Hổ Tế

Chương 1141




Chương 1141:

 

Triệu Văn Triết nôi lòng tham, anh ta nóng lòng muôn có ngay bộ trang SỨC phỉ thúy hoàng gia giá chín triệu chín trăm tám mươi nghìn tệ này trong tay.

 

“Chuyện… chuyện này không tốt lắm đâu?” Tôn Phú Quý nuôt nước bọt.

 

Triệu Văn Triết khẽ nói: “Có gì mà không. tốt? Người làm việc lớn không câu nệ tiểu tiết, khói lượng của cải lớn như vậy, cho dù anh không quan tâm, nhỡ những người nhà họ Triệu khác bận tâm thì sao?”

 

“Anh biết mà, có rất nhiều người nhà họ Triệu biết chôn cùng bà Triệu có bộ trang sức phỉ thúy hoàng gia gà chín triệu chín trăm tám mưoi nghìn tệ, cũng không biết bây giờ người khác đang tính toán thê nào.

 

“Yên tâm, sau khi xong việc, hai ta năm mươi năm mươil”

 

Triệu Văn Triết liên tục dụ dỗ Tôn Phú Quý, điều này khiên tham vọng của Tôn Phú Quý tăng cao.

 

Tỉm Tôn Phú Quý đập thình thịch, đó là bộ trang sức phỉ thúy hoàng gia giá chín triệu chín trăm tám mươi nghìn tệ! Nếu có trong tay sau đó bán lại, ít nhất ông ta cũng thu được mây triệu tệ.

 

Mắy triệu tệ là khái niệm gì? Đây là số tiên mà trong cuộc đời này ông ta sẽ không kiếm được.

 

Có mấy triệu tệ, gia đình bọn họ có thể vượt lên, con trai họ có thể mua nhà, gia đình họ có thể mua một ngôi nhà lớn ở huyện Thiên Sơn.

 

Tuy nhiên, nghĩ đến gương mặt tái nhọợt lạnh như băng của bà Triệu, trong lòng Tôn Phú Quý vẫn sợ hãi.

 

“Văn… Văn Triết, tôi không dám!” Tôn Phú Quý chột dạ nói.

 

Triệu Văn Triệt nồi điên: “Không dám?

 

Chuyện đã đến nước này, tôi và anh còn có đường thoát không? Yên tâm, đợi tôi bán trang sức phỉ thúy xong, chắc chăn sẽ chia một nửa cho anh!”

 

“Tôi… tôi vẫn không dám!” Tôn Phú Quý hãi hùng khiếp. vía.

 

Nhìn Tôn Phú Quý đã kinh hãi, Triệu Văn Triết lộ ra vẻ tàn ác, anh ta túm quần áo trước ngực Tôn Phú Quý, hung ác: “Nói cho anh biết, tối nay anh phải đi, không muôn cũng phải đi, nêu không tôi sẽ nói ra chuyện anh hạ độc hại chết bà Triệu.”

 

“Dù sao thì thạch tín cũng là do anh bỏ, không liên quan đên tôi. Nếu âm mưu bại lộ thì cùng |: lắm tôi có thể chạy trồn, anh có thể chạy không?”

 

Vừa dút lời, Tôn Phú Quý như bị sét đánh, cả người chết lợi Ông ta thực sự không ngờ Triệu Văn Triết sẽ lầy chuyện này ra đe dọa ông ta.

 

Nêu chuyện hạ độc hại chêt bà Triệu của ông ta bị bại lộ, thì ông ta thực sự đã xong. Ông ta có vợ con, không còn đường thoát, Triệu Văn Triết quen rất nhiều người, trong người còn có tiền, không phải người ông ta có thể so được.

 

“Văn Triết, cậu… sao cậu có thể như vậy?” Tôn Phú Quý kinh hãi nói.

 

Triệu Văn Triết nói tiếp: “Tôn Phú Quý , thấy cả nhà Dương Tiêu nở mày nở trêt anh không thây bị kìm nén khuất phục à2”

 

“Đừng quện, Dương Tiêu là thằng ở rễ, một thằng phế vật, dựa vào đầu mà giâm nát anh dưới chân?”

 

“Bây giờ người ta sống trong biệt thự lớn, lải xe sang, còn anh thì sao?

 

Không lẽ anh không muốn trở mình, cả đời này làm cá muối?”

 

Bị Triệu Văn Triết kích động, ánh mắt của Tôn Phú Quý trở nên điên cuông.