Hey! What Do You Mean?

Chương 1




Đa tạ đã dành chút time cho bộ truyện nhảm ruồi :3

__________________________________________________

Trường tiểu học Chu Sa:

"Nghe nói tin gì chưa?"

"Tin gì?"

"Sở lão đại hạ gục 3 tên lớp 7!"

"Bla,bla,....."

Đối với Thu Vũ Vũ - 1 học sinh tiểu học, mấy đoạn đối thoại này nghe muốn mòn tai. Đúng vậy, từ năm ngoái chuyển đến trường cậu là 1 đại công tử quyền quý.

Bảo hắn công tử bột ẻo lả ? Vớ vấn mặt bị đánh cho kêu cha kêu mẹ giờ !

Sở Vương Lãnh lớn lên quả thực rất tuấn tú !! Ấy thế mà cái tính cách lại quá thối nát ! Cái gương mặt càng dễ nhìn bao nhiêu thì cái tính cách càng khó ưa bấy nhiêu ! Đặc biệt cái khoản đấm đá mới thật dọa người!

Học sinh trong trường hễ thấy hắn đều cúi người chuẩn 90 độ, không dám ngẩng lên!! Thế mới ca tụng là " Sở ác ma", " Sở lão đại",...

Vũ Vũ thân là một học sinh tiểu học chỉ muốn sống yên ổn, chả dại gì mà dây vào, cứ thấy hắn liền chạy xa cả chục mét! Ngay cả khi chung lớp, chung bàn với hắn cậu chẳng dám ho he tiếng nào, liếc nhìn cũng không luôn! ahahahaha~~~.

Cơ mà, có 1 câu nói chết tiệt của cậu vào 1 hôm âm u, đất mịt mù đã đặt dấu chấm hết cho cuộc sống nhàn nhã ấy!

Thứ 7 được nghỉ, mama liền quăng cô em gái cho Vũ Vũ trông. Cũng may hôm nay bạn của nhỏ sẽ đến chơi.

" Ding dong, dinh dong"

Vũ Vũ chạy ra mở cửa. Đập vào mắt cậu là hình ảnh hết sức kinh dị - cái bản mặt của ác quỷ!!!.

" A! Lan Lan đến rồi!!" - Linh Nhi em gái của cậu reo lên.

" C...chào, cậu đến đây.... là ? " - Vũ Vũ cố nén sợ hãi.

"Hộ tống em gái"- hắn buông lời lạnh ngắt.

"A.....ừ ra vậy"- cậu thầm gào thét " a!!! gửi em gái xong rồi thì té lẹ dùm ông!!! a!! cái mắt kinh voãi vậy !! đừng nhìn nữa aaaaa!!!".

"Cậu ừm....ừm.. nếu nếu không có việc gì thì...ừm..".

"À vừa vặn có 4 người ở đây mà các anh cũng rảnh, chơi cùng bọn em đi!".

"Linh Nhi sao em em...."- cậu liếc nhìn hắn " Đừng làm phiền anh Lãnh..".

Vương Lãnh bình thản bước vào nhà cậu, gằn giọng: " Không phiền".

-----Mẹ Ới!!!!! Cậu ta tức giận ??!! A...!!! Vũ Vũ gào thét trong lòng.

4 người 8 con mắt nhìn nhau, ai nấy cũng cau mày ( trừ Vương Lãnh).

" Thôi được rồi anh làm " mẹ" là được chứ gì!!" Vũ Vũ dơ cờ trắng.

" Vậy còn thiếu "bố"" - Lan Lan nhìn anh trai mình.

" Đừng nói với anh là Vương Lãnh làm "bố" ? ? Đừng ... Đừng..!!!"

" Tùy Đi" - Vương Lãnh ngồi gần Vũ Vũ, ghé sát cánh môi gần tai cậu, phả hơi nóng bỏng, khẽ gọi " Vợ à~".

Vũ Vũ giận thấu xương cái trò gia đình của cô em gái!! Khi mà Vương Lãnh thì thầm bên tai cậu 2 tiếng " Vợ à~" cậu liền đứng hình! Ai bảo tai cậu rất nhạy cảm làm chi!! Chả mấy chốc một tầng phấn hồng trải đều trên gương mặt tròn tròn đáng yêu của cậu. Thấy cậu thất thần, Vương Lãnh liền véo má cậu.

" Á Á đau quá! Cái đồ đồ..." - Cậu liếc nhìn ánh mắt trông mong của 2 em gái rồi chuyển sang Vương Lãnh, ngại ngùng nói :" C...CChồng..g .. có có gì sai bảo a ?"

Giọng nói êm dịu được phát ra từ cánh môi xinh đẹp kết hợp với khuôn mặt đỏ bừng vô tình làm Vương Lãnh thần hôn điên đảo, tim đập liên hồi!

-----------

Hôm sau, Vũ Vũ vác cặp mắt gấu mèo đến lớp. Úp mặt xuống bàn, cậu thầm rủa cái tên ác ma chết tiệt kia hại cậu đêm qua mơ ác mộng, thấy bản mặt hạ lưu của hắn!!! Cậu đinh ninh tên ác ma kia chắc chả rảnh nhớ ra cậu, tự nhiên có cảm giác mất mát nhỉ....

" Chồng đến không hành lễ cúi chào là sao ?"

Giọng nói của Vương Lãnh không thương tiếc cắt đứt dòng suy nghĩ của cậu. Cậu giật bắn, ây da, vừa nhắc tào tháo tào tháo đến, thiêng ghê bà nội a~ Cậu loạng choạng đứng dậy liền nhận được cái ôm ấm áp của hắn.

Suốt từ đó, như thể có 1 sợi tơ vô hình nào đó khẽ kéo 2 người thêm gần nhau hơn! ( quảng cáo =]]]]) Bất quá! Cậu càng ngày càng nhận rõ cái bản mặt phúc hắc của " Chồng" mình!

Hắn cư diên dán môi hắn lên môi mình ! Cư nhiên nói là nụ hôn chào buổi sáng! Cư nhiên gán cái mác " Trách nhiệm vợ hiền" lên người cậu, cụ thể: Chép bài hộ chồng, làm bài tập hộ chồng, trực nhật hộ chồng, vào học hôn, ra chơi hôn, tan học..... cũng hôn!!! Và vân vân mây mây....

AAAAAAAAAAA!!!!! Vũ Vũ vẫn đang uất ức về cái kiss first của cậu bị lấy đi rất tự con mòe nó nhiên!!!

___còn tiếp__