Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 1075: Định lý và chân lý




Thư trùng chi độc kia nhanh chóng chui vào truyện chính thần thư của Lý Thái Sử, nhanh chóng gặm phá. Thật đúng là bị loại độc này xâm nhập vào rồi, hơn nữa độc tố này còn xâm nhập toàn thân Lý Thái Sử. chỉ thấy toàn thân vốn là áo bào trắng như tuyết, nay Lý Thái Sử bị nhuộn thành đen, loại độc tố này khắc chế mạnh mẽ những người Nho chi văn minh.

Lực bạo cùng lôi bạo song bạo vô dụng, như vậy liền do ta độc ta văn minh Phó chủ tới!

Lúc này Lý Thái Sử đã trúng độc, Độc ngã văn minh phó chủ trong lòng thầm nói, chuẩn bị dùng loại độc tố này đánh chết tên Lý Thái Sử rồi. đúng lúc đo lại có sự thay đổi, Lý Thái Sử vốn đáng nhẽ đang bị trúng độc hất một cái toàn bộ thư trùng chi độc đã hoàn toàn biến mất, đồng thời nhanh chóng đến gần Độc ngã văn minh phó chủ. Độc ngã văn minh phó chủ vốn có một tầng độc giáp bảo hộ, độc này khá mạnh, nhưng cũng không biết Lý Thái Sử dùng thủ đoạn gì, dễ dàng phá hủy tầng độc giáp này, tới gần giao thủ với Độc ngã văn minh phó chủ. Kỹ thuật cận chiến của Độc ngã văn minh phó chủ thật chẳng ra sao, đối mặt với người như Lý Thái Sử căn bản là không đánh lại được, chẳng qua là trong mấy chiêu, Lý Thái Sử đã tay trái đánh vào vai trái của Độc ngã văn minh phó chủ, tay phải đánh vào ngực, nhất thời Độc ngã tiểu thiên thế giới của Độc ngã văn minh phó chủ đã bị hủy hoàn toàn hai thành.

Lục Nguyên chuyển tay, đánh hướng vòa Cổ Thủy, Cổ Thủy kinh hoảng muốn trốn, nhưng Lục Nguyên đánh ra nhanh như chớp, chính nghĩa chi tinh hà nặng nề đánh trúng vòa Cổ Thủy, thủy chi tiểu thiên thế giới của Cổ Thủy, cộng thêm thương tích lúc nãy, bây giờ đã bị pháu hủy tới tám thành, hoàn toàn trọng thương tới mức căn bản mất đi năng lực chiến đấu.

Cái này! Cái này! Cái này! Cái này! Cái này! Cái này! Cái này!

Quá! Quá! Quá! Quá! Quá! Quá! Quá!

Kinh khủng đi! Cái này ni mã quá kinh khủng đi!

Lý quá sử mới ra tay mấy chiêu!

Hắn trước tiên xuất ra một chiêu, liền đánh bại cổ mới.

Ra lại chiêu thứ hai, dĩ ngạnh đối ngạnh dĩ cương phá cương, đánh bại lực chi văn minh đích lực bạo văn minh Phó chủ, Bàn Cổ chi hư ảnh cũng bị lý quá sử trực tiếp đánh tan rơi.

Ra chiêu thứ ba, đối mặt với lôi bạo văn minh Phó chủ chiêu lôi bạo thiên hạ, trực tiếp một chiêu oanh bại, đánh lôi bạo văn minh Phó chủ bay xai.

Đối mặt với Độc ngã văn minh Phó chủ rốt cuộc phiền toái một ít, nhưng là cũng liền tổng cộng dùng hai chiêu liền đánh bại Độc ngã văn minh Phó chủ.

Cũng tức là nói, Lý Thái Sử tổng cộng dùng năm chiêu, đánh bại bốn cái văn minh cảnh.

Bốn người văn minh cảnh này, bao gồm nguyên thiên bảng đệ nhất Cổ Thủy, lực bạo văn minh phó chủ,Lôi bạo văn minh phó chủ, Độc ngã văn minh phó chủ, kết quả đều bị Lý Thái Sử dễ dàng đánh bại. lực lượng này thật sự là nghịch thiên! Lý Thái Sử bây giờ sao lại mạnh như vậy, hắn rõ ràng là một nhân vật mới vào văn minh cảnh.

Trong thiên lý văn minh, tất cả những người cấp thiên tôn,còn có cả đám người Lôi Tư Văn mà mấy văn minh phó chủ mang tới đều đnag trợn mắt há hốc mồm. bất luận là ai cũng không ngờ tới Lý Thái Sử lại tàn độc dữ dội như vậy. bắt đầu đều cho rằng Lý Thái Sử chỉ qua mấy giây cũng sẽ dễ dàng bị đánh hàng, kết quả lại là tỏng nháy mắt Lý Thái Sử dễ dàng giết chết bốn người văn minh cảnh.

Đây đích thực chính là nháy mắt giết chết người, hơn nữa còn là nháy mắt giết người văn minh cảnh!

Nếu chỉ là nháy mắt giết người bình thường thì cũng không có gì, nhưng đây là giết người văn minh cảnh trong nháy mắt, thật kinh khủng!

Người của văn minh cảnh, ai cũng đều là người uy chấn tám phương! Ai cũng đều là người kinh thiên động địa!

Nhưng bây giờ tứ đại của văn minh cảnh lại chỉ kiên trì được đúng năm chiêu!

Thật là mạnh!

Lý Thái Sử thật là mạnh!

- Ha ha ha ha, ha ha ha ha, ha ha ha ha, Lý Thái Sử, thực lực thật là không tệ, thật là không ngờ là thực lực của ngươi lại đạt tới mức này.

Thiên lý văn minh phó chủ cười dài một tiếng:

- Chẳng qua, thực lực của ngươi đã bị ta dùng thiên lý chi nhãn nhì thấu. pháp lực này quả thật là khó đỡ, nhưng mà, cũng chỉ tới thế mà thôi, ngươi nhất định phải chết!

Lúc hắn nói chuyện, tự nhiên như đang nói chân lý giữa đất trời vậy.

Đây chính là tuyệt học mà thiên lý văn minh phó chủ cùng Nho chi văn minh phó chủ cùng biết.

Thư tả kiền khôn!

Thư tả kiền khôn, hắn cho là Lý Thái Sử sắp chết, nên Lý Thái Sử liền phải chết!

Lý Thái Sử mới mang tới cảm giác cường đại, nhưng bì Thiên lý văn minh phó chủ đã dùng tuyệt kỹ thư tả kiền khôn, hắn cho là đạo lý lớn nhất trong thiên địa, trong nháy mắt đã giảm đi loại khí thế này. Trong lúc nhất thời tất cả mọi người cũng không thấy được khí thế cường bạo nữa, cũng không coi là đáng sợ cho lắm.

Toàn thân Thiên lý văn minh phó chủ cong lên, một cỗ phong kiến khí thế tán phát ra!

Phong kiến!

Phong, phân phong chi bang. Kiến, kiến thiết quốc gia.

Đây chính là phong kiến.

Nhưng phong kiến của Thiên lý văn minh phó chủ, là khiến lòng người trở nên bảo thủ, cố chấp, không buông tay.

Đây chính là khí thế bảo thủ hết sức, cố chấp hết sức, hoàn toàn không buông tay.

Trong cố khí thế này, tất cả mọi người đều cảm giác được áp lực cường đại như núi, tâm hồn con người bất giác trở nên bảo thủ, cố chấp, không buông. Mà đồng thời, tất cả mọi người cảm giác được mình chỉ là một tên dân đen, là Thiên lý văn minh phó chủ mới là thiên tử cao cao tại thượng, quân muốn thần chết, thần không thể không chết, quân muốn dân chết, dân không thể không chết.

Đây chính là phong kiến!

Mà lúc khí thể phong kiến phát tán ra,

Định lý chi thư của Thiên lý văn minh phó chủ thình lình hiện ra những chữ: " Lý Thái Sử phải chết!" năm chữ này tản ra ánh sáng vàng kim, mà Thiên lý văn minh phó chủ nhanh chóng dùng chân lý chi bút viết lên đó: "Lý Thái Sử tương tả". đây là một đạo ánh sáng màu trắng, hai màu trắng, vang trộn lẫn nhau thành màu sắc hỗn độn.

- Ngươi sẽ chết.

Thiên lý văn minh phó chủ thản nhiên nói:

- Đây chính là định lý chi thư, chân lý chi bút của ta.

Thiên lý văn minh phó chủ có tự tin như vậy, bới vì định lý chi thư, chân lý chi bút có đặc tính đặc biệt. đương nhiên hắn ta không thể tùy ý ghi thế nào cũng được, nếu như là những người cùng kỷ nguyên, thậm chí là người có bảy kỷ nguyên pháp lực thì hắn cũng không thể ghi như vậy. chỉ là hắn với Lý Thái Sử có chênh lệch quá lớn mới ghi được.

Sau khi ghi xong, Thiên lý văn minh phó chủ lập tức phát động công kích, nhanh như Thiểm điện. Định lý chi thư mạnh mẽ nện xuống, chân lý chi bút xuất thần quỷ mạc, một sách một bút đánh tới, lao về phía Lục Nguyên. Sách, tràn ngập dạo lý, bút, xuyên thùng muôn đời.

Lục Nguyên lập tức đưa truyện chính thần sách nghênh đón, đối thủ thật mạnh, đạo lý trong sách, đạo lý trong bút đương nhiên phiền toái, chiêu thức quỷ dị lại khủng bố, Lục Nguyên không ngừng tiếp chiêu.

Đón chiêu, đón chiêu…

Ngươi có định lý chi thư, chân lý chi bút.

Ta có thiên đại địa đại chân lý tối đại.

Về phương diện chiêu thức thì Lục Nguyên tuyệt đối không hề thiệt thòi, thậm chí còn chiếm một chút lợi thế. Nhưng về pháp lực thì sự chênh lệch là quá lớn, sự chênh lệch giữa tám kỷ nguyên với sáu kỷ nguyên pháp lực tương đối lớn. chính là vì như thế, cho nên mới rơi vào hạ phong. Lục Nguyên hiện tại cũng không dám trực tiếp liều mạng, nhưng nếu không liều mạng cũng không dễ dàng, dù bản thân không muốn liều mạng thì Thiên lý văn minh phó chủ cũng bắt ngươi liều mạng, càng liều mạng càng chịu thiệt thòi.

Đ-A-N-G...G!

Lại là liều mạng đánh tới, định lý chu thư trùng trùng điệp điệp đánh vào truyện chính thần sách, đồng thời chân lý chi bút cũng đánh ngược vào. Trong tình thế bị công khai vây hãm từ hai phía, Lục Nguyên có cảm giác toàn thân như bị điện giật, toàn thân lui về phía sau hộc ra một búng máu. Đây là lần đầu tiên thổ huyết sau khi khai chiến.

Xem tình hình này nếu tiếp tục, đoán chừng không quá trăm chiêu, Lý Thái Sử cũng bị Thiên lý văn minh phó chủ đánh chết.

- Giết chết Lý Thái Sử, ta muốn thủ cấp của hắn, ta phải giẫm nát khuôn mặt trắng của nó ra. Nhìn mà sắp không chịu nổi nữa rồi.

Lôi bạo văn minh phó chủ cười nham hiểm nói:

- Thật đúng là thiên đường có đường không đi, lại cứ muốn xông vào địa ngục. thật sự là buồn cười, Lý Thái Sử, sau kỷ nguyên văn minh phó chủ, di thể của ngươi sẽ bị chúng ta phân ra, mỗi người một bộ phận, xem ra chúng ta lại có thêm nguyên liệu bồi dưỡng cho cao thủ Thiên bảng rồi, đa tạ ngươi!

Độc ngã văn minh phó chủ âm hiểm nói:

- Ngươi có thể phá giải thư trùng chi độc của ta, còn có thể phá được độc thuẫn, ta cũng muốn nghiên cứu thật kỹ, xem tên mặt trắng nhà ngươi có bịp bợm gì, có thể giúp cho Độc công của ta càng tiến xa hơn.

Cổ Thủy càng hận Lý Thái Sử, hắn vẫn luôn cho mình là mạnh nhất Thiên bảng, bây giờ rõ ràng bị kẻ đến sau qua mặt, còn bị hắn hai lần đánh bại, hận hắn tới mực nhất định phải đánh chết hắn.

Thiên lý văn minh phó chủ cười một tiếng dài:

- Các vị yên tâm, ta sẽ hấp thu khí vận của người này, còn di thể với những thứ khác giao cho các người xử lý.

Đám người Thiên lý văn minh phó chủ đã nghĩ làm sao để xử lý di thể của Lý Thái Sử, đương nhiên cũng là chung kết cục với Nho chi văn minh phó chủ, Tam thư văn minh phó chủ.

Toàn bộ đều là phân thây!

Đây là thủ đoạn tàn khốc của Thiên lý văn minh phó chủ.

Trong lòng Lục Nguyên vô cùng giận dữ, thủ đoạn của Thiên lý văn minh phó chủ đúng là quá tàn khốc, quá tà ác. Văn minh của mình cũng muốn hủy diệt, đây là lần đầu tiên Lục Nguyên muốn hủy luôn một cái văn minh. Bởi vì văn minh như vậy, quả thật quá mức buồn nôn rồi.

Buồn nôn tột đỉnh!

Nhưng mà, tuy trong lòng giận tới mức muốn hủy diệt Thiên lý văn minh, nhưng thực tế lại không làm được, giờ ngay cản Thiên lý văn minh phó chủ cũng đánh không lại!

Oanh! Lại bị Thiên lý văn minh phó chủ đánh cho một kích, lúc này Tân Kiếm thế giới của Lục Nguyên đã bị hủy mất chừng hai thành. Đáng chết! trong lúc nhất thời Lục Nguyên cũng không có biện pháp nào, nếu cứ tiếp tục như vậy, mình có khi phải dùng kiếm rồi, sức chiến đấu khi dùng kiếm có khi còn cao hơn một chút so với khi dùng sách. Nhưng Lục Nguyên cũng sợ ngay cả dùng kiếm cũng không phải là đối thủ của Thiên lý văn minh phó chủ.

Làm sao bây giờ?

Đông!

Đông!

Đông!

Đây là tiếng tim đập sao? Không đúng, đây không phải là tiếng tim đập.

Đây là tiếng đàn, tiếng đàn cực kỳ thanh oán, đây là bực nào chi

- Đông… đông…đông…đông… Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Một tiếng đàn khác đột nhiên xuất hiện, lúc tiếng đàn này mới xuất hiện, tất cả mọi người đều không thoải mái, nhưng áp lực với những người Nho chi văn minh rõ ràng là nhẹ hơn một chút, mà áp lực với đám người Thiên lý văn minh lại càng nặng hơn nhiều. một sô Thiên tôn có cảm giác tim mình cũng sắp theo tiếng đàn này mà nhảy ra ngoài. Âm thanh này sắp bức chết bọn họ luôn rồi.

Cổ Thủy vốn chính hắn cũng là người biết âm luật, hắn cư nhiên nghe được ra đây là một khúc "Hán cung thu nguyệt". "Hán cung thu nguyệt" miêu tả sự cô tịch của chốn hậu cung, càng lộ ra thanh âm u oán hậm hực. bản thân Cổ Thủy cũng tri âm, nghe qua không biết bao nhiêu lần "Hán cung thu nguyệt", nhưng cũng chưa từng nghe thấy khúc nào có lực lượng khủng bố như vậy, thậm chí còn có chút cảm thấy khó chịu.

- Tiếng đàn, là đồ chơi của đám đàn bà con gái, sợ cái gì mà sợ, tán tu cũng chỉ là tán tu, không có kiến thức.

Lực Bạo văn minh phó chủ cười ha ha. Hắn cũng vừa cười nhạo Cổ Thủy chỉ có hai kỷ nguyên xong, kết quả là chính hắn cũng cảm thấy khó chịu giống như thế:

- Đây là tiếng đàn của con mẹ dạ xoa nào, sao mà lại khó nghe như vậy!

Lôi Bạo văn minh phó chủ có vẻ trầm tư suy nghĩ, hắn cũng đã mơ hồ đoán ra là ai đến rồi.

Độc ngã văn minh phó chủ chưa từng gặp phải chuyện gì quỷ dị tới như vậy, hắn có hàng tỷ trùng độc che chở cho hắn một phần, mà nghe được loại tiếng đàn này, độc của hắn có chút không khống chế được nhảy lên. Có thể đàn được đến mức làm cho hắn dùng sai độc, người này cũng thật quá là bưu hãn. Chẳng lẽ người tới lại là nàng ta sao?

Thiên lý văn minh phó chủ cũng bị tiếng đàn ảnh hưởng, động tác của hắn liên tiếp sai lầm, công kích cũng có chỗ sơ hở.

Tam Thư văn minh phó chủ, Khí tiết văn minh phó chủ nhướng mày, nàng ta đã tới rồi sao?

Lục Nguyên thầm nghĩ trong lòng, đây là thần thành phương nào, sao lại có thực lực lớn mạnh như vậy. bỗng nhiên nhớ tới Mộ Dung Hồng Lệ hắn đã gặp ở Côn Bằng thế giới, lại bỗng nhiên nghĩ tới chuyện năm đó, nhất thời cũng đã hiểu được là ai đang đến đây. Người tới, nhất định là nàng!