Hoắc Tổng, Mời Tiếp Chiêu!

Chương 133: EmlàngườiphụnữcủaHoắcLăngTrầmanh




GiọngnóidịudàngcủaHoắcLăngTrầm, khiếncôđỏmắt, lúcnàycôrấtnhớHoắcLăngTrầm, thựcsựrấtnhớ: "Ởnhà.. Đangđánhrăngrửamặtchuẩnbịđingủ."

"Bữatiệctốinaycósuônsẻkhông?"

NiênNhãTuyềnngẩnra, thànhthậttrảlời: "Emgâyhoạrồi, chọcphảingườiphụnữcủaanhrồicáicôMễGiagìđấy, còncónhàhọCố, nhàhọTần, vớimấythiênkimtiểuthưkhácnữa.. HoắcLăngTrầm, emxinlỗi.."

"Côtakhôngphảingườiphụnữcủaanh!"

"Nhưngmọingườiđềunóicôtalàngườiphụnữcủaanh.." NiênNhãTuyềnoanứcnói.

HoắcLăngTrầmnhíumày: "Bằngkhôngngàymaianhtuyênbốchuyệnchúngtađãkếthôn?"

"Đừng, đừng, embiếtchúHoắcrấtưutú, nêncórấtnhiềuphụnữthíchanh.. ChỉcầnchúHoắckhôngthíchbọnhọlàđược."

"Khôngthích!" Anhtrảlờiquảquyết.

NiênNhãTuyềnnởnụcườingọtngào: "Vậythìtốt, cósựđảmbảocủaHoắctổng, saunàyemmớicósứcmạnh! Tránhchongàynàođóemnóivớingườita, emlàvợcủaHoắcLăngTrầm, ngườitalạibảo: TôilàngườiphụnữcủaHoắcLăngTrầm, ngườitrongthiênhạđềubiết.. vậythìquáxấuhổ! Hìhì."

Ngườiđànôngbấtđắcdĩ: "Khôngsao, bênMễGiađểanhgiảiquyết."

"Được." Chồngmìnhbịcôgáikhácnhòmngó, cảmgiácthậtkhôngtốt! VậycứđểHoắcLăngTrầmtựmìnhgiảiquyếtđi!

"TuyềnTuyền, saunàymuốnlàmgìthìlàmđó! EmlàngườiphụnữcủaHoắcLăngTrầmanh, khôngthểbịbấtkỳaiứchiếp! ChodùchọcphảitoànbộthiênkimởViệtThành, anhcũngcóthểgiảiquyếtchoem, điềukiệntiênquyếtlàtrướctiênbảnthânemkhôngđượclùibước!"

NgheLụcKhảiHàngnói, đếncuốicùngNiênNhãTuyềncóchútýnghĩmuốnchùnbước, cólẽlàkhôngmuốngâychuyệnquálớn, chuẩnbịnóixinlỗibọnhọ.

ĐâycănbảnkhôngphảiphongcáchlàmviệccủaNiênNhãTuyền, trướckia, lúcanhkhôngbiếtNiênNhãTuyềnlàvợanh, nhìncôkhôngsợchếtxúcphạmanhlàbiết.

Bâygiờlạivìkhôngmuốnmangđếnnhiềuphiềntoáichomọingườimàkhuấtphục, côthậtsựkhiếnanhđaulòng.

"Ơ! Anhbiếtrồìa?" NiênNhãTuyềnchônmặttrêngiường, buồnrầunói.

"Ừm, lầnnàykhôngbịứchiếp, làmkhôngtệ! Saunàycứtiếptụcnhưvậy! Chodùemchọcthủngtrời, HoắcLăngTrầmanhcũngcóthểválạigiúpem!"

NiênNhãTuyềncườiratiếng: "Khoáclác! Nếuemthậtsựchọcthủngtrời, anhválàmsaođược?" PhiềnnãomàCốMặcThànhmangtới, toànbộđềubiếnmất.

"Cứgiaochochồngcủaem, cònchuyệnváthếnào, emkhôngcầnquantâm!" Côkhôngcầnquantâmbấtkỳchuyệngì, làmchínhmìnhlàđượcrồi!

Ýcủaanhcôcóthểhiểu, tronglòngcôgáilấpđầysựngọtngào: "HoắcLăngTrầm."

"Lạikhôngngoan? Gọilàgì?" Trongđêmyêntĩnh, giọngnóigiàutừtínhcủangườiđànôngthiếuchútnữakhiếnlỗtaicômangthai..

"Chồng.."

"Ngoan."

"Emnhớanhrồi.."

Ngườiđànôngbỏlạicôngviệcbộnbề, yênlặngnghecôgáikểsựnhớnhungcáchhaingàncâysố.

Trongmắtanhđầyýcười, nhìnthànhphốsầmuấtvềđêmngoàicửasổ: "Ừm. Anhcũngvậy."

Anhcũngnhớcô, nhớcôvôcùng.

NiênNhãTuyềnngọtngàolănlộntrêngiường: "Anhmauđingủđi, đừngthứckhuya!"

Anhluônthứcrấtkhuya, côrấtlolắngchocơthểanh.

"Ừm, ởnhàngoanngoãnchờanhvề!"

"Vâng!"

Cúpđiệnthoạixong, NiênNhãTuyềnlạinằmtrêngiườngnhắntinvớiHoắcLăngTrầmmộthồi, mớibòdậyđirửamặt.

Sánghômsau, NiênNhãTuyềnđangđếntrường, nửađườngbịmộtngườichặnlại, chàngtraiquansátcôtừtrênxuốngdướimộtlần, mớikhinhthườnghỏi: "CôchínhlàNiênNhãTuyềnsao?"

NiênNhãTuyềntắtđiệnthoại: "CậuLục, cóchuyệngìthế?"

Chàngtraicaumày: "Côbiếttôisao?"

NiênNhãTuyềnnhìntrời: "LụcHạoThiên, emtraicủahiệutrưởngLục, xếpthứnămtrongnhà!" Trongtruyềnthuyếtcònkểlạirằnglàkhôngthíchphụnữ, làgay.. Đươngnhiên, phíasaucôkhôngnói.

"Tốiquabiểuhiệncủacôkhôngtệnha! Côthànhthậtnóichotôitiết, cóphảicôpháhỏngquanhệgiữaanhtraivàchịdâutươnglaicủatôikhông?"

LụcHạoThiêncũngnhìnthấynhữngchuyệnxảyraởbữatiệctốiqua, hơnnữacònbậntâmchuyệncủaLụcKhảiHàngvàTốngTừ!

NiênNhãTuyềncườinhưkhôngcườiđivòngquacậuta, tiếptụcđivềphíatrước: "Cómuốntôiphátchocậumộtgiấychứngnhậnemtraitốtkhông?"

"NiênNhãTuyền! Côđứnglạichotôi!" LụcHạoThiênđãsớmnghenóitấtcảnhữngscandalcủaNiênNhãTuyền, côthậtsựlàmộtcôgáikìlạ, chotớinay, mọingườiđềunịnhnọtcậuta, tạisaocôchẳngnhữngkhôngnịnhnọtcậuta, màcònnóixongliềnđimấtchứ?

NgaycảHoắcLăngTrầm, NiênNhãTuyềncònkhôngsợ, huốngchilànhócconmớilớnnhưLụcHạoThiên, mấychữ "côđứnglạichotôi" đốivớicômànóikhôngcóchútsứcuyhiếpnào.

Côchẳngnhữngkhôngđứnglại, cònvừađivừaquayđầulạilàmmặtquỷvớicậuta: "Cóbảnlĩnhthìđuổitheo!" Cuốicùngtăngtốcđộchạyđimất. Đươngnhiênlàphảichạy, nếukhôngsẽtớitrễ!

LụcHạoThiênnhìnbónglưngcô, đứngtạichỗtứcgiận.

CoáikhôngbiếtNiênNhãTuyềnđứngđầumônchạyđườngdàichứ, cóthểđuổikịpcômớilạ!

Càngnghĩcànggiận, cầmđiệnthoạigọichoLụcKhảiHàng: "Anh, saoanhlạigiúploạicongáikhôngđángyêuchútnàonhưNiênNhãTuyềnchứ?"

LụcKhảiHàng: ".. Anhbảoemđốitốtvớicôấymộtchút, khôngbảoemngangngạnhvớicôấy, tínhcáchcôấykhôngtốt, embaodungchocôấychútđi."

"Baodungcôta? Ha! Anh, anhnóithậtđi, cóphảianhbắtcáhaitaykhông! Anhnhưthếlàtrâugiàgặmcỏnon, chịTốngTừcóbiếtkhông?"

LụcKhảiHàngcảmthấyLụcHạoThiênthậtsựnênđượcNiênNhãTuyềndạydỗlại! Khôngnóithêmbấtkìcâugiảithíchnào: "Chịdâuembiết!"

"Anh, anhthậtkhôngđángmặtđànông! MấtmặtnhàhọLụcquá, phi! Cặnbã!"

LụcKhảiHàngnhìnđiệnthoạibịtắt, khôngbiếtphảilàmsao, LụcHạoThiênnàynhấtđịnhlàbịNiênNhãTuyềndạydỗrồi!

Trongphònghọc, NiênNhãTuyềnbấmđầungóntay, hômnaylàngàythứbaHoắcLăngTrầmđi, cònbốnngày, aizz! Thậtnhàmchán!

TrịnhHiểuKhabướcvàolớpđúnglúctiếngchuôngbáovàohọcvanglên, thấyNiênNhãTuyềnliềnhưngphấnchạytớihỏi: "NiênNhãTuyền, cậunổitiếngrồi!"

NiênNhãTuyềncóchútkhóhiểu: "Tớnổitiếngcáigì?"

"Tốiquatớvềnhà, nghebamẹđangnóichuyệnvềcậu! NóicậuđắctộimườimấythiênkimdanhviệnởViệtThành, cònđượchiệutrưởngLục, HànTiêuvàCốMặcThànhliênthủbảovệ! Chẳngnhữngkhôngnóixinlỗi, cònbắtbọnhọxinlỗicậu! Thậtngạomạn!"

NiênNhãTuyền: "..."

Chuyệnnàytruyềnđithậtnhanh.

"CậurấtnổitiếngtronggiớithượnglưuViệtThành, vìbangườibọnhọliênthủbảovệcậu, bịrấtnhiềudanhviệncoilàtìnhđịch, saunàycậuphảicẩnthận, tốtnhấtbảochồngcậucửngườibảovệcậuđi!"

TrịnhHiểuKhakhôngkhoatrươngchútnào, NiênNhãTuyềncùnglúcđượcbangườiđànôngxuấtsắcbảovệ, hơnnữanghenóiLêCảnhSâmvàHoắcLăngTrầmsuýtchútnữacũngtới.

Nhữngngườinày, coáikhôngphảilàngườiđànôngkhônggiàuthìsangchứ, quyềnthếngúttrời, vôsốngườitheođuổi? NiênNhãTuyềnkhôngnổimớilạ!