Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 1003: Chủ chi lao




Hay cho một chỉ kình văn minh cấp, Lục Nguyên có pháp lực đỡ được một kỷ nguyên, bây giờ liên tục tăng lên, ngay cả Chu Thiên Nhân, Uông Huyết Trạch còn phải gục, muốn đỡ chỉ kình của một phó chủ văn minh rất dễ dàng. Truyền Chính Tiên Thư giơ lên, trực tiếp đỡ pháp lực của kẻ đó. Nhưng dù là vậy thì Lục Nguyên phát hiện đỡ một chỉ này khá vất vả, pháp lực của đối thủ thật mạnh, so với Pháp Cương phó chủ văn minh một kỷ nguyên, Khí Tiết phó chủ văn minh thì cường đại rất nhiều.

Cuộc chiến trên đỉnh đầu rốt cuộc như thế nào?

Lục Nguyên ngẩng đầu nhìn trời.

Trên bầu trời có năm văn minh cảnh đấu nhau.

Tàn là phó chủ văn minh đánh, đánh đến kinh thiên động địa.

Vô số ánh sáng tạc nổ, vô số năng lượng khuếch tán bốn phía.

May là chỗ đánh nhau cách nơi này mười vạn dặm, nếu không thì e rằng đã bị lan đến rồi.

Lục Nguyên vừa mới thắng hai người cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng nhưng lúc này cảm thấy cuộc chiến của mình so với chiến đấu văn minh cấp cách biệt quá xa. Mình chiến đấu ra một văn minh sát ca đã giỏi lắm rồi nhưng phó chủ văn minh chiến đấu tùy tiện một kích, độ mạnh so với văn minh sát ca mạnh hơn rất nhiều.

Lúc Lục Nguyên nhìn trời thì lòng trầm xuống.

Quả nhiên là vậy!

Mới đầu mình giết Chu Thiên Nhân, Uông Huyết Trạch thì Thiên Lý phó chủ văn minh không nhúng tay vào biểu thị khi đó gã tạm thời không thể xen vào, chắc là trong giai đoạn giằng co. Bây giờ có thể ra tay đối phó mình thì chỉ đại biểu cho một việc, bây giờ e rằng Thiên Lý phó chủ văn minh đã chiếm ưu thế tuyệt đói.

- Đột phá cho ta!

Chỉ thấy Thiên Lý phó chủ văn minh ở trên không trung đấu với nhau bỗng quát to, vô số văn minh chi hoa ngưng tụ trên đỉnh đầu gã. Đây là giữa trận đột phá!

Lục Nguyên làm vẻ mặt như thấy quỷ.

Hố cha a, từ khi nào mà nhân vật như Thiên Lý phó chủ văn minh có thể giữa trận đột phá vậy trời!

Chết tiệt, vào lúc này giữa trận đột phá thì bảo mọi người chơi cái gì nữa?

Vốn Thiên Lý phó chủ văn minh một mình đấu với Nho Chi phó chủ văn minh, Tam Thư phó chủ văn minh đã hơi chiếm ưu thế rồi nay còn đột phá, thế thì đấu gì nữa? Vốn cho rằng mình đánh chết Chu Thiên Nhân, Uông Huyết Trạch có thể xoay chuyển đại cục bây giờ xem ra nó đi hướng tệ hại nhất rồi.

Quả nhiên, mọi chuyện như Lục Nguyên đã đoán, thật ra không cần đoán mọi người có mắt đều thấy ra sự việc phát triển.

- Ta là bát kỷ nguyên, lực kỷ nguyên cho ta sử dụng!

Chỉ thấy Thiên Lý phó chủ văn minh ở trên không trung rống một tiếng, nghe giọng điệu thì gã đã đột phá đến pháp lực tám kỷ nguyên. Pháp lực tám kỷ nguyên không phải đỉnh cao nhất của phó chủ văn minh, thật ra Nho Chi phó chủ văn minh vốn có pháp lực tám kỷ nguyên nhưng bị trọng thương. Thiên Lý phó chủ văn minh pháp lực bảy kỷ nguyên, Tam Thư phó chủ văn minh pháp lực sáu kỷ nguyên.

Thiên Lý phó chủ văn minh đấu với Tam Thư phó chủ văn minh cộng thêm Nho Chi phó chủ văn minh bị trọng thương liên hợp với nhau thì thế ngang bằng, hơi trên cơ xíu.

Kết quả bây giờ Thiên Lý phó chủ văn minh trùng kích đến pháp lực tám kỷ nguyên.

Gã đến pháp lực tám kỷ nguyên rồi thì thật là thần uy như hải, thần ân như nhạc.

Gã chính là na vĩnh sợ mà tuyên cổ thần linh.

Gã đã siêu thoát duy nhất trong cõi thiên địa.

Trên người gã có vị nhàn nhạt, đó là vị chủ!

Chủ kỷ nguyên!

Chúa tể tất cả!

Đến cấp chủ văn minh rồi thì lực lượng đó gọi là chủ.

Lực lượng cấp phó chủ văn minh gọi là văn minh cấp, lực lượng cấp chủ văn minh gọi là lực lượng cấp chủ. Lực lượng chủ văn minh có thể chúa tể mọi thứ.

Bây giờ Thiên Lý phó chủ văn minh hơi có vị lực lượng cấp chủ.

Thiên Lý phó chủ văn minh năm ngón tay phải ở không trung giơ lên đè Nho Chi phó chủ văn minh, nói:

- Ngũ đại cổ văn minh, mặc dù ngươi cũng là tám kỷ nguyên nhưng bị thương quá nặng, bây giờ không thể phát hu ỷa bao nhiêu lực lượng.

Thiên Lý phó chủ văn minh năm ngón tay trái hướng tới Tam Thư phó chủ văn minh. Tam Thư phó chủ văn minh rất khó đón đỡ.

Gã nói:

- Tam Thư phó chủ văn minh, ngươi chỉ là pháp lực sáu kỷ nguyên bình thường cũng dám tranh hùng với ta?

Bây giờ Thiên Lý phó chủ văn minh lấy một địch sáu, chiếm hết ưu thế.

Cùng lúc đó, gã bắn ra ba chỉ hướng tới Lục Nguyên. Ba chỉ so với một chỉ văn minh từng cái mênh mông hơn cái đầu. Lục Nguyên biết bây giờ cực kỳ nguy hiểm rồi, vạn dụng Truyền Chính Tiên Thư đến cực điểm đánh ra tuyệt chiêu trời đất bao la đạo lý lớn nhất. Nhất chỉ bất bại, nhị chỉ bất bại, tam chỉ mới bị nặng nề đánh bại. Vậy là kỷ lục chiến bại đụng văn minh cảnh của Lục Nguyên đến đây là mười sáu bại.

Thiên Lý phó chủ văn minh đứng trên không trung như là chúa tể duy nhất, nói:

- Không sai nhỉ, có thể dưới ba chỉ của tám kỷ nguyên bổn văn minh mà không chết, Lý Thái Sử, ngươi đủ kiêu ngạo. Tiếc rằng ngươi phải chết ở đây, không chỉ là ngươi mà tất cả người nho chi văn minh đều sẽ chết. Ta phải tiêu diệt hết các ngươi, hoàn thành đạo lý cao nhất tồn thiên lý, diệt nhân dục của ta!

Không phải Thiên Lý phó chủ văn minh nói mạnh miệng, lấy pháp lực tám kỷ nguyên của gã đúng là có tư cách nói câu đó. Lục Nguyên đỡ ba chiêu liền thua, người khác càng thảm, một chiêu cũng không thể đón được.

Lục Nguyên cảm thấy như có một con vô thượng thái cổ thế thú đang nói chuyện với mình vậy.

Thiên Lý phó chủ văn minh đã nắm chắc ưu thế tuyệt đối, áp chế chiến cuộc.

Bên kia Diệt Luân phó chủ văn minh và Khí Tiết phó chủ văn minh chiến đấu tạm thời chưa ngừng, cũng không cần quan tâm, chiến cuộc bên Thiên Lý phó chủ văn minh mới là mấu chốt.

Trên chiến trường vang lên giọng của Nho Chi phó chủ văn minh:

- Thiên Lý phó chủ văn minh, không lẽ ngươi thật sự cho rằng ta không có cách chế tài ngược lại ngươi sao? Ngươi và ta cộng sự nhiều năm như vậy, ngươi hiểu ta, ta càng hiểu rõ ngươi hơn.

Mặc dù giọng gã êm ả nhưng lại như dậy sóng vang trên bầu trời.

Thiên Lý phó chủ văn minh lặng đi, nói:

- Ngươi chế tài ta? Lấy thực lực hiện ta của ngươi mà muốn kiềm chế ta? Thật là buồn cười!

Lúc gã nói lời này thì thần niệm chớp lóe trên bầu trời trinh sát bốn phía. Mặt ngoài gã ra vẻ chẳng sợ gì cả nhưng có chút e ngại Nho Chi phó chủ văn minh, hổ chết dư uy còn đó, gã mơ hồ phát hiện đúng là có gì là lạ.

- Bây giờ ngươi mới phát hiện thì đã muộn rồi.

Nho Chi phó chủ văn minh nhìn hướng Thiên Lý phó chủ văn minh nói:

- Chủ chi lao, phong tỏa vạn vật. Chủ chi lao, thiên địa diệt tẫn. Chủ chi lao, ta chủ hết thảy. Chủ chi lao, phong tỏa văn minh. Chủ chi lao, văn minh đình trệ.

Theo tiếng quát của Nho Chi phó chủ văn minh, từng luồng pháp lực đột nhiên vang trên không trung, đó là một loại nhà tù vô hình vô chất rồi lại có thể chúa tể tất cả.

Thiên Lý phó chủ văn minh vừa kinh ngạc vừa giận dữ hét:

- Chủ chi lao, không ngờ ngươi dùng ra chủ chi lao! Hiện tại thân thể của ngươi mà dùng chủ chi lao thì ngươi tiêu đời rồi!

Nho Chi phó chủ văn minh mỉm cười nói:

- Bây giờ thân thể của ta vốn là chết chắc, dùng chủ chi lao chẳng qua sớm chết vài năm mà thôi. Chết sớm vài năm hay chết sau thì đối với ta không chênh lệch bao nhiêu. Thiên Lý phó chủ văn minh, ngươi quá sơ sẩy, ngươi cho rằng rất hiểu ta, ch oằng ta sẽ không đùa thủ đoạn. Thật ra không phải ta không biết dùng thủ đoạn chẳng ra không muốn mà thôi. Ta cho rằng quân tử nên làm việc đường đường chính chính, nhưng lúc cần thiết thì cũng sẽ dùng thủ đoạn. Chủ chi lao này ta đã sớm chuẩn bị rồi, vốn là dùng để đối phó với cường địch, nhưng nếu ngươi đã đến thì dùng vào ngươi vậy.

Chủ chi lao, nó rốt cuộc là cái gì? Lục Nguyên chìm trong suy tư.

Khổng Ni đứng một bên thấy Lục Nguyên thắc mắc, biết Lý sư đệ sống ở đây ngắn kiến thức còn cạn nên truyền âm nói.

"Chủ chi lao là lồng giam người cấp chủ văn minh sử dụng, có thể triệt để bắt nhốt người cấp phó chủ văn minh. Nghe nói có một chủ văn minh dùng chủ chi lao nhốt một phó chủ văn minh trăm vạn năm mà không thể đột phá, mãi đến một trăm vạn năm mới thả ra cho.

Lục Nguyên nghe vậy thầm líu lưỡi, đây là đại chiêu nha. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Không ngờ Nho Chi phó chủ văn minh thầm chuẩn bị đại chiêu như vậy, nhưng Lục Nguyên rõ ràng phát hiện Nho Chi phó chủ văn minh và Thiên Lý phó chủ văn minh đều đứng trong khu vực chủ chi lao, gã không ra được. Lục Nguyên thấy rõ ràng Nho Chi phó chủ văn minh đang liều mạng, nếu không liều thì Thiên Lý phó chủ văn minh sẽ chạy thoát. Nho Chi phó chủ văn minh thà rằng chính gã cũng bị nhốt trong chủ chi lao quyết phải kéo Thiên Lý phó chủ văn minh nhốt chung.

Thiên Lý phó chủ văn minh quát to:

- Nho Chi phó chủ văn minh, ngươi thật sự không muốn sống nữa ư?

- Ta vốn không có mạng, tối đa vài chục năm nữa thôi, đem vài chục năm còn lại dùng hết thì sao nào?

Nho Chi phó chủ văn minh cũng rống ngược lại:

- Bắt được ngươi, nhốt ngươi trong chủ chi lao thì ngươi sẽ không tai họa được nữa!

Chủ chi lao dần hoàn thành, mđó là một văn minh thiên lao thật sự, dần không thấy bộ dạng của Nho Chi phó chủ văn minh và Thiên Lý phó chủ văn minh được nữa nhưng có thể nghe giọng họ.

Đột nhiên vang lên tiếng rống:

- Nho Chi phó chủ văn minh, chủ chi lao thật sự cần chủ văn minh thi triển, bây giờ ngươi không thể nào làm ra chủ chi lao thật sư. Chủ chi lao của ngươi có sơ hở, sơ hở to lớn, dựa vào chủ chi lao này ngươi tối đa chỉ có thể nhốt ta ba mươi năm!

Nho Chi phó chủ văn minh bình tĩnh nói:

- Có thể nhốt ngươi ba mươi năm cũng được rồi.

- Hay cho Nho Chi phó chủ văn minh, ngươi nhốt ta ba mươi năm rồi sao? Sau ba mươi năm ta sẽ đi ra, đến lúc đó ta sẽ đem mỗi một khúc thân thể ngũ đại cổ văn minhm ngươi đưa đi, đem mắt ngươi, tay ngươi, đầu ngươi, đem tất cả của ngươi đưa đi chiêu đãi các cao thủ khắp nơi, khiến thiên lý văn minh của ta càng cường thịnh. Ba mươi năm sau lại hủy diệt nho chi văn minh!

Đây là một loại nguyền rủa rất đọc, bình thường văn minh cảnh chết nếu cùng một môn phái thì sẽ đem thi thể toàn bộ lấy văn minh thần hỏa đốt cháy, đây là tôn trọng cái xác.

Nhưng bây giờ Thiên Lý phó chủ văn minh mặc kệ mọi thứ, gã phải phân thây xác Nho Chi phó chủ văn minh ra, lấy mỗi phần chiêu đãi cao thủ khắp nơi khiến họ giúp đỡ gã, khiến thiên lý văn minh càng cường đại, ba mươi năm sau là lúc hủy diệt nho chi văn minh.

Thanh âm vừa dứt thì chủ chi lao đã hoàn chỉnh.

Trận chiến này lấy cách quái dị đi đến chấm dứt.

Trên không trung chủ chi lao yên tĩnh bềnh bồng, bên trong chắc chắn còn đang kịch chiến nhưng trong vòng ba mươi năm sẽ không liên quan gì đến bên ngoài.

Diệt Luân phó chủ văn minh lập tức bỏ trốn.

Lúc gã trốn là khi chủ chi lao mới vừa hiện ra. Đối thủ của gã, Khí Tiết phó chủ văn minh có chú ý, nhưng một là lập tức bị chủ chi lao hấp dẫn tầm mắt, hai là thực lực của gã ngang ngửa với Diệt Luân phó chủ văn minh, Diệt Luân phó chủ văn minh muốn trốn thì gã cản cũng không được.

Sức chú ý của Tam Thư phó chủ văn minh cũng bị chủ chi lao hấp dẫn, thoáng chốc không để ý thấy Diệt Luân phó chủ văn minh bổ trốn.

Vậy nên Diệt Luân phó chủ văn minh an toàn trốn đi.

Gã trốn rất nhanh nhưng những người khác thì không như vậy. Khi chủ chi lao hoàn thành thì Tam Thư phó chủ văn minh, Khí Tiết phó chủ văn minh nỗi bi phẫn trong lòng khó thể trút ra. Hai phó chủ văn minh bi phẫn vung tay áo, tru sát sạch cao thủ của thiên lý văn minh, thực lực yếu kém thì bị vô thượng pháp lực tuyến khóa lại. Dù có trong cơn cuồng giận thì hai phó chủ văn minh nho chi văn minh vẫn không hề tàn sát.

Tiếp theo là công tác xử lý, gồm cứu họ người bị thương, chôn người chết.

Những chuyện này giao cho người cấp thiên tôn làm, lần này nho chi văn minh thương vong không lớn lắm.

Lục Nguyên bay lên trời, Khổng Ni, Khổng Minh Đức cũng bay lên theo.

Hiện tại Tam Thư phó chủ văn minh xem như là chủ nhân nho chi văn minh, chỉ thiếu nghi thức phút cuối. Nhưng hiển nhiên Tam Thư phó chủ văn minh thăng chức mà không thấy vui chút nào.

Lão nói:

- Ba mươi năm, thời gian cho chúng ta chỉ có ba mươi năm. Khí Tiết phó chủ văn minh, trong ba mươi năm tiếp theo mọi chuyện nhờ ngươi, ta phải đi bế quan.

Đám Khổng Ni, Khổng Minh Đức ngây ra.

Tam Thư phó chủ văn minh nói:

- Ta là Thiên Lý phó chủ văn minh có cộng sự một đoạn thời gian, đó là kẻ cực tàn nhẫn, sau khi hắn phản bội nho chi văn minh thì càng như vậy. Chủ chi lao có thể nhốt gã ba mươi năm mà thôi, sau ba mươi năm gã sẽ thoát lồng bay ra. Bây giờ gã có pháp lực tám kỷ nguyên, ta thì chỉ có pháp lực sáu kỷ nguyên, đến khi đó muốn bảo vệ nho chi văn minh thì ta có nước tăng cao sức mạnh.

- Hơn nữa Thiên Lý phó chủ văn minh nói muốn phân thây Nho Chi phó chủ văn minh giao cho các cao thủ, việc như vậy hắn thật sự sẽ làm, vậy nên ta nhất định phải tăng cao thực lực.

Tam Thư phó chủ văn minh hóa thành luồng sáng chớp mắt tan biến, hiển nhiên là đi bế quan, cho dù một giây lão cũng không thể lãng phí.

Lục Nguyên nghe muốn điên lên!

Chuyện này, không ngờ thật sự xảy ra.

Vậy là thời gian cho mình cũng chỉ có ba mươi năm.

Trong vòng ba mươi năm nhất định phải thắng Thiên Lý phó chủ văn minh.

Nếu không thì Nho Chi phó chủ văn minh sẽ bị phân thây!

Đó là đáng hận cỡ nào!

Nho Chi phó chủ văn minh xem như là có chút ân tình với mình.

Mình tuyệt đối không cho phép việc này!

Nhất định phải tăng thực lực!

Chính vì cảm thấy nhất định phải tăng sức mạnh nên Lục Nguyên không ở lại nho chi văn minh lâu, còn lại thời gian không nhiều, ba mươi năm, ít nhất có thể thắng được người pháp lực tám kỷ nguyên, đây thật là khó khăn cực kỳ biến thái nhưng mình không thể không làm, không thể không thực hiện! Bây giờ phải tăng thực lực đã, trước tiên cần tu hành Bách Bại Chân Kinh, hắn đã gom đủ mười sáu bại rồi vậy bước tiếp theo là tiếp ai?