Hỗn Nguyên Võ Tôn

Chương 138: Sính uy




Công kích hỏa nguyên lực chú trọng ở tính bạo phát. Diệp Phong lợi dụng khoảnh khắc giữa hai đòn đánh, hiển nhiên khiến A Qua lúng túng. Hai lần thua thiết trước một thiếu niên chưa đạt mức võ sư, danh dự của lục giai võ sư hắn quả thật khó chịu.

"Công kích tầm xa, ngươi tưởng ta không biết hả!" A Qua quát to, lòng tay lập tức ngưng tụ một quả cầu năng lượng cuồng bạo, đẩy thẳng vào người Diệp Phong. Tiếp đó hắn rùn người xuống, chân phải giậm mạnh xuống đất, thân thể như đạn pháo xẹt tới.

Dù Diệp Phong lợi dụng Địa long chấn hoàn hoãn bớt lực xung kích nhưng không thể coi thường hỏa nguyên năng lượng cùng chiêu võ kỹ hung hãn đó. Chỉ cần áp sát gã, một chiêu thôi là hắn sẽ triệt để giải quyết thiếu niên quỷ dị đó.

Mắt Diệp Phong hơi nhướng len, mục quang tỏ vẻ giễu cợt, biện pháp của đối phương đã nằm trong ý liệu của gã.

Chấn thiên chùy vung mạnh, thổ nguyên năng lượng tinh chuẩn cực độ giáng vào hỏa nguyên năng lượng cầu, sau tiếng nổ gã bị chấn lùi hai bước. Quả nhiên sức mạnh của gã và lục giai võ sư còn cách biệt…

A Qua mắt lóe hung quang nhìn gã chằm chằm, thân hình hắn cực nhanh, thoáng sau đã áp sát, hồng mang lấp lóe trong tay chụp một cách đơn giản vào ngực gã. Ngọn trảo này không hề biến hóa, chỉ có sức mạnh cực độ mãnh liệt, không khí chung quanh cũng rít lên khe khẽ.

Đối diện với chiêu thức đơn giản ày, gã không hề e dè, nguyên lực dâng trào như sông chảy, cấp tốc dồn lên tay, truyền vào Chấn thiên chùy. Đồng thời, nét giễu cợt trong mắt gã càng đượm khiến A Qua giật mình.

"Không có gì đáng lo… Tiểu tử này dù thi triển bí thuật thì ta cũng không lép vế được." Chiêu viêm bạo trảo này, hắn dồn thế đã lâu, hỏa nguyên hồn hậu, mạnh hơn nhiều chiêu hình thành trong lúc vôi vàng để đón đỡ Thập điệp chấn của gã lúc trước, nhất định hắn có thể ngạnh tiếp.

Chịu chết đi tiểu tử.

Bát điệp chấn! Gã không nuốt nguyên đơn, bởi có lòng tin.

Đột nhiên một bóng xám loáng lên giữa hai người, Tiểu Hôi vung trường côn lấp lánh lục mang, như độc xà thổ tín, nhân lúc cao hai chưa giao kích, đâm vào mu bàn tay A Qua.

"Chát!" Tiếng động chói lói vang lên đột ngột, hỏa nguyên A Qua tụ trên tay như bị dẫn nổ. Tiểu Hôi ở lưng chừng không bị hỏa nguyên phản chấn lộn hai vòng, bất quá nó linh xảo dùng mộc côn điểm xuống đất, nhẹ nhàng nhảy lên một gian nhà không cao cạnh đó.

Cơn đau khó lòng chịu nổi từ tay hắn truyền lên óc, hỏa nguyên lực sắp tỏa ra bạo phát trước thời điểm khiến hắn không kịp trở tay. Tiếp đó chiêu Bát điệp chấn hung hãn của Diệp Phong quét tới, đạp thẳng vào bàn tay không hề phòng bị của hắn.

"Cách"

"Chát!"

Tiếng xương vỡ giòn tan nối tiếp bằng tiếng va chạm đùng đục, A Qua bị ngọn chùy quật văng đi hơn mười thước, đập vào một bức tường. Một lỗ hổng có chiều cao bằng nửa thân người lập tức xuất hiện, trong phòng cố tiếng giáng xuống cực kỳ nặng nề, hiển nhiên A Qua rớt xuống đất.

Kịch biến đột ngột xảy ra, chúng nhân đang giao đấu đều bị hấp dẫn.

Ánh mắt tất cả dồn vào lỗ hổng đen xì trên tường, lực xung kích thế này, thương thế của người ngã vào đó tất không nhẹ. Không ngờ song phương khai chiến chưa lâu mà đã phân thắng bại?

Mục quang chúng nhân lại thuận theo quỹ tích của thân hình văng đi, từ từ tìm kiếm, thoáng sau dừng lại ở trên mình thiếu niên gầy gò cần Chấn thiên chùy ngạo nghễ đứng đó, trước mặt gã là miệng hố tạo thành từ hỏa nguyên nổ tung.

Cái gì! Lẽ nào Diệp Phong hất văng A Qua? Sao có thể!

Bạch Thủy Nham, Tô Kiệt, A Ngốc kinh hãi, Diệp Thừa Thiên và lưỡng vị trưởng lão rúng động. Đó là lục giai võ sư, dù Diệp Thừa Thiên cũng bị A Ngốc bức đến độ chỉ biết đón đỡ, thể nội thụ thương không nhẹ, hoàn toàn không phản kích được.

Nhưng Diệp Phong không chỉ chấn bay A Qua mà gã cũng tỏ ra không mảy may thương tổn. Tiểu tử này tu luyện bằng cách nào? Lẽ nào đã tấn nhập võ sư?

Chúng đều là nguyên lực tu luyện giả, đương nhiên không hiểu được. Khi lĩnh ngộ Nguyên Thần quyết đến cảnh giới Nghĩ thần cũng như đặt chân vào địa hạt võ sư của tu luyện khí hải, chỉ là với Nguyên Thần quyết thì cảnh giới và thực lực tách biệt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Thể kỹ của gã đạt tới cảnh giới võ sư, thực lực tuy kém hơn một chút nhưng phối hợp cùng thổ nguyên lực, về cơ bản là bổ sung được. Quan trọng ở chỗ thông qua lĩnh ngộ cảnh giới Nghĩ thần, gã hiểu hơn cách phát huy sức mạnh.

Thành viên Diệp gia có mặt đều hoan hô, vốn họ cho rằng trận chiến ở đẳng cấp võ sư, họ kém thế rõ rệt, một khi thất bại ở cấp này thì dù ở cấp võ sĩ có chiếm thượng phong, cuối cùng cũng không thoát được kết cục thất bại. Nhưng giờ Diệp Phong dễ dàng đánh bại A Qua, tạo cho họ niềm cổ vũ lớn lao. Trận chiến này… chưa chắc họ sẽ thua.

"Xoạt xoạt!" A Qua đẩy bức tường nát ra, ôm cánh tay trái bị thương, mặt mũi nanh ác bước ra, khóe môi hắn còn dấu máu đỏ lòm đang chảy ra, hiển nhiên thụ thương không nhẹ.

"A Qua! Sao thế?" A Ngốc áp bức Diệp Thừa Thiên tạm dừng công kích, hơi biến sắc cao giọng hỏi: "Đệ lép vế với tiểu tử đó."

"Đệ không sao," sắc mặt hắn thâm trầm, tảy trái rút nhẹ tay phải, nối khớp xương bị trật vào đúng vị trí. Hỏa nguyên lực nhanh chóng chảy quanh chỗ xương vỡ, hình thành một lớp màng năng lượng thập phần kiên cố, tạm thời áp chế cơn đau.

Liếc nhìn A Qua đang đi ra, Diệp Phong ve cằm tiếc nuối. Lục giai võ sư chỉ dựa vào nguyên lực hộ thể thì lực phòng ngự này cũng không thể coi thường. Ngọn chùy của gã tuy đập trúng nhưng lực đạo chủ yếu bị tay phải của hắn hóa giải. Thương thế trên tay hắn là nặng nhất, xương tay đã gãy, so ra, chân kích từ ngực hắn dồn xuống thể nội chỉ khiến hắn hơi chấn động, thụ thương nhẹ mà thôi.

Tuy hắn nối xương rồi nhưng nhất thời, cánh tay phải này không còn tác dụng nữa. Hắn không có năng lực khôi phục biến thái như Diệp Phong, dùng hỏa nguyên lực áp chế thương thế chỉ giúp gã không bị ảnh hưởng lúc chiến đấu.

"Chỉ còn tay trái… liệu ngươi phát huy được mấy phần thực lực?" Khóe môi Diệp Phong nhếch lên lạnh lùng, cố ý trào lộng.

"Xú tiểu tử gian hoạt, nếu ngươi định thắng ta bằng chiêu hạ đẳng này thì chuẩn bị chịu chết đi." A Qua sau cùng cũng triệt để bị kích nộ. Với thực lực của hắn, dù ở thế lực lớn như Lục Lâm bang cũng vào hạng trung, giờ lại bị một thiếu niên chơi xỏ, ở đây có không ít nhân mã trong bang, việc này mà được đồn về thì mặt mũi hắn mất sạch.

Tất cả đều do Diệp Phong ban cho! Từ đáy lòng A Qua trỗi lên sát ý ác độc nhất.