Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 491: Trước ngày tới U Ám sâm lâm (2)




Vào lúc Lâm Lạc đang suy nghĩ thì Dịch Hưng Ba cũng đã được người của Dịch gia khiêng ra khỏi đấu trường. Sau khi hắn nhìn thấy Lăng Kinh Hồng cùng Tô Mị thì buông lỏng ý chí, lâm vào trạng thái hôn mê.

Tuy rằng đánh thắng Dịch Hưng Ba, nhưng đối với Lâm Lạc mà nói cũng là trả giá thật lớn, hôn mê qua bảy ngày mới tỉnh lại! Hơn nữa, vẫn là do Bảo Bảo đại tiên giúp trị liệu.

Hắn tỉnh lại thì tốt rồi làm, tiếp tục ngưng tụ lại tử huyết, sau khi thiêu đốt thì nhanh chóng phục hồi thân thể như cũ, nhưng cũng phải qua nửa tháng sau mới khỏi hẳn. Bất quá hắn bị thương dù nặng nhưng Dịch Hưng Ba còn thảm hại hơn nghe nói đến bây giờ vẫn chưa thoát ly khỏi trạng thái hôn mê, có chín phần khả năng là không thể theo kịp hành trình vào U Ám sâm lâm.

Mà Lâm Lạc những ngày này cũng hưởng thụ một phen nhu tình mật ý của Tô Mị, thật sự là cơm đến há mồm, được yêu nữ hầu hạ cẩn thận. Về phần hôn sự với Lăng Kinh Hồng thì không ai đề cập, tự nhiên cũng không có người nào tiến hành thúc giục. Theo như cách nói của Tô Mị thì qua chừng ba bốn năm sau sẽ không còn ai nhớ tới chuyện này.

Lâm Lạc nguyên muốn mượn cơ hội này nói với Tô Mị, giờ chỉ có thể nuốt trở vào.

Hành trình vào U Ám sâm lâm đã gần ngay trước mắt, các gia tộc đều đã làm xong công tác chuẩn bị cuối cùng. Đội ngũ Tô gia sẽ khởi hành vào mười ngày sau.

Lần này, Tô Quảng Khai tự thân xuất mã, đi theo còn có hai lão tổ có cảnh giới Thích Biến cảnh đỉnh phong. Hai vị lão tổ này đều đã hình thành hư vực vào trăm năm trước, chỉ thiếu một bước cuối cùng liền có thể đột phá tiên cảnh !

Ngoại trừ ra, Tô gia còn điều động năm cường giả Thích Biến cảnh, mười bảy cao thủ Thiên Hợp cảnh! U Ám sâm lâm tuy rằng nguy cơ thật mạnh nhưng cũng tràn ngập cơ duyên nghịch thiên, Tô gia coi như xuất động toàn bộ nội tình.

Lưu thủ Tô gia chỉ có một lão tổ Thích Biến cảnh đỉnh phong, đáng tiếc cũng không có hình thành hư vực, bởi vậy nên không đi theo. Bởi vì tu vi hắn đã muốn đạt tới cực hạn, cho dù tiến vào U Ám sâm lâm cũng không khả năng đột phá, còn không bằng thành thành thật thật thăm dò đạo hư vực, chờ ba trăm năm kế tiếp mới đột phá đến tiên cảnh, miễn cho vẫn lạc trong đó!

Ba đại gia tộc khác cũng đồng dạng xuất động toàn bộ cao thủ, có thể thấy được ý nghĩa U Ám sâm lâm trọng đại bao nhiêu. Nội tình tứ đại gia tộc dĩ nhiên vượt xa sự hiểu biết của bên ngoài, cao thủ nhiều đến kinh người.

Đầu tháng, nhân mã Tô gia xuất phát, ngoài ra còn có bốn họ khác: Lâm Lạc, Lăng Kinh Hồng, Đường Điềm cùng Bảo Bảo đại tiên.

Đoàn người đầu tiên thông qua truyền tống trận đi tới cực nam rồi tiếp tục đi về hướng phía nam.

Hướng này chính nam, nhiệt độ không khí cũng càng ngày càng thấp, nguyên bản đế đô vẫn là thời tiết giữa hè nhưng đến nơi này lại là băng thiên tuyết địa, cho dù là tiên thiên cảnh cao thủ cũng có thể đông lạnh!

Bất quá, cả đoàn cũng đều có tối thiểu tu vi Thiên Hợp cảnh nên không hề e ngại. Qua năm ngày hành trình, bọn họ đã đi tới bên ngoài một mảnh rừng rậm.

Điều cổ quái là tuy rằng nơi này là một mảnh băng thiên tuyết địa, nhưng sau khi tiếp cận rừng rậm thì nhiệt độ không khí lại tăng lên rất nhanh, giống như giữa mùa tháng ba.

Bọn họ cũng không phải nhóm đầu tiên đi vào nơi này, sớm đã có người của phân biệt của Hoa gia, Trần gia từ Lạc Thủy quốc, còn có Cảnh gia, Triệu gia của Đại Việt quốc, cuối cùng còn lại là Điền gia của Càn Nguyên quốc.

Tuy rằng giữa ba đại thần quốc có hơn mười vạn năm ân oán, một đoạn thời gian trước thiếu chút nữa bạo phát đại chiến vong quốc nhưng trước cửa rừng không ai dẫn phát chiến tranh. Tuy rằng không đến mức thân thiết đến xưng huynh gọi đệ, nhưng gặp mặt nhiều lắm chỉ là lấy ánh mắt trừng một chút rồi vỗ mông chạy đi.

Mọi người hạ trại, tạm thời chỉnh đốn đội ngũ, lẳng lặng cùng đợi ngày U Ám sâm lâm mở ra.

Kỳ thật, cũng chưa nói tới mở ra hay không, chỉ cần đủ năng lực thì tùy thời đều có thể tiến vào trong đó. Chỉ là hiện tại trong U Ám sâm lâm độc chướng dầy đặc, ngay cả tiên cảnh tối cường giả cũng khó có thể ngăn cản, đi vào chính là chịu chết, ai lại ngu ngốc như vậy?

Buổi tối, tất cả mọi người trở lại doanh trướng của mình nghỉ ngơi, tuy rằng cường giả đạt tới cấp bậc như bọn họ thì dù có một tháng không ngủ cũng sẽ không quá ảnh hưởng chiến lực, nhưng trong U Ám sâm lâm thật sự nguy hiểm thật mạnh, lại có gia tộc đến cạnh tranh, tự nhiên phải thủy chung bảo trì ở trạng thái đỉnh phong.

Lâm Lạc nhắm mắt điều tức, một lát sau, đột nhiên có cảm giác. Hắn mở bừng mắt, đã thấy trong lều trại đã vô thanh vô tức hơn một người!

Hắn nhất thời kinh hãi, nhưng còn không có đứng dậy cũng đã thấy rõ bộ dáng người nọ chính là Bao Thức Lễ!

“Ha ha, từ biệt mấy tháng, tu vi huynh đệ quả nhiên xuất hiện tiến bộ nhảy vọt, thật đáng mừng!” Bao Thức Lễ vỗ tay cười to, bộ dạng vui mừng vô cùng.

Lâm Lạc cũng cười, nói:“Còn phải đa tạ đại ca đưa tặng đại cơ duyên!”

“Ngươi và ta là huynh đệ, cũng không cần nói khách khí như vậy!” Bao Thức Lễ nghiêm mặt,“Ta biết huynh đệ ngươi muốn đi U Ám sâm lâm, liền vội vàng chạy lại đây!”

“Đại ca, ngươi cũng đi U Ám sâm lâm sao?” Lâm Lạc không khỏi tò mò.

“Ta không đi vào, bất quá sư phụ ta nhất nhất” Bao Thức Lễ dừng một chút, lại nói,“U Ám sâm lâm này nước rất sâu, bất quá trong đó quả thật cơ duyên thật nhiều, tin tưởng với phúc duyên của huynh đệ nhất định có thể có sở thu!”

“Đại ca, nếu ngươi không có tiến vào U Ám sâm lâm, sao như thế nào đột phá tiên cảnh ? Ta nghe Tô tiền bối nói, chỉ có U Ám sâm lâm mới có linh khí sung túc để duy trì võ giả tiến vào tiên cảnh!”

Bao Thức Lễ nhất thời lộ ra vẻ khinh bỉ:“Đám ếch ngồi đáy giếng có năng lực kiến thức bao nhiêu! Huynh đệ, chờ ngươi đạt tới Thích Biến cảnh đỉnh phong, đại ca liền mang ngươi đi một chỗ, cho ngươi biết giờ đến tột cùng có bao nhiêu rộng lớn!”

Lâm Lạc không khỏi toát mồ hôi, Bao đại ca quả nhiên khẩu khí lớn, tiên cảnh cường giả giống như Tô Quảng Khai cũng đều bị hắn liệt vào ếch ngồi đáy giếng.

“Nhạ, đại ca tuy rằng không thể cùng ngươi tiến vào U Ám sâm lâm, nhưng cho ngươi con rối này, có thể bộc phát ra nhất kích so với nhị bộ linh giả. Bất quá, cần tiêu hao đại lượng linh thạch, trong tay đại ca cũng không nhiều, ngươi phải dùng cẩn thận!” Bao Thức Lễ tay phải vung lên, một trung niên nam tử liền bằng không xuất hiện, nhìn qua cùng thường nhân không khác, cũng không hề có khí tức sinh mệnh.

Lâm Lạc không khỏi đại chấn, hắn không phải không có gặp qua con rối, nhưng con rối cùng người khác biệt thì chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra. Nhưng con rối này nhìn vào không khác người thường.

Bao Thức Lễ mở áo con rối, lấy tay vẽ lên, bụng con rối liền tách ra thấy bên trong trống rỗng. Hắn lại lấy ra một viên linh thạch thả vào, một đạo bạch quang xẹt qua, bụng con rối tự động dung hợp, nhìn không ra một chút vết thương.

Đúng lúc này, con rối trợn hai mắt, cứ thế “Sống” lại, còn mở miệng nói:“Huynh đệ, tác dụng lớn nhất của con rối này vẫn là phòng ngự, tài liệu chế thành không thể phá vỡ, nhưng dùng để công kích thì một viên linh thạch nhiều lắm chỉ có thể thôi phát ra mười lần công kích!”

Như vậy cũng quá xa xỉ !

Linh thạch Bao Thức Lễ bỏ vào rõ ràng chính là Không Linh thạch nhũ lão tổ tông, lại chỉ có thể phát ra mười lần công kích , dùng nhiều chắc phá sản a!

“Ngươi chỉ cần đem thần thức rót vào trong đó, có thể khống chế hết thảy hành động con rối, có thể xem thành là thân thể ngươi kéo dài, ngươi thừa dịp mấy ngày nay nhanh chóng nắm giữ! Đại ca phải đi rất xa gặp một người, con rối này hẳn là có thể bảo vệ ngươi an toàn!”

Bao Thức Lễ xoa lên đầu con rối một chút, cuối cùng nói:“Ta đã xóa đi thần thức trong đó, huynh đệ, hãy bảo trọng!”

Hắn quay lại giống như một trận gió, không đợi Lâm Lạc nói lời từ biệt cũng đã phi thân rời đi.