Hoàng Phi Ham Sắc Cả Tài

Chương 43: 43: Thu Hồi Phượng Ấn






Rất nhanh, đầu lĩnh cấm vệ quân đi nhanh đến, chắp tay nói với Từ Hoàng Hậu.

“Nương nương, đắc tội rồi, bệ hạ cho mời.”
Tây Nguyệt Hoàng Đế muốn gặp bà, cần gì phải làm ra động tĩnh lớn như vậy, thậm chí còn xuất động cấm vệ quân, nhìn cũng biết là có chuyện lớn xảy ra, mà chuyện này lại còn quan hệ với Mai cô cô.

Mặc dù trong lòng đã sớm dậy sóng mãnh liệt, nhưng mà trên mặt Từ Hoàng Hậu vẫn giữ vẻ ung dung, bà đứng thẳng lên, ưỡn thẳng sống lưng, ánh mắt quét qua đám cấm vệ quân này.

Cuối cùng hếch cằm lên, lạnh lùng nói.

“Bên hạ ở đâu.”
“Bệ hạ lúc này đang ở trong thiên lao chờ hoàng hậu nương nương, nương nương, xin mời.”

Nghe đầu lĩnh cấm vệ quân nói như vậy, Từ Hoàng Hậu càng thêm chắc chắn suy nghĩ trong lòng, móng tay giấu trong tay áo nhẹ run lên, nhưng mà trên mặt lại không nhìn ra chút bối rối nào.

Đến cùng vẫn là hoàng hậu một nước, sóng to gió lớn nào chưa từng thấy qua, sao có thể bị trận chiến trước mặt dọa sợ.

Bà sửa sang lại phượng bào của mình, gật gật đầu với đầu lĩnh cấm vệ quân.

“Vậy thì đi thôi.”
Đợi đến lúc Từ Hoàng Hậu được “mời” đến thiên lao thì Tây Nguyệt Hoàng Đế đã đợi ở đây rất lâu.

Nhìn thấy Từ Hoàng Hậu thì Tây Nguyệt Hoàng Đế trực tiếp dời đi ánh mắt, cũng không biết là không muốn nhìn gương mặt già này của bà, hay là tức giận với bà.

Tóm lại, thấy Tây Nguyệt Hoàng Đế có thái độ như vậy, trong lòng Từ Hoàng Hậu thật khó chịu.

Bà thu lại ánh mắt, một khắc sau nhìn thấy Mai cô cô bị trói lại ở đằng kia, thần sắc đột nhiên thay đổi.

“Mai cô cô…”
Mai cô cô gặp Từ Hoàng Hậu, lúc này nói với Tây Nguyệt Hoàng Đế.

“Bệ hạ, nô tỳ thừa nhận chuyện này là tự mình làm, không có quan hệ gì với hoàng hậu nương nương cả!”
Tô Diễm đứng trong bóng tối, nhìn một màn “chủ tớ tình thâm” này, trong lòng không nhịn được trào phúng.
Cô ngược lại muốn xem xem, hôm nay Từ Hoàng Hậu là muốn lựa chọn vứt bỏ Mai cô cô, hay là muốn tự mình nhận tội.


“Bệ hạ, đến cùng Mai cô cô đã làm cái gì, làm bệ hạ tức giận như vậy, có phải là trong đó có hiểu lầm gì không?” Từ Hoàng Hậu vẫn đang đứng đó vờ như không biết chuyện gì.

Tây Nguyệt Hoàng Đế hừ lạnh một tiếng: “Ngươi không biết? Bà ta là người đã theo ngươi nhiều năm như vậy, bà ta làm chuyện gì, ngươi có thể không biết?”
Trước đó, dù nói tình cảm giữa Tây Nguyệt Hoàng Đế và Từ Hoàng Hậu cũng không thâm sâu gì, nhưng vẫn là phu thê nhiều năm, tương kính như tân phải có.

Nhưng mà hôm nay, câu nói của Tây Nguyệt Hoàng Đế đều có gai, rất rõ ràng ông đã nhận định chuyện Uyển Phi trúng độc có liên quan với Từ Hoàng Hậu.

Đối với người đàn ông mình đã ở bên cạnh mấy thập niên, tâm tư của ông, Từ Hoàng Hậu sao lại không biết?
Nhưng mà bởi vì biết, cho nên lúc này tâm Từ Hoàng Hậu mới lạnh!
Tây Nguyệt Hoàng Đế đâu phải vì Uyển Phi, là vì nữ nhân có đôi mắt không khác gì với nữ nhân kia!
Tiện nhân đó, đã chết nhiều năm vậy rồi, vẫn còn giày vò mình như vậy, thật là đáng giận, đáng giận!
“Hoàng hậu, trẫm hỏi ngươi, sao ngươi không nói, hay là nói ngươi ngồi trên cái hậu vị này thì thật sự cho mình là người đứng đầu lục cung, người khác không được được vào ngươi?”
Tây Nguyệt Hoàng Đế nói xong, giọng nói lại lạnh thêm mấy phần, lại nói.


“Nói cho ngươi biết, trẫm có thể cho ngươi Phượng ấn, thì cũng có thể thu hồi lại!”
Đây là đang uy hiếp Từ Hoàng Hậu.

Cả người Từ Hoàng Hậu hơi lảo đảo, thiếu chút nữa đứng không vững, nhưng kiêu ngạo của bà không cho phép bà đứng không vững, bà, phải, nhất định phải ổn định, không thể ngã!”
Nhẹ nhàng cười, Từ Hoàng Hậu nói.

“Bệ hạ không phải trong lòng đã có tính toán, vì sao còn muốn hỏi đến bổn cung, nếu như bệ hạ thật sự muốn thu hồi Phượng ấn, cho Uyển Phi muội muội, hoặc là Dung Phi, không phải đều chỉ là một câu nói của bệ hạ thôi sao?”
“Ngươi!...”
Lời này của Từ Hoàng Hậu giống như là cố ý chọc tức Tây Nguyệt Hoàng Đế, cái này làm Tây Nguyệt Hoàng Đế càng thêm tức giận.

Mai cô cô hiểu rõ tính cách của chủ tử nhà mình, biết cứ tiếp tục như vậy Từ Hoàng Hậu nhất định sẽ chọc giận Tây Nguyệt Hoàng Đế, cuối cùng sẽ ồn ào không thể nào xong việc được, bà ta cũng không để ý cái khác, tránh khỏi cấm vệ quân đã giữ lấy mình, bước lên quỳ gối trước mặt Tây Nguyệt Hoàng Đế!.