết mà nói ở đây tất có phần mềm hack, không biết Nữ Đế bạn học, ngươi dùng chương trình hack nào.

- Ta không có phần mềm hack.

Nữ Đế bình tĩnh trả lời:

- Lúc xuyên qua đã trở thành Đại đế cảnh mà thôi.

Thẩm Phong: "..."

Người so với người thật làm người ta tức chết, nguyên lai người "chuyển kiếp" so với người "chuyển kiếp", lại có thể để người "chuyển kiếp" khác tức chết!

Dựa vào cái gì, mọi người đều xuyên hồn, Nữ Đế xuyên qua chính là Đại Đế, còn cái tên mà hắn xuyên qua, muốn thiên phú không có thiên phú, muốn thân thế không có thân thế, muốn muội muội cũng không có muội muội, muốn tỷ tỷ lại không có tỷ tỷ, muốn thanh mai trúc mã... Chỉ có một Triệu Tiểu Hi!

Tức giận a!

- Kí chủ đừng khóc, ngài còn có hơn 8 cái hệ thống và Tiểu Bí đây!

Tiểu Bí an ủi.

Nói tới cái này, Thẩm Phong càng thương tâm, hơn 8 hệ thống vàng thau lẫn lộn, hôm nay inNB hệ thống xác thực rất trâu bò, còn ngày mai thì chưa chắc gì cả, có thể sẽ là một cái hệ thống vô cmn địch trong trò chơi đoán đố hay gì đó, hay hệ thống theo đuôi hèn mọn, làm hắn hiện nguyên hình không chừng!

Ai, nhân sinh đắc ý cần sự thỏa mãn mà thôi.

Nghĩ tới đây, Thẩm Phong càng thêm kiên định với niềm tin trang bức, ai biết hệ thống ngày mai là trâu bò hay xàm nhức nách, nhất định phải nắm bắt hôm nay, thoải mái một hồi, đương nhiên cũng phải lợi dụng hệ thống inNB gia tăng thực lực và tài nguyên cho mình một cách đáng giá nhất!

- Ngươi xuyên qua bao lâu rồi?

Thấy Thẩm Phong rơi vào trầm mặc, Nữ Đế lại hỏi một lần, sau đó nhẹ giọng nói:

- Có tiện tiết lộ hay không?

Thẩm Phong vẫn cho rằng Nữ Đế là một đế vương lạnh lẽo vô tình, giống phần lớn những gì truyền thuyết dân gian đã miêu tả.

Nhưng hôm nay, "Tán gẫu" một hồi, lại phát hiện không phải như vậy, thanh âm Nữ Đế nhẹ nhàng dễ nghe, giống như thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi, thái độ nói chuyện và ngữ khí bình dị gần gũi, không hề làm giá, càng không có mùi vị của một trưởng giả, chỉ giống như giao lưu với một cô bạn cùng lứa thành thục mà thôi.

Chắc cũng bởi vì đều là Người "chuyển kiếp", trong lòng Thẩm Phong không khỏi sinh ra cảm giác thân thiết.

Thẩm Phong trả lời:

- Nửa năm.

Nếu mọi người đều nói thật, hắn cũng không muốn che giấu.

"Nửa năm..."

Đáp án này tựa hồ ngoài dự liệu của Nữ Đế, cũng giống như một kinh hỉ ngoài ý muốn, thanh âm của nàng hơi run rẩy, thậm chí mang theo một tia cười như có như không.

- Tên.

Nữ Đế bỗng nhiên nhẹ giọng nói:

- Có thể nói cho ta tên của ngươi là gì hay không?

Thẩm Phong hơi sững sờ, trong nháy mắt, hắn cũng muốn mạo muội hỏi vấn đề này, nhưng bị Nữ Đế cướp hỏi trước.

Tuy Thẩm Phong cẩn thận sợ chết, sẽ không dễ dàng bại lộ thân phận thật sự của mình trước người xa lạ, nhưng cả hai đều là người "chuyển kiếp", muốn hỏi tên người khác nên tự báo thân phận, bởi vậy hắn quyết định nói ra tên của chính mình.

Nhưng thời điểm khi hắn vừa há mồm muốn nói hai chữ "Thẩm Phong", Tiểu Bí dồn dập nói gấp.

- Báo cáo kí chủ! CPU đã vận chuyển tới cực hạn, ba giây sau, hệ thống inNB sẽ chết máy, mời ngài lập tức đóng ứng dụng QQ tán gẫu đang chiếm bộ nhớ cao nhất!

Thẩm Phong kinh ngạc, CPU vận chuyển cực hạn? Hắn mới mở bốn, năm cái ứng dụng trình tự chứ nhiêu!

"Ba!"

Tiểu Bí bắt đầu đếm ngược!

Thẩm Phong bối rối, trước đó Tiểu Bí đã nói, hệ thống inNB một khi chết máy, muốn khởi động lại lần nữa cần ít nhất ba tiếng, vậy có nghĩa, nếu như trong 3s hắn không đóng ứng dụng QQ tán gẫu, phải phải đợi 3 tiếng sau mới có thể mở lại được!

"Hai!"

Chỉ có ba giây, Thẩm Phong không còn cách nào khác, đóng ứng dụng là biện pháp tốt nhất.

- Lần sau trò chuyện tiếp!

Một giây sau cùng, Thẩm Phong vội vã cáo biệt Nữ Đế, sau đó "Đóng ứng dụng trình tự -QQ tán gẫu ".

Group chat biến mất không còn tăm tích!

"Ứng dụng trình tự -QQ tán gẫu bước đầu đã đóng, tiến trình hậu trường sẽ gạt bỏ mọi thứ trong vòng một giờ, xin chờ một tiếng sau mới có thể mở lại ứng dụng."

Tiểu Bí nói.

Thẩm Phong không nhịn được hỏi:

- Xảy ra chuyện gì? Sao CPU lại nhanh tới cực hạn vậy?

Tiểu Bí trả lời:

- Thưa kí chủ, ứng dụng trình tự chiếm đoạt CPU sẽ theo thời gian sử dụng tăng lên mà tăng theo, mà QQ tán gẫu vốn là ứng dụng chiếm nhất nhiều bộ nhớ, lại thêm ngài Bát Đại Chí Cao vào nhóm chat nữa, bất kể là khoảng cách địa vực hay đối tượng được mời, đều rất nặng, ngài đã sử dụng QQ tán gẫu gần hai giờ, bộ nhớ CPU đã gần bằng với việc đến quét mìn không gian ba trăm lần!

Thẩm Phong lặng lẽ không nói gì, hắn không biết QQ tán gẫu lại chiếm CPU như thế, cũng không biết thời gian càng dài thì càng tăng, đây cũng là quy tắc ẩn giấu trong inNB.

- Lần sau, thời điểm CPU gánh vác không nổi, nhớ nhắc ta sớm một chút, đừng để ba giây cuối rồi mới báo nha, đến thời gian suy nghĩ cũng không có.

Thẩm Phong bất đắc dĩ.

- Được rồi, kí chủ.

Tiểu Bí ngoan ngoãn trả lời.

Thẩm Phong nhẹ giọng thở dài, trong lòng cảm thấy tiếc nuối, hắn còn muốn hỏi tên thật của Nữ Đế, tán gẫu xong rồi làm một phát "Video call" nhìn Nữ Đế dáng dấp ra sao, nếu mọi người đều là người "chuyển kiếp", nhận thức một chút, người ta còn là cường giả nữa, có thể trở thành một bắp đùi lớn để ôm à!

Bắp đùi Nữ Đế này, rất muốn ôm a!

Aiiii, không thể làm gì khác hơn là lại tìm cơ hội tiếp xúc, Nữ Đế cũng không chạy mất mà sợ.

Thẩm Phong ý nghĩ hơi động, ý thức về tới thực tại.

Ý thức vừa về tới thực tại, lập tức cảm giác vai đầu hơi trầm xuống, như có gì đó tựa lên.

Thẩm Phong nghiêng đầu nhìn, thì ra Lê Hoa nghiêng đầu đặt lên vai mình.

Nàng nhắm mắt, hơi chu miệng nhỏ, đang chìm vào vào giấc ngủ, nhan sắc thanh thuần mà động lòng người khi ngủ kia, chẳng khác nào noãn ngọc xinh đẹp, vui tai vui mắt, ấm động lòng người.

Thẩm Phong bừng tỉnh nhớ ra, giờ đã ba giờ sáng, lúc hắn ngủ là mười một giờ, nên giờ vẫn còn buồn ngủ.

Nàng lê thân thể mệt mỏi cưỡi motor xuyên qua đường nhỏ lầy lội gập ghềnh, chỉ tốn bảy phút tới cứu hắn, rồi nửa đêm đưa theo hắn ngồi đoàn tàu dài 7 tiếng nữa.

- Ngươi, dáng dấp này...

Xe vẫn đang chạy, Thẩm Phong nhìn thiếu nữ đang ngủ trên vai, ôn nhu nói:

- Ta sao có thể. Muốn làm gì thì làm với nàng đây.