Hoàng Hậu Phúc Hắc Của Trẫm

Chương 138: Thẳng thắn thân phận 1




Edit: PT a.k.a Ring.

“Đúng vậy, nhất thời nói sai.” Nam Cung Diệp Lôi lập tức sửa lại, nếu hắn không kích động quá mức, cũng sẽ không thốt lên như vậy.“Trong cung xảy ra nhiều chuyện, ta đi về trước.”

Hủ Liên nhìn Nam Cung Diệp Lôi chạy đi mà thở dài, cô nghiêng đầu nhìn Điền Triết Hiên đang trầm tư. Thân phận của mình sợ là bị hoài nghi rồi, bất quá chuyện nên làm đều đã làm, như vậy đem thân phận thật nói ra cũng có thể giảm bớt nghi kị giữa hai người.

“Hiên, ta từng nói với chàng cứ coi như Nam Cug Hủ Liên trước đây đã chết đúng không?” Hủ Liên cầm lấy bàn tay to lớn của Điền Triết Hiên, nhẹ nhàng nói.

“Chẳng lẽ nàng thực sự đã chết?” Thông minh như hắn, Hủ Liên nói vậy nhất định là có ý gì đó.”Như vậy nàng có thể nói ta biết nàng là ai không?”

“Thân thể hiện tại của ta đúng là Nam cung Hủ Liên, nhưng linh hồn bên trong cũng không thuộc về nơi này.” Cảm giác tay Điền Triết Hiên run lên, cô khẽ cười.“Chàng không tin?”.

“Là có chút khó tin, bất quá nếu là nàng nói thì ta nhất định sẽ tin tưởng.” Điền Triết Hiên nắm chặt tay Hủ Liên, nói lên lòng tin của mình.

“Ta ở thời đại của mình đã chết rồi, vì một số nguyên nhân nên mới đến đây trong thân thể Nam Cung Hủ Liên.”

“Vậy nàng sao lại nói muốn báo ân cho phụ hoàng ta, trong khi nàng vốn không phải người ở thời đại này.” Điền Triết Hiên đưa ra nghi vấn.

“Cái này cần phải nói đến vị hôn phu của ta, kỳ thực ta là bị một tình nhân của hắn hại chết, vị hôn phu của ta là...” Vừa nghe Hủ Liên lúc trước có một vị hôn phu, biểu tình Điền Triết Hiên trở nên dị thường nghiêm túc “Hắn gọi Điền Triết Hiên.”

“Cái gì?” Vẻ mặt của hắn trở nên vô cùng kinh ngạc, khó tin nhìn Hủ Liên.”Lẽ nào ở thời đại kia mà nàng nói, có người trùng tên trùng họ với ta sao?”

“Không những trùng tên trùng họ, hai người lớn lên cũng giống nhau như đúc.” Hủ Liên nhìn sắc mặt Điền Triết Hiên chuyển từ kinh ngạc sang mất mát, biết là hắn đã hiểu lầm rồi.

“Vậy nàng là vì hắn mới cùng một chỗ với ta?” Điền Triết Hiên cau mày, lẽ nào Hủ Liên ra sức giúp hắn như vậy chỉ vì tên kia?

“Chàng nhớ lúc trước ta nói với chàng như thế nào không?” Hủ Liên thở dài “Nếu chàng cùng hắn thật sự giống nhau, ta đã không tiếp nhận chàng.”

“Lẽ nào người kia không tốt với nàng?”