Hỏa Vũ Chiến Thần Tần Vũ Phong

Chương 504




Chương 504: Hôn lễ (3)

Những tiếng la hét vô cùng ngưỡng mộ vang lên, Thần Nghiêm Vương xuất hiện, nháy mắt đã làm cho bầu không khí trở nên sục sôi.

“Bái kiến Vương gia!” Mọi người đều hành lễ.

“Miễn lễ!”

Thần Nghiêm Vương phất tay: “Hôm nay là ngày vũ của con gái tôi, không cần phải quan tâm đến những lễ nghi phiền phức! Thừa Phong, giúp bố tiếp đãi khách khứa!”

Trong đám cưới có rất nhiều khách khứa, bọn họ đều thay phiên nhau tiến lên chúc mừng.

Thần Nghiêm Vương vui vẻ vuốt râu, rõ ràng đối với cuộc hôn nhân này ông rất hài lòng.

Từ nhỏ Ngọc Linh Long đã không giống với những người con gái tầm thường khác.

Ông là người làm bố, cũng lo lắng với chuyện hôn nhân của con gái, hiện giờ có Tần Vũ Phong, con gái của ông giống như đã tìm được một chỗ nương tựa vững chắc.

Cuộc hôn nhân này, làm sao ông có thể không vui?

“Bum bum bum!”

Ngoài phủ truyền đến tiếng nhạc cưới cùng tiếng pháo, một đoàn xe chậm rãi tiếng tới, trên cửa kính xe còn dán họ của nhà rể khiến mọi người liếc mắt một cái là có thể nhìn ra đó là Tần Phiệt.

“Là Tần Phiệt!”.

“Chú rể đã đến!”

“Nhà họ Tân này đúng là phô trương, đến cả việc đón dâu cũng xa hoa như vậy!”

Rất nhiều khách khứa đều đứng lên để nghênh đón.

Mọi người đều sắp được gặp Tân Vũ Phong, trong lòng ai lấy đều vô cùng tò mò, không biết chiến thần Thiên Vũ với chiến công hiển hách, là trung thần trong lòng mọi người dân Hoa Hạ sẽ có dáng vẻ như thế nào.

“Kit!”

Cửa xe mở ra.

Trong xe có ba người bước xuống, người đi đầu là một người đàn ông trung niên, khí chất hiên ngang, mặc một bộ áo choàng màu đen, xung quanh viền được thêu chỉ xanh, không thấp kém lại không quá xa hoa, trong ánh mắt cất giấu ý cười nhạt, nét mặt vô cùng y nghiêm khiến cho ông ta không nói cũng toát lên được khí chất uy nghiêm.

Đó là Tần Thiên Vương.

Đứng bên cạnh ông ta là một người phụ nữ, mặc một bộ váy bó bằng lụa hồng, cách ăn mặc rất trang nhã lại xinh đẹp, riêng đôi khuyên tai làm từ đá cẩm ngọc ở Nam Hải đã vô cùng đắt đỏ, bộ đồ đã toát lên vẻ đẹp thanh lịch cùng khí chất cao quý của một người phụ nữ, vẻ mặt bà ta hờ hững, đôi mắt hơi nhướng lên, nhìn bà ta có vẻ không mấy hiền lành.

Mọi người chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhận ra người đó là vợ của Tần Thiên Vương, Khương Thạch Phương.

Lại nhìn đến người con trai đứng bên cạnh Khương Thạch Phương, quần áo chỉnh tề, cách ăn mặc vô cùng cao quý, có một vẻ kiêu ngạo không nói lên lời toát ra từ người anh ta.

Tuy nhiên sắc mặt anh ta lại trắng bệch, bước chân có chút loạng choạng, ánh mắt nhìn vào không trung một cách vô định, người này rõ ràng là Tân Thiên Lâm!

Anh ta bởi vì luyện công mà dẫn đến tẩu hỏa nhập ma, phản tác dụng, hiện tại phải dựa vào bảo vật để giữ lại tính mạng.

Không hiểu tại sao trên mặt Tần Thiên Lâm rõ rẻ sự khinh thường, giống như đang bất mãn điều gì đó!

“Người của nhà họ Tân đúng là khí chất hơn người, không hổ danh là một trong năm môn phiệt!”

Mọi người đều bị ba người hấp dẫn ánh nhìn, những tiếng bàn tán không ngừng vang lên.

Thần Thiên Vương cùng Ngọc Thừa Phong nhanh chóng bước lên tiếp đón.

“Bái kiến Vương gia!”

Tần Thiên Vương vẫn hành lễ.

Vào lúc ba người nhà họ Tân chuẩn bị hành lễ, Thần Nghiêm Vương vội vàng ngăn lại, không cần nói cũng biết khuôn mặt hiện lên biết bao vui vẻ, thở dài nói: “Về sau chúng ta đều là người một nhà, không cần phải khách sáo như vậy! Thừa Phong, mau đến đây!”

Ngọc Thừa Phong đứng sau Thần Nghiêm Vương vội vàng tiến lên.

“Mau tới chào bác trai Tân, bác gái Tân đi!”