Học Viện Của Các Thiên Thần

Chương 29: Chương 29: Hối hận





Nicko bàng hoàng nhìn Dania, bên cạnh anh là Minh Thư, trong mắt cô ta tràn ngập sự hả hê. Dania quay lại, khoảnh khắc cô nhìn Nicko và Minh Thư cùng một chỗ, trái tim quyết định hạ xuống. Dania chậm rãi mở cặp, lôi ra một tờ giấy, nhìn nó hỏi:" Sophia, cậu giữ con dấu Sứ mệnh đúng không ?Vậy giúp tớ, đóng dấu vào tờ giấy này. " Nó cầm tờ giấy lên, vừa đọc, đồng tử mắt nó liền co rút lại. Chinh giữa tờ giấy, hàng chữ phóng đại đập vào mắt nó: THƯ TỪ HÔN. Nó hơi hoảng, lại nhìn thấy bên nhà gái đã điền đầy đủ, nó hốt hoảng hỏi:" Dania, cậu nói chuyện này với cô chú rồi à ?" Dania thản nhiên gật đầu:" Ba mẹ mình đều không có ý kiến với chuyện này! Bây giờ cậu giúp mình đóng dấu vào đi." Nó cắn môi, chuyện này, Dania đã hết hi vọng rồi. Nó nhìn Nicko sững sờ đứng ở cửa, lại thêm ả Minh Thư đang thân thiết ôm tay anh, máu nóng trong người nó bốc lên. Không ngờ đến lúc này rồi anh vẫn cố qua lại với Minh Thư. Trong lòng nó âm thầm cười lạnh, nó mở cặp, lôi ra một cái hộp nhỏ bằng ngọc trai. Nó mở hộp, để lộ ra con dấu Sứ mệnh khắc từ hồng ngọc đính kim cương, một bên hộp là son đỏ. Nó nhấc con dấu lên, đè tờ giấy lên bàn, chuẩn bị ấn xuống. Nicko vội vã kêu lên:" Sophia, không được!" Tay nó khựng lại. Dania quay lại nhìn Nicko:" Anh Nicko, sao vậy ?" Anh nhanh chóng giật lấy tờ giấy từ tay nó, xé nát. Nó ngạc nhiên:" Anh hai, làm gì vậy ?" Nicko nhìn chằm chằm gương mặt không chút biểu cảm của Dania, gằn giọng:" Anh sẽ không hủy hôn, tuyệt đối không !" Sắc mặt Minh Thư đen lại, cô ta chạy đến lắc tay anh:" Anh, sao anh không hủy hôn với con nhỏ này? anh yêu nó sao? Anh nói nó chẳng là gì trong cuộc sống của anh kia mà?" Anh hất tay cô ta ra, lạnh lùng:" Minh Thư, đừng tưởng tôi không biết cô đã làm những gì !" Minh Thư bàng hoàng, ngồi sụp xuống. Dania bàng quang nhìn cảnh tượng trước mặt, hờ hững mở miệng:" Tính diễn trò gì cho tôi xem đây? Anh Nick, anh yên tâm, tờ hủy hôn này photo ra rất nhiều bản, tha hồ cho anh xé, mỏi tay thì thôi!" Nicko nhìn chằm chằm Dania nói:" Anh nói rồi, anh tuyệt đối không bao giờ chấp nhận hủy hôn! Dania, em nghe cho rõ đây, hôn ước này, sẽ không bao giờ bị xóa bỏ, em, vĩnh viễn là cô dâu của anh!" Nó giận dữ:" Anh hai, đừng quá đáng, là anh không quan tâm Dania trước !" Nicko quát lên:" Anh biết! Nhưng không thể cho anh một cơ hội sao?" Dania chậm rãi nói:" Cơ hội? Em đã cho anh qua nhiều cơ hội rồi, nhưng, anh không biết trân trọng!" Cô xách cặp lên, đi ra cửa:" Sophia, xin phép cô nghỉ hộ tớ !" Cô cứ thế đi ra ngoài, cũng không ngoái lại nhìn vẻ mặt mệt mỏi, đau khổ của anh, cũng không nhìn thấy trong mắt anh, là đau đớn và hối hận.