Hoàng Tộc

Quyển 2 - Chương 80: Long Môn sơn




Trần thị huynh đệ cũng ở cùng một chỗ mà nhìn thấy, Vô Tấn trầm tư một lát rồi nói:

- Bây giờ nhìn lại, người của Thân Quốc Cữu nhất định có thể đi trước nhưng không bao lâu sau, chúng ta có thể ở chính giữa, chúng ta trước hết ở Long Môn trấn hành động.

Bảo Châu đột nhiên nói:

- Ta biết một con đường gần các ngươi đi theo ta.

Nàng hướng về phía tây mà chạy tới, Vô Tấn cùng Trần thị huynh đệ chạy theo nàng.

Long Môn trấn ước chừng có hai trăm gia đình, phân bố trên đường dài ba dặm, ở chính giữa có một gian toà nhà không lớn, chủ nhân của tòa nhà họ Triệu, là một đôi sinh đôi, tiểu nhi đồng đã tòng quân mà con trai ở Tây Kinh buôn bán, một đứa con trai khác thì đọc sách ở kinh.

Toàn bộ hai mẫu đất cũng chỉ có hai lão nhân ở lại bình thường luôn ở trong nhà, cực kỳ ít thấy thân ảnh, tuy nhiên trong khoảng thời gian này, hai lão nhân tựa hồ đi ra ngoài nhiều hơn, gạo và lúa mì mua sắm cũng nhiều hơn, người xung quanh liền tràn ngập hiếu kỳ đoán rằng bọn họ nhất định có người trú ngụ.

Vào đêm thanh âm trở nên yên tĩnh, đại đa số người ở Long Môn trấn đều tràn vào giấc ngủ, toàn bộ thị trấn đen kịt một mảng, lúc này hơn mười bóng đen đã nhanh chóng vây quanh tòa nhà.

Trong bóng tối lờ mờ có thể nhìn thấy khuôn mặt của Bao Hồng Vũ, hắn hôm nay đã nhận được tin tức của Vũ Uy quận, thân binh họ Cổ có cô cô và cô phụ ở Long Môn trấn.

Tin tức vô cùng chuẩn xác, thân binh ở trong trạch viện này.

Đám người hắc y vây quanh, bọn họ tổng cộng mười chín người, từ sau khi xảy ra sự kiện Yển Sư, Tú Y vệ đã nghiêm khắc hạn chế nhân số rời khỏi kinh, vượt qua hai mươi người phải do đại tướng quân phê chuẩn, Bao Hồng Vũ chỉ có thể mang mười chín người tới Long Môn trấn này.

Mười chín người đối phó với một người nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì có thể bắt sống được, Bao Hồng Vũ ra lệnh một tiếng:

- Bắt người những người còn lại giết chết bất luận tội.

Mười chín bóng đen trong bóng tối nhanh chóng nhảy vào trong, mặt khác mười chín người ở bên ngoài chặn đường, bóng đen tứ phía xông vào nội thất, chỉ nghe xung quanh hai bên vang lên từng thanh âm thảm thiết, sau đó trở nên bình tĩnh, nhưng phòng bên cạnh ánh lửa bỗng nhiên dâng lên, cửa sổ nhanh chóng bốc cháy, mười bóng đen từ ba hướng xông vào phòng bên cạnh, trong phòng không có gì mà ở trong phòng ốc xuất hiện một bóng đen từ phía sau nhảy xuống sân nhỏ.

Bên này có hai gã đề kỵ Tú Y vệ canh gác nhưng phòng bên cạnh xảy ra hỏa hoạn khiến bọn chúng bị hấp dẫn, xuất hiện lỗ thủng bóng đen dựa vào lỗ thủng này mà chạy như điên.

Tú Y vệ phát hiện ra mình bị mắc lừa vừa sợ vừa giận. Mười người dồn sức về phía sau bóng đen này đã sớm có chuẩn bị, hậu viện năm sáu gian phòng hắn đều thông thuộc giống như một chú chuột chui vào một kho củi trong tường viện.

Đợi Tú Y vệ đuổi tới hậu viện thì người đã biến mất không còn thấy gì nữa.

Bao Hồng Vũ nóng nảy, thấy miếng thịt lớn đến nơi còn chạy mất, hắn lập tức hét lớn:

- Tìm kiếm cho ta.

Mười tên Tú Y vệ lập tức chia nhau tiến tới từng phòng sau hậu viện điều tra, lúc này đại hỏa ở trung viện bùng nổ, hỏa mượn gió thổi hừng hực phóng lên trời, xung quanh các hàng xóm liên tục tới cứu, toàn bộ Long Môn trấn đều bị kinh động.

Mười chín hắc y nhân kia không tìm thấy thân binh, tất cả các gian phòng bọn họ đều kiểm tra qua một lần nhưng đều không phát hiện ra người, mà bên ngoài hai gã Tú Y vệ cũng không thấy có người.

Bao Hồng Vũ nghiến răng nghiến lợi:

- Khốn kiếp hắn sẽ biến mất như cái rắm được sao? Kiểm tra lại cho ta.

Lúc này mười chín tên đề kỵ Tú Y vệ điều tra bỗng nhiên ở trong kho củi có người hô to:

- Phát hiện.

Tất cả mọi người đều tràn vào kho củi, chỉ thấy ở trong một đống cỏ có một cái đen như mực động đậy ước chừng hai thước bị chôn ở đó.

Thân binh kia giảo hoạt, hắn đã tiên liệu trước chuẩn bị một sợi dây thừng, lúc tiến vào bên trong hắn kéo sợi dây thừng, khiến cho mớ cỏ trên cao sụp xuống, vừa vặn đem cửa động che kín khiến cho mấy tên Tú Y vệ không phát hiện ra.

Tú Y vệ kéo cửa động ra mọi người chui vào bên trong địa đạo này dài ước chừng năm mươi bước, Tú Y vệ đầu tiên đi dọc địa đạo sau đó mới chui ra liền ngây dại, phía trước là một rừng cây.

Hóa ra là địa đạo, nó lại thông với một rừng cây ở phía tây, phía trước hai trăm bước là Y thủy.

- Tướng quân đuổi từ nơi này sao?

Bao Hồng Vũ chui ra mọi người liền hỏi hắn, Bao Hồng Vũ nổi giận lôi đình, con mẹ nó, đúng là thịt đến miệng lại chạy mất, nhưng mà bọn họ còn cơ hội.

Bao Hồng Vũ nhìn tình huống xung quanh cuối cùng hắn quyết định ra lệnh:

- Đi Y thủy, hắn nhất định là chạy trên nước.

Để lại hai người dẫn ngựa những người lại chạy nhanh về phía Y thủy.

Bao Hồng Vũ truy kích không tệ, Y Thủy chính là phương hướng chạy trốn tốt nhất, Y cách vài dặm là Hương Sơn chỉ cầy chạy tới Hương Sơn truy binh không cách nào bắt hắn được nữa.

Trong lúc này, Vô Tấn dẫn Trần thị huynh đệ đuổi tới Long Môn trấn, ánh lửa khiến cho bọn họ đều rét lạnh.

Bọn họ vẫn tới chậm một bước rõ ràng là Thân Quốc Cữu đã vượt lên phía trước.

- Vượt lên trước không nhất định là đắc thủ.

Vô Tấn nói với Trần thị huynh đệ;

- Ánh lửa ngập trời kia cho thấy bọn họ cũng không thuận lợi, bất kể thế nào chúng ta cũng phải cố gắng một lần, chúng ta đi tới bờ sông.

Vô Tấn cẩn thận nghiên cứu qua địa đồ này đi đường thủy chính là con đường chạy trốn tốt nhất, mặc dù đối phương có thể theo đường bộ đào tẩu nhưng với bọn họ chỉ có thể lựa chọn chặn một đường.

Bảo Châu ở bên cạnh vội vàng nói:

- Ta biết nơi này có thuyền các ngươi đi theo ta.

Nàng ở Long Môn sơn học nghệ đối với vùng nói này rõ như trở bàn tay.

Mọi người đi theo nàng dọc theo bờ sông mà chạy gấp đi.

Người bị bắt tên là Cổ Chí, là một trong mười tên thiếp thân thị vệ của Trương Sùng Tuấn, bị Thân Quốc Cữu mua với giá một vạn lượng bạch ngân, phản bội lại Trương Sùng Tuấn.

Hắn cùng với một thân binh khá hai người mỗi người cầm một nửa hổ phù vào kinh, sau khi vào kinh hẹn gặp nhau ở Từ Vân Tự, nhưng Cổ Chí đợi mãi mà đồng bạn không tới, biết rõ đã xảy ra chuyện hắn lập tức rời khỏi kinh thành, nhưng hắn lại không cam lòng bỏ một vạn lượng bạc nên trốn ở trong Long Môn trấn, quan sát tin tức kinh thành.

Không ngờ một vạn lượng bạc cuối cùng không đến, cuối cùng bị Thân Quốc Cữu phái người tới giết người diệt khẩu.