Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 1371: Quay về Chúc Liệt Thành (2)




Hôm nay vận chuyển pháp tắc lỗ đen thì hắn thậm chí có thể đối kháng thần vương, căn bản không cần nom nóp lo sợ như trước nữa. Hiện tại hắn chính thức có lực lượng khinh thường thần giới rồi, cho dù bí mật pháp tắc lỗ đen có lộ ra cũng không sợ, cánh chim của hắn đã thành rồi.

Nhất tinh thần vương hoàn toàn có thể giết, cũng có lực lượng chống lại nhị tinh thần vương! Nhưng mà tam tinh thần vương hoặc mạnh hơn thì hắn bây giờ không có lực lượng chống lại.

Nhưng Lâm Lạc cũng xem như nhìn thấy đại bộ phận thần vương của Thần Giới rồi, cấp bậc thần vương cao hơn nhị tinh cũng thấy nhiều!

Hắn chỉ cần đừng như Minh Hà Vương cường đỗ nữ nhân thần vương, tin tưởng thần vương cũng không kết thành tổ đội đối phó hắn, dù sao một thần vương không dám dễ dàng rời khỏi thần quốc của hắn, chiến lực hạ thấp không nói, còn có thể bị thần vương khác tấn công thần quốc, vậy thiệt thòi lớn!

Dùng thực lực của Lâm Lạc bây giờ đã có thể tự do đi lại rồi.

Nhi tử ở bên ngoài một vạn năm Lâm Lạc căn bản không yên lòng, Lâm Tiêu Dương hắn biết rõ hạ lạc ở nơi nào rồi!

Bởi vậy hắn trở lại Chúc Liệt Thành thì có ý định đi tìm Chúc Liệt Thiên Nộ, thỉnh giáo có biện pháp nào vượt qua bức tường giới diện hay khôn, thuận tiện tìm kiếm hạ lạc của Lâm Tiêu Dương, nếu là không có kết quả trở về Phi Vũ Thành, hắn hơn vạn năm trước từng treo giải thưởng, không biết hiện tại có câu trả lời chưa.

Lô Khả Lam trong đổ thạch phương hiện giờ nhiệt tình làm Lâm Lạc không chịu nổi, hơn nữa cũng như Sư Ánh Tuyết, hắn cũng hiểu được Lô Khả Lam quá mức quỷ dị, có lẽ lúc trước Lô Khả Lam cố y làm Bạch Vinh Hiên hiểu lầm a, làm cho Lâm Lạc không có chút khả năng sinh ra hảo cảm nào với nàng.

Bỏ qua Lô Khả Lam, Lâm Lạc tiến đến bái phỏng Chúc Liệt Thiên Nộ.

Hắn rất cho đối phương mặt mũi, không có trực tiếp xông vào, mà là đứng ở trước cửa chờ người vào thông báo.

Nhưng mà qua nửa ngày sau Chúc Liệt Thiên Nộ tự mình đi ra nghênh đón, lập tức chấn kinh ánh mắt người trong phủ, ai dám tin tưởng Chúc Liệt Thành cường đại như vậy lại tự mình đi ra nghênh đón một nguyên thần cảnh chứ?

Chúc Liệt Thiên Nộ nhìn thấy biểu lộ giật mình của đám đông, trong nội tâm cũng âm thầm lắc đầu, đúng vậy a, nếu không phải hắn tận mắt nhìn thấy thì há tin tưởng Lâm Lạc đã tiến vào Thượng Thiên Thần...

Thượng Thiên Thần, tam trọng thiên!

Chúc Liệt Thiên Nộ ngây ngốc tại chỗ, hai con mắt đều nhanh chóng lọt ra khỏi hốc mắt.

Không nhìn lầm a, Thượng Thiên Thần tam trọng thiên?

Mới qua mấy tháng mà thằng này đã tiến vào Thượng Thiên Thần ấy ư, hơn nữa còn là Thượng Thiên Thần tam trọng? Chuyện này làm sao hắn chịu nổi đây?

Quả thật còn khó tưởng tượng hơn cả việc thần vương thoát y chạy trên đường a!

Ai tới đánh hắn một cái cho hắn tỉnh lại đi!

Chúc Liệt Thiên Nộ cuối cùng vẫn là Thượng Thiên Thần, tu luyện mấy chục tỷ năm, tiến vào Thượng Thiên Thần cũng được mười tỷ năm, rất nhanh trấn định lại, chắp tay nói:

- Lâm huynh, tốc độ tăng tu vi của ngươi làm cho ta mở rộng tầm mắt.

Mọi người nghe xong, đều bị hoảng sợ!

Lâm huynh? Chúc Liệt Thiên Nộ không ngờ gọi Lâm Lạc là Lâm huynh, hơn nữa còn tự xưng không phải "Lão phu ", "Bổn tọa." Đây là đem vị trí của mình dưới Lâm Lạc đấy!

Lâm Lạc khoát khoát tay, nói:

- Tại hạ có chút việc cần thỉnh giáo Chúc huynh.

- Không dám nhận! Không dám nhận!

Chúc Liệt Thiên Nộ vội vàng mỉm cười, nói

- Lâm huynh cứ hỏi, ta biết sẽ nói rõ toàn bộ.

Với loại yêu nghiệt này hắn không thể chống lại a, cũng chỉ có thần vương mới có thể trấn áp! Nhưng khi nhìn thấy bộ dáng của Vạn Dương Thần Vương thì dường như tiểu cô nương kia đáng sợ tới cực điểm, vậy căn bản không có khả năng trông vào hắn ra tay, Chúc Liệt Thiên Nộ trừ hạ thấp tư thái ra còn có thể làm gì?

Có thể làm cho một thần vương kinh sợ, tồn tại sau lưng tiểu cô nương này có địa vị như thế nào?

Chúc Liệt Thiên Nộ cũng không biết thần vương phân thành cửu tinh, mà chính vì thế hắn càng lo sợ không yên.

- Thỉnh vào trong nói chuyện!

Chúc Liệt Thiên Nộ đem Lâm Lạc mời vào phòng khách, lại cho thuộc hạ đem ấm trà trân tàng ra, cực lực làm cho Lâm Lạc thoả mãn.

Lâm Lạc đi thẳng vào vấn đề, nói thẳng ý đồ của hắn.

Sau khi nghe Chúc Liệt Thiên Nộ nói xong thì thở ra một hơi, hắn ban đầu còn cho rằng Lâm Lạc có yêu cầu gì khác, đang định ủy khuất cầu toàn, không nghĩ tới là hỏi cách xuyên qua giới diện!

- Lâm huynh thông hiểu không gian pháp tắc, kỳ thật xuyên thấu giới diện so với ta mà nói là chuyện dễ dàng!

Chúc Liệt Thiên Nộ quả nhiên không chút giấu diếm, đem phương pháp xuyên qua giới diện nói cho Lâm Lạc nghe.

Lâm Lạc lúc này nghe xong và gật đầu, đợi Chúc Liệt Thiên Nộ sau khi nói xong thì hắn mượn nhờ thông đạo không gian của đối phương hạ giới, hỏi thăm phải chăng có tin tức của Lâm Tiêu Dương hay không, nhưng kết quả làm cho hắn thất vọng rồi.

Ví dụ như Lâm Lạc phi thăng tuyệt lôi tinh vực, những gia tộc thống trị võ tu liên minh có bối cảnh mới có thể cung cấp định hướng phi thăng, cũng không tới mức vừa vào Thần Giới thì bị sát hại ngay, thần hạch trở thành tài nguyên tu luyện của người khác.

Hắn nhìn Chúc Liệt Thiên Nộ cáo từ, rời khỏi Vạn Dương Thần quốc bay tới Phi Vũ Thành.

Kỳ thật muốn câu thông hạ giới rất đơn giản, đó là tạm thời thành lập một thông đạo, bằng vào pháp tắc thần cấp nắm giữ được mà đi xuống. Nhưng muốn bằng vào thân thể xuyên qua phong bạo là không thể nào, cần có bảo vật đặc thù bảo vệ.

Mỗi một lần xuyên qua giới diện thì thần linh cần trả giá nhiều tâm linh và tài vật, huống hồ hạ giới cũng không có bảo vật gì khiến họ động tâm, đi vào hạ giới còn phải chịu thiên địa pháp tắc ảnh hưởng, thời gian dài còn có tính tổn thương vĩnh viễn, bởi vậy căn bản không có thần nào muốn hạ giới cả.

Thần Giới cùng hạ giới không phải có vị trí đối xứng, bởi vậy mới có chuyện người vừa phi thân đều ở trên những nơi hẻo lánh của Thần Giới, trừ phi có trận pháp dẫn dắt, nếu không giống như con ruồi bay loạn khắp nơi.

Bởi vậy xuyên thấu giới diện mà nói là chuyện vô cùng đơn giản, nhưng muốn chỉ định vị trí thì hao phí cái giá lớn.

Trong quá trình "Mượn" truyền tống trận thì Lâm Lạc tự nhiên miễn không được thử chiêu với tên thần linh canh giữ, dùng pháp tắc hắn tu luyện hiện giờ cũng vô cùng bá đạo đấy.

Hơn hai mươi năm sau hắn gần đây hai phí thời gian này chỉ để bay tới Phi Vũ Thành.

Tòa cổ thành này vẫn như ngày xưa khi hắn vừa tới, rầm rộ, không có chút nào bởi vì hai gia tộc nguyên thần trong thành bị tiêu diệt mà có biến hóa, chỉ cần một ngày vẫn còn thì tòa thành thị này sẽ phồn vinh không cải biến.

Lâm Lạc đi nhanh về phía trước, đi vào phủ thành chủ, bên ngoài có Đinh Đại Dung làm bạn, dù sao con dâu xấu vẫn phải gặp mẹ chồng, lúc trước tuy đánh tiếng mời rồi, nhưng cuối cùng không cách nào gặp.

- Phu, phu mời!

Thời điểm nhìn thấy Đinh Đại Dung thì thị vệ phủ thành chủ phi thường khiếp sợ, bọn họ nghe nói Đinh Đại Dung mấy ngàn năm trước bị cường đạo bắt đi, hôm nay nhìn thấy Đinh Đại Dung quay về thì đương nhiên kinh ngạc.