Hệ Thống Xin Xếp Hàng

Chương 84: Dựa Vào Ba Hoa Lật Kèo




Chùm tia sáng thánh khiết rốt cuộc cũng bắt đầu co rút lại, kim tuyến nối liền ngực Thẩm Phong và Đại Vũ cũng dần dần biến mất, nó biến thành vô hình vô sắc, nhưng mà vẫn tồn tại vĩnh viễn.

Đây là khế ước bình đẳng giữa loài người và Tinh Linh, nhưng cũng là khế ước bất bình đẳng cả đời đối với Tinh Linh. Nếu người kí khế ước chết, Tinh Linh cũng sẽ tử vong theo.

Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu mà Tinh Linh tộc luôn ẩn núp, ai cũng không muốn đem sinh mạng của mình đặt vào tay của kẻ khác.

Khế ước một khi lập ra thì Tinh Linh vĩnh viễn phải đi theo loài người, nhưng loài người chưa chắc sẽ vĩnh viễn bảo vệ Tinh Linh.

Loài người, thật sự là chúa tể vũ trụ.

Nhưng khế ước hoàn toàn thành lập lại còn có một cái tiền đề, yêu cầu bảy ngày ma hợp kỳ.

Trong vòng bảy ngày sau khi ký khế ước, bất kể là loài người hay là Tinh Linh thì đều có tư cách chủ động giải ước, cũng trong vòng bảy ngày này, nếu loài người chết, Tinh Linh sẽ không chết theo mà sẽ trở về thành Tinh Linh vô chủ.

Đây cũng là cơ hội cuối cùng An Đức Lỗ, thừa dịp này giết chết Thẩm Phong, bắt sống Tinh Linh, hắn có thể dùng các mánh khóe để tẩy não, biến Tinh Linh thành nô lệ của mình, cưỡng chế ký kết khế ước, cưỡng ép trở thành ngự thần giả, đây là phương pháp nhanh nhất để trở thành cường giả!

- Đây là cơ hội để An Đức Lỗ ta quật khởi!

Trong mắt An Đức Lỗ tràn đầy dục vọng điên cuồng, trở ngại Thánh quang sắp biến mất, dã tâm của hắn cũng không còn thứ gì ngăn trở!

Quật khởi?

Còn chưa tỉnh ngủ sao!

Thẩm Phong khóe miệng nổi lên một nụ cười lạnh lùng, nắm Quang Minh Thần kiếm trong tay, hắn bây giờ không còn sợ hãi chút nào, chỉ có tràn đầy tức giận!

Nếu chưa tỉnh ngủ, vậy ngươi nên an nghỉ ở đây đi!

Phốc!

Thánh quang của khế ước rốt cuộc như mây khói tan biến đi, điều này có nghĩa là khế ước bước đầu đã được thành lập, đồng thời cũng có nghĩa là trận huyết chiến với An Đức Lỗ sắp sửa bùng nổ!

- Các ngươi chết đến nơi rồi!

An Đức Lỗ giận cười một tiếng, hai đạo linh năng đục ngầu bổng nhiên từ trong cơ thể bắn ra, trong giây lát biến thành hai cỗ phân thân.

Phân thân một trái một phải, nhanh chóng phối hợp với nhau, cùng An Đức Lỗ tạo thành trận hình tam giác, đem hai người thẩm phong bao vây lại.

Thẩm Phong cười lạnh, vung kiếm càn quét!

Nhiên Tinh bạo liệt liên hoàn!

Nhưng khác biệt với cùng trước kia, Thẩm Phong dùng là Quang Minh thần kiếm, nổ Nhiên Tinh không phải là hỏa tinh, mà là Thánh quang!

Thánh quang là ngọn lửa thần thánh nhất thế gian!

Ầm! Ầm! Ầm!

Thánh quang nổ tung giống như khói lửa màu trắng, phóng ra vô số bông hoa lửa màu trắng, làm chói lòa và nóng rát mọi ánh mắt nhìn vào!

Hai cổ phân thân trở tay không kịp, bị Nhiên Tinh quang minh bạo liệt hóa kiếp tro bụi!

An Đức Lỗ dùng thuẫn phòng ngự, khó khăn lắm mới chặn lại một kích này!

- Làm sao có thể như vậy!

Chỉ là một kiếm, còn chưa chính diện giao chiến, An Đức Lỗ mặt đã biến sắc!

- Ngươi mới vừa trở thành Ngự Thần giả làm sao có thể phát huy thần lực tới mức này được!

An Đức Lỗ vẽ mặt khó tin.

Loài người cùng Tinh Linh ký kết khế ước trở thành Ngự Thần giả, cũng không có nghĩa là ngay lập tức có thể nắm giữ sức mạnh của Tinh Thần, trong này bao hàm quá nhiều nhân tố phức tạp ảnh hưởng.

Ví dụ như Ngự Thần giả cùng Tinh Linh có ràng buộc cùng ăn ý, Tinh Linh phải có sự tin tưởng đối với Ngự Thần giả,...

Những yếu tố này tất cả đều có ảnh hưởng đến Ngự Thần giả có thể phát huy thần năng đến trình độ nào.

Thẩm Phong cùng Đại Vũ vừa mới ký kết khế ước, bình thường mà nói có thể phát huy một phần vạn lực lượng thần uy cũng đã là vô cùng khó khăn, nhưng một kiếm vừa lại ẩn chứa thần uy vượt xa mức này.

Tại sao sẽ như vậy?

Câu trả lời thật ra rất đơn giản, bởi vì cộng hưởng!

Hắn và nàng dắt tay nhau ở chung một chỗ, liên tiếp an ủi tình cảm lẫn nhau, để cho linh hồn bọn họ sinh ra cộng hưởng!

Hắn có thể hiểu cảm giác bi thương và quật cường của nàng.

Nàng có thể cảm nhận được thương tiếc cùng tức giận của hắn.

Bọn họ dùng tình cảm sưởi ấm tâm hồn lẫn nhau, bọn họ thật lòng dành tình cảm cho đối phương!

Giờ khắc này, sự ràng buộc của bọn họ đạt tới trị số cao nhất, độ tin cậy cũng đạt tới trị số cao nhất, hơn nữa Đại Vũ đã sớm tự giải hai khóa gen của Thần, Thẩm Phong sẽ tự nhiên giải khai hai đạo thần uy.

Đạo thần uy thứ nhất là quang minh

Thần uy - quang minh -- đem linh năng lực tự do, không tổn hao gì, trong nháy mắt chuyển hóa thành năng lượng quang minh!

Cái thần uy này mới nghe thoáng qua cũng không có quá nhiều chỗ thần kỳ, thậm chí là quá bình thường.

Bởi vì biến chất hệ của linh năng lực giả cũng có thể làm được, đem linh năng lực chuyển hóa thành năng lực thuộc tính quang.

Nhưng trên thực tế thì hai thức này có sự chênh lệch lớn vô cùng.

Thứ nhất, hệ biến chất là đem nguyên tố tự nhiên cùng vô thuộc tính linh năng lực kết hợp lại, khiến cho thuộc tính thay đổi, vận tốc chuyển hóa và tỷ số chuyển hóa ảnh hưởng bởi rất nhiều thứ, có thể nói là không tự do.

Hai, Biến chất tất nhiên kèm theo hao tổn, 1 đơn vị linh năng lực bình thường chỉ có thể chuyển hóa thành 0. 98 đơn vị năng lượng thuộc tính ánh sáng, chuyển hóa số lượng càng lớn, hao tổn càng nhiều.

Thứ ba, Biến chất cần thời gian, cùng cảnh giới tu vi của linh năng lực giả quan hệ mật thiết, cùng số lượng chuyển hóa có liên quan, chuyển hóa càng nhiều, thời gian càng dài.

Nhưng thần uy - quang minh là tự do, chỉ cần trong nháy mắt và không tổn hao gì, nói cách khác chỉ cần một ý niệm của Thẩm Phong là có thể đem linh năng lực toàn thân biến thành quang minh lực, cho dù là Đại Đế cũng không có khả năng làm được điều này, chỉ có thể đến gần vô hạn cái mục tiêu này mà thôi.

Điều này thì Tinh Thần lực lượng, thần uy có thể!

Mà điểm mấu chốt khác biệt nhất là biến chất hệ chỉ có thể chuyển hóa ra lực lượng quang thuộc tính, còn thần uy - quang minh lại là lực lượng quang minh!

Lực lượng quang thuộc tính cùng lực lượng quang minh có sự khác biệt một trời một vực, quang thuộc tính chẳng qua chỉ là ánh sáng khắp nơi mắt thường nhìn thấy được, quang minh lại ẩn chứa lực lượng thần thánh!

Quang chỉ có thể xua tan ám.

Quang minh không chỉ khắc chế hắc ám, còn có thể tinh lọc tà ác!...

Hưu!

Thẩm Phong lại đâm ra một kiếm!

Nhiên Tinh Quang Minh bạo liệt!

Ầm!

An Đức Lỗ vẫn khiếp sợ, trong chốc lát đã lâm vào bị động, thấy kiếm khí lại một lần nữa bạo liệt, hắn lập tức dựng linh thuẫn lên.

Nào ngờ linh thuẫn mà hắn đầy tự tin lại trực tiếp nổ nát vụn!

Thuẫn bị phá vỡ, thánh quang bắn tung tóe lên cánh tay An Đức Lỗ!

Két --

Đột nhiên vang lên âm thanh máu thịt cháy khét!

- Aaaaa

An Đức Lỗ kêu lên thảm thiết, đôi mắt tỏ vẻ khó có thể tin được mà ôm lấy tay.

Hai kiếm của Thẩm Phong đã phá đi linh thuẫn của hắn

Hắn chính là tiên thiên cao thủ, linh thuẫn là thủ đoạn phòng ngự mạnh nhất của hắn, lại bị một tên nhãi nhép Xích Linh Quan vung hai kiếm phá nát?

Không! chuyện này không thể xảy ra được!

Coi như là nắm giữ Tinh Thần thần uy cũng không có khả năng chênh lệch nhiều cấp như vậy mà áp chế hắn!

Chờ chút!

An Đức Lỗ như là nghĩ ra điều gì, cúi đầu nhìn vào cánh tay của mình bị đốt trụi, con ngươi chợt co rụt lại.

Vết thương bị đốt trụi kia không có phục hồi lại như cũ!

- Lực lượng thần thánh!?

An Đức Lỗ hoảng sợ kêu lên!

Thẩm Phong khóe miệng nổi lên một nụ cười lạnh lùng, ác hữu ác báo, thiện hữu thiện báo, không phải là không báo, mà thời điểm chưa tới!

Bây giờ, thời điểm đã đến!

Trách cũng phải trách An Đức Lỗ quá mức xui xẻo, theo thực lực Tiên Thiên của hắn cộng với huyết thống bất tử của huyết tộc, một người chỉ có Xích Linh Quan yếu ớt cho dù có Thần uy cũng tuyệt đối không thể chiến thắng hắn.

Nhưng, đúng dịp là Thẩm Phong lại đạt được Thần uy quang minh!

Quang minh khắc chế hắc ám, lọc sạch tà ác, huyết tộc bất tử vừa vặn là chủng tộc tối tăm tà ác nhất, bọn họ không sợ Quang, nhưng lại sợ thánh quang!

Thần thánh, quang minh, là lực lượng mà bọn họ kiêng kị nhất!

Huyết tộc bất tử?

Không, quang minh chính là tử thần của bọn họ!

- Đáng chết!

An Đức Lỗ thần sắc kịch biến, khó trách linh thuẫn của hắn không ngăn được, lực lượng linh năng của hắn tràn đầy hắc ám thuộc tính, quang minh là khắc chế của hắn!

Hắn gặp khắc tinh, địch nhân tạm thời còn rất nhỏ yếu nhưng đã đủ làm nguy hiểm tới tính mạng hắn!

Thấy Thẩm Phong giơ tay lên muốn chém ra thêm một kiếm, An Đức Lỗ lập tức xoay người bỏ chạy, lấy tốc độ nhanh nhất trốn hướng xa xa.

Một kiếm này, hắn không dám nhận!

- Muốn chạy trốn?

Thẩm Phong lắc đầu bật cười, nơi này là bên trong sàn quyết đấu vĩnh hằng thì có thể trốn đi nơi nào?

Thế cục hoàn toàn nghịch chuyển, bây giờ An Đức Lỗ mới là cá nằm trên thớt, nghiệt này chính là do bản thân hắn tạo ra!

- Ngu xuẩn, ngươi cho rằng bản Bá tước đã bó tay chịu trói?

Kéo dãn đủ khoảng cách an toàn, An Đức Lỗ la lớn:

- Bản Bá tước chỉ cần một câu nói là có thể hoàn toàn thay đổi thế cục!

Thẩm Phong vừa bực mình vừa buồn cười, một câu nói thay đổi chiến cuộc? đây là nằm mơ giữa ban ngày trong truyền thuyết đây sao?

Tuyệt vọng quá hóa điên à?

Thẩm Phong nhìn quanh quan sát địa hình bốn phía, không thèm để ý đến An Đức Lỗn đang sạo chó.

Đối phương dầu gì cũng là Tiên Thiên cao thủ, nếu như hắn kiên quyết muốn tránh né, thì mình không thể nào đuổi kịp, phải nghĩ ra cách chặn đường lui của hắn.

- Ngự Thần giả có thể sử dụng bao nhiêu Thần uy được quyết định bởi độ tin cậy của tinh linh đối với Ngự Thần giả, ngu xuẩn, ngươi nghĩ tín nhiệm giữa các ngươi không có sơ hở nào để ta tấn công sao? Bản Bá tước chỉ cần một câu nói là có thể làm cho nó sụp đổ!

An Đức Lỗ vẫn còn cố trổ tài miệng lưỡi, nhân vật phản diện bình thường chết vì nói nhiều, muốn dựa vào ba hoa mà lật kèo thì Thẩm Phong chính là thương hiệu đệ nhất!

Chỉ có điều, khi nghe được câu này, trong lòng Thẩm Phong rơi lộp bộp một tiếng, bỗng nhiên sinh ra một loại dự cảm chẳng lành.

Đại Vũ không nhịn được hừ nói:

- Đừng mơ tưởng khích bác ly gián, lòng tin cậy của ta đối với Hải Đường tỷ không phải là một tên bại hoại như ngươi có thể rung chuyển!

An Đức Lỗ khóe miệng nổi lên nụ cười xảo trá, lớn tiếng nói:

- Nếu như Bản bá tước nói cho ngươi biết, Hải Đường tỷ tỷ của ngươi thật ra là đàn ông, hơn nữa không phải là người câm thì sao?

Đại Vũ nghe vậy trợn to hai mắt đầy vẻ kinh ngạc.

Thẩm Phong cảm thấy mình thật ngu, vốn dĩ đối phương sớm biết bí mật này, một mực ở chỗ này chờ hắn chui vào.

Lão Âm Bức vô sỉ này thật sự quá con mịa nó âm hiểm!

( Âm Bức = An Đức, đồng âm)