Hoàng Hậu Nương Nương Đích Năm Xu Đặc Hiệu

Chương 228: CHƯƠNG 228: CHUYỆN KỲ QUÁI NHẤT




CHƯƠNG 228: CHUYỆN KỲ QUÁI NHẤT

Editor: Luna Huang
Vu Xá Nguyệt tiến lên một bước lôi kéo tay của Hồng Diệp, thuận thế đưa một tiểu hà bao vào trong lòng bàn tay nàng, vẻ mặt vui mừng hỏi: “Thế nhưng đã xảy ra chuyện gì sao? Sắc trời đã trễ rồi vì sao lúc này phải đến đó a?”

Hồng Diệp cười híp mắt thu đồ nói: “Cáy này nô tỳ cũng không biết, nhưng có thể đi vào cung gặp mặt hoàng hậu nên là chuyện tốt, hai vị ma ma trong cung kia nhìn thật cao hứng, phản chính nô tỳ chúc mừng tam tiểu thư rồi.”

Chuyện tốt? “Vậy ma ma đâu.”

“Ở Quần Tinh trai chờ, lão phu nhân cùng Triệu di nương đang bồi.”

Vu Xá Nguyệt kích động mà khẩn trương nói rằng, “Vậy làm phiền Hồng Diệp tỷ tỷ trở về đi hỗ trợ nói một tiếng, Nguyệt nhi vừa rồi chuẩn bị tắm rửa, muốn vào cung cũng nên hảo hảo rửa mặt chải đầu một chút. Cũng không biết lần đầu tiên đơn độc tiến cung cần chuẩn bị chút gì.”

Hồng Diệp liên tục gật đầu, “Vâng, lão phu nhân cũng là ý tứ này. Vậy nô tỳ trở lại phục mệnh, phu nhân còn nói để tam tiểu thư nghìn vạn lần nhanh một chút, trời tối đường không dễ đi sợ chọc hoàng hậu nương nương tức giận.”

“Được, ta đã biết.”

Nhìn theo Hồng Diệp rời đi, A Ly lặng lẽ đi theo ra ngoài.

Vu Xá Nguyệt chạy trở về phòng, nhìn thấy Ngự Cảnh đang đứng xuất thần phía trước cửa sổ liền lo lắng nhắc nhở: “Là hoàng hậu ——”


“Ta nghe thấy được.” Ngự Cảnh quay đầu lại nhìn nàng sắc mặt của hắn rất kém.

Hết lần này tới lần khác khi hắn cần Vu Xá Nguyệt người trong cung đến đón nàng… Đây quả thực là bóp tử huyệt của hắn.

“Làm sao bây giờ a?” Nàng tiến đến gần Ngự Cảnh nhỏ giọng hỏi: “Làm sao sẽ đột nhiên như vậy? Có phải có người biết hành tung của ngươi muốn đối phó ngươi hay không a?”

Ngự Cảnh nắm chặt hai tay khẳng định lắc đầu nói, “Sẽ không, cái kế hoạch này ta không có nói với người khác. Hiện tại tính toán đâu ra đấy cũng chỉ có năm người chúng ta rõ ràng, A Ngôn cùng A Ly đều là thân tín nhiều năm của ta, sẽ không tiết lộ ra ngoài.”

Vu Xá Nguyệt lập tức nói: “Vậy Ngưng nhi cũng không có khả năng —— vậy có phải là trùng hợp hay không?” Thế nhưng trên đời này nào có nhiều trùng hợp như vậy.

“Không biết tâm tư của hoàng hậu, hiện tại cũng không có biện pháp xác định.” Sau đó hai người này đều rơi vào suy tư.

Vọng Thư Uyển
“Làm sao bây giờ…” Vu Xá Nguyệt đi qua đi lại hai vòng, trong lòng bắt đầu chuyển. Bằng không giả bộ bệnh? Thực sự không thể cho mình một đao sao? Đây có quá rõ ràng không, tốt nhất nàng thuận tiện tìm một đệm lưng.

Vu Xá Nguyệt đang nghĩ ngợi biện pháp lưu lại, Ngự Cảnh bỗng nhiên nhìn nàng mở miệng nói: “Ngươi đi trước đi.”

Vu Xá Nguyệt ngạc nhiên hồi trừng hắn, “Vậy ngươi làm sao? Ngươi không đi sao?”
Ngự Cảnh thở dài nặng nề một tiếng, “Ta trực tiếp ly khai là được.”


“Thế nhưng ngươi không phải là sẽ bị nắm được cán sao? Ngươi phải suy nghĩ kỹ hậu quả.”

Ngự Cảnh sâu đậm nhìn nàng một cái ý vị thâm trường nói rằng: “Nếu là không có ngươi, ta cũng vẫn muốn đi. Vốn đang cho rằng có thể chiếm tiện nghi của ngươi, nhưng hiện tại xem ra ta đến cuối cùng vẫn là phải làm cái gì.”

Vu Xá Nguyệt nóng nảy, “Vậy ngươi muốn bắt ngươi là ai a? Có phải là hoàng hậu hay không? Ngày hôm nay không phải là nàng thiêu thân chứ.”

Ngự Cảnh nặng nề nói: “Cũng không nhất định, rất có thể hoàng hậu cũng là bị lợi dụng. Hắn… Tự nhiên là có thể xui khiến được hoàng hậu.”

“Ngươi không thể nói cho ta biết ——” Vu Xá Nguyệt nói đến phân nửa bỗng nhiên dừng lại.

Có thể xui khiến hoàng hậu để Ngự Cảnh né tránh như thế… Vậy trừ hoàng đế lão tử còn có thể là ai a? Thái tử Tân Ngư là hoàng đế tương lai cũng không có bản sự này?

Thế nhưng đây không ăn khớp a, Ngự Cảnh tuy có huyết thống Hàn Địa nhưng hắn dù sao cũng không phải là hoàng tử Hàn Địa, lão hoàng đế phòng hắn để làm chi? Thối một bước nói Ngự Cảnh mới có thể đối ngoại bán đứng Long Phục, nhưng địa vị của hắn cho tới nay ở Long Phục không cao lắm, hoàng đế vì sao chưa bao giờ chèn ép hắn?

Đây biểu hiện ra thổi phồng sau lưng làm chuyện thương tổn nhau mà thực sự là nàng nhìn không thấu… Thành đồ chơi a!

Ngự Cảnh nhìn biểu tình của Vu Xá Nguyệt thay đổi liền biết trong lòng nàng đã có số đếm, hắn đưa tay cầm hai vai của nàng kiên định nói rằng: “Ngươi bây giờ đi thay y phục.”


“Đây không công bằng, không bằng ta đi cự tuyệt bọn họ.” Vu Xá Nguyệt không cần suy nghĩ liền cự tuyệt. Nàng được Ngự Cảnh cho đại bộ phận chỗ tốt đợi được cần nàng trả thù lao lại ra chuyện như vậy, Ngự Cảnh thật là thua thiệt, chính nàng cũng rất bất an.

Nhưng Ngự Cảnh thở dài một tiếng kéo nàng đến gần thập phần thận trọng nói: “Ngươi nếu là cự tuyệt vào lúc này hoàng hậu cũng sẽ không để yên, hơn nữa đêm nay tướng phủ nhất định sẽ tìm phiền toái cho ngươi. Không quản hoàng hậu có tính toán ngươi không, người của nàng nếu như ngày mai trở lại ngươi một dạng không có cách nào giúp Ngự vương phủ của ta khác. Nên lý trí một chút, loại tình huống này bảo vệ mình chớ tìm phiền toái cho mình.”

Vu Xá Nguyệt cắn môi dưới, lăng lăng nhìn Ngự Cảnh một lát cuối cùng hỏi hắn: “Nếu hoàng hậu tới vậy ngươi nên suy đoán địch nhân đã rõ ràng hành tung của ngươi rồi, nói không chừng chờ ngươi vào bẫy —— ngươi không đi không được sao?” Mẹ nó như bây giờ chết nàng chính là không muốn để cho người đi. Tán gái có thể thế nhưng cần lo lắng điều kiện của mình chứ.

Thanh âm của Ngự Cảnh lộ ra chút bất đắc dĩ, “Ta không có lựa chọn khác.”

Được rồi, Vu Xá Nguyệt không nói nữa, nàng hất tay của Ngự Cảnh xoay người từ trong ngăn kéo tùy ý cầm kiện y phục đi ra. Sau đó nàng trước mặt Ngự Cảnh thay y phục gọi Ngưng nhi xuất môn.

——

Sau khi Vu Xá Nguyệt rời đi, Ngự Cảnh ở lại trong phòng của nàng không có đi. Chỉ chốc lát sau, A Ngôn cẩn thận ló đầu vào, “Chủ tử, kế hoạch của chúng ta làm sao bây giờ.”

“Người lưu lại chuẩn bị một chút đến Hàn Địa với ta. Trong cung gần đây xảy ra chuyện gì?”

vongthuuyen.com
A Ngôn cúi đầu nói: “Không, người của chúng ta không có tra xét được bất kỳ động tĩnh nào. Cũng hoàn toàn không thu được động tĩnh của hoàng hậu.”

Ngự Cảnh đè nén cơn tức cả giận nói: “Lập tức gọi người đi điều tra hoàng hậu bên kia thế nào.”

“Vâng.”


——

Trên đường đến Quần Tinh trai Vu Xá Nguyệt vẫn luôn cau mày. Đi ngang qua cầu nhỏ nàng phiền táo oán trách một câu, “Ta không muốn đi.”

Ngưng nhi kéo cánh tay của Vu Xá Nguyệt nhỏ giọng hỏi nàng, “Vậy tiểu thư muốn giúp tiểu vương gia?”

“Âm… Ngươi nói chúng ta lui tới nhiều lần không tính là bằng hữu tốt xấu cũng coi như chiến hữu cùng một chiến hào. Hắn nếu là không có ta hỗ trợ nhất định dữ nhiều lành ít.”

“…”

Ngưng nhi không nói gì, Vu Xá Nguyệt rũ đôi mắt thấp giọng tự nói, “Hắn nhất định phải đi Hàn Địa cứu Vô Mộng, thực sự là suy nghĩ chết.”

Đúng lúc này, Ngưng nhi nghiêng đầu nàng, dừng bước.

Vu Xá Nguyệt đang muốn quay đầu lại hỏi làm sao, bỗng nhiên, Ngưng nhi thập phần lão luyện một chân xỏ vào hai chân của Vu Xá Nguyệt lập tức khuỷu tay giữ thăng bằng xoay Vu Xá Nguyệt kéo ngã người.

Thân thể này của Vu Xá Nguyệt quá nhỏ yếu nhất thời bị xoay trước mắt tối sầm thiếu chút nữa thở không được. Nàng không hề phản kháng ngồi dưới đất ngạc nhiên nhìn Ngưng nhi.

Những thứ này đều là phát sinh trong nháy mắt, cự ly của các nàng quá gần.

Ngưng nhi không chậm trễ chút nào đè Vu Xá Nguyệt, nhanh chóng nâng tay lên một quyền vào huyệt thái dương của nàng. Tuy rằng lực đạo của Ngưng nhi không ngoan, thế nhưng huyệt vị rất chuẩn. Vu Xá Nguyệt bị đánh một cái đầu óc choáng ván, mất đi cân đối té trên mặt đất.