Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly Hôn

Chương 492: Chạy Trốn Là Kế Hoạch Hàng Đầu 1




Đông Phương Mặc sững sờ khi nghe những lời của Đông Phương Tuấn, ngay lập tức anh hiểu ra, rồi nhàn nhạt nói: “Thực ra, không phải tôi không muốn để Tịch Mộ Như rời đi, mà là tôi và cô ta đã ký một thỏa thuận đặc biệt, cô ta không thể rời đi trước khi nó hết hạn, vì vậy..."

Khi Đông Phương Mặc nói đến chuyện này, anh cố ý dừng lại, rồi cất giọng thờ ơ nói: "Hôm nay tôi mời dì Mai và em ba của tôi trở về, chủ yếu là để nói với hai người về cuộc hôn nhân của tôi, mặc dù hai người hiếm khi quay về đây, tôi cũng không còn giữ chức vụ gì trong Tập đoàn Đông Phương nữa, nhưng chúng ta vẫn là một gia đình, tất cả đều là người của Đông Phương gia.

Đông Phương Mai nghe Đông Phương Măch nói vậy, liền không cùng anh thảo luận vấn đề này nữa, liền đứng dậy nói: "Tôi đã lâu không về Nhất Thốn Mặc, để tôi về phòng mình nghĩ ngơi, nếu cuộc hôn nhân của A Măc đã quyết định rồi, thì tôi sẽ không nói gì nữa, tôi chỉ hy vọng..."

Đông Phương Mai dừng lại, rồi lại cười nói, "Tôi hy vọng A Mặc có thể để tâm đến thể diện của Đông Phương gia, sáu năm trước, khi A Vũ thay mặt con kết hôn với Tịch Mộ Tuyết, nhưng lúc đó Tịch Mộ Tuyết lại bị thay bằng Tịch Mộ Nhú, nhưng tên kết hôn lúc đó vẫn là con và Tịch Mộ Tuyết."

"Ý dì là..." Đông Phương Mặc bình tĩnh lên tiếng, nhìn Đông Phương Mai, yên lặng chờ đợi lời nói của bà.

“Ta không phản đối việc con kết hôn với Tịch Mộ Tuyết,” Đông Phương Mai vội vàng tỏ thái độ, sau đó liếc nhìn Nhan Như đang ngồi cách đó không xa rồi nói: “Tôi chỉ mong con có thể suy nghĩ lại nếu như con và Tịch Mộ Tuyết lại tổ chức một hôn lễ hoành tráng khác thì các khách mời sẽ cảm thấy thế nào?"

"Cái này..." Đông Phương Mặc do dự một lúc rồi nhìn Đông Phương Mai nói: "Ý của dì là đén khi đó tôi sẽ nói đây là lễ kỷ niệm 6 năm ngày cưới của tôi và Tịch Mộ Tuyết đúng không? Nhưng kỷ niệm ngày cưới của tôi và cô ấy đã qua rồi?"

Nhan Như lặng lẽ lắng nghe Đông Phương Mặc, Đông Phương Mai và Đông Phương Tuấn thảo luận về cuộc hôn nhân của cô với Đông Phương Mặc, từ đầu đến cuối, không ai trong số họ hỏi cô có ý gì không, hỏi cô có muốn kết hôn với Đông Phương Mặc hay không.



Cô đứng dậy, xoay người đi về phía cửa đại sảnh, vừa đi ra khỏi đại sảnh, đã bị Đông Phương Tuấn ngăn lại.

“Đông Phương Tam thiếu gia, anh tìm tôi có chuyện gì?” Nhan Như bình tĩnh nhìn Đông Phương Tuấn, giọng điệu thờ ơ cùng xa lánh, như thể người đứng đối diện cô là khách qua đường.

Tất nhiên, đây là biểu hiện của việc Nhan Như cố gắng kiềm chế nội tâm của mình, bởi vì Đông Phương Tuấn đã từng đối xử rất tốt với cô, đặc biệt là trong ba tháng cô là vợ của Đông Phương Mặc, Đông Phương Tuấn đã giúp đỡ cô không ít.

Nhưng lúc đó, Đông Phương Tuấn rất có ác cảm với Tịch Mộ Tuyết, hiện tại, thân phận của cô là Tịch Mộ Tuyết, còn Tịch Mộ Tuyết và Đông Phương Tuấn hình như không có liên hệ gì.

"Không có chuyện gì," Đông Phương Tuấn lắc đầu, sau đó nhìn Nhan Như từ đầu đến chân, cuối cùng nhẹ giọng nói: "Tôi chỉ là tò mò, tại sao anh trai tôi lại mềm lòng với cô? 12 năm trước ấy nhất định muốn hôn ước với cô, rồi sáu năm trước, anh ấy nhất định muốn cưới cô, hiện tại sáu năm sau, anh ấy vẫn muốn kết hôn với cô."

Nhan Như thấy rất buồn cười sau khi nghe những lời của Đông Phương Tuấn, thật ra cô cũng muốn biết câu trả lời.

12 năm trước, Tại sao Đông Phương Mặc lại muốn có hôn ước với Tịch Mộ Tuyết thông qua nhà họ Tịch?  Khi đó Tịch Mộ Tuyết không phải chỉ mới 14 tuổi thôi sao?