Hôn Sai 55 Lần

Chương 92: Nợ mới, nợ cũ cùng tính một lượt (12)




Cố Khuynh Thành trước sự tức giận của Phùng Y Y, mỉm cười mở miệng trả lời: “Phùng Y Y, không phải cô nói, tối hôm qua trong tiệc sinh nhật Đường Tổng, chỉ có mang một mình tôi đi, có vài người, không thể dễ dàng chọc sao?”

Phùng Y Y thật không ngờ Cố Khuynh Thành lại nói chuyện này với cô ta, cô ta hơi sửng sốt, lập tức có chút nói không ra lời....

Trong ánh mắt của Cố Khuynh Thành lại trở nên vô cùng lạnh lẽo, cô bất ngờ vươn tay, đoạt lấy tài liệu trong tay Phùng Y Y, sau đó thuận tay lật xem hai tờ, từ bên trong tìm được tài liệu hợp tác, khẽ cười nhạt một chút, không hề dừng mà giơ tay lên, xé hai ba cái, sau đó ném vào thùng rác.

Phùng Y Y lập tức trợn mắt, cô vừa vội vừa hận nhìn Cố Khuynh Thành: “Cô cũng dám xé bỏ tài liệu cần dùng của Đường Tổng!”

Cố Khuynh Thành cười nhạt, không nhanh không chậm tiếp tục lật đám tài liệu trong tay, sau đó khi nhìn thấy báo cáo, không chút do dự rút ra như trước, xé thành mảnh nhỏ, sau đó dương dương đắc ý nhìn Phùng Y Y, nắm vào thùng rác lần nữa.

”Cô, cô—— “

Phùng Y Y tức giận giẫm chân hai cái, có chút không nói ra lời.

”Tôi làm sao?” Cố Khuynh Thành ngắn lời của Phùng Y Y, hỏi cô ta.

”Cố Khuynh Thành, cô chờ đó, tôi sẽ đi tìm Đường Tổng ngay bây giờ!” Phùng Y Y vừa nói, liền hung hăng giơ tay, đẩy Cố Khuynh Thành ra, hốc mắt của cô đã hơi trở ửng đỏ, giống như là vô cùng tức giận, ngay cả giọng nói cũng trở nên có chút run rẩy.

Lần này Cố Khuynh Thành không có ngăn cản, ngược lại cô lui về phía sau hai bước, tư thế nho nhã đứng ở một bên, nhìn Phùng Y Y tức giận, giọng điệu dịu dàng nói: “Phùng Y Y, buổi sáng tuần này, rõ ràng là cô quên mang văn kiện hợp tác, lại nói là bởi vì tôi phụ trách nên mang đến, chỉ cần cô không sợ bị Đường Tổng biết, ngay lúc quan trọng cô đổ trách nhiệm, thì cô có thể đi tìm Đường Tổng.”

Bước chận Phùng Y Y hơi dừng lại.

Cố Khuynh Thành không nhanh không chậm tiếp tục mở miệng: “Nếu như trước tám rưỡi không mang văn kiện hợp tác tới, liền cút ra khỏi Thịnh Đường cho tôi! Những lời này không phải Đường Tổng nói chứ?”

Cố Khuynh Thành vừa nói những lời này, một bên cẩn thận quan sát Phùng Y Y, cô phát hiện bộ dạng Phùng Y Y hơi cứng ngắc, lúc này mới xác định suy đoán của mình là chính xác, Vì vậy kế tiếp mở miệng lo lắng:“Cô nói xem, nếu như Đường Tổng biết, cô tự ý dùng danh nghĩa của anh ấy, uy hiếp nhân viên của mình như vậy, anh ấy sẽ có phản ứng gì?”

Tay Phùng Y Y nắm chặt thành đấm.

Cố Khuynh Thành cất bước, từ từ tới bên Phùng Y Y: “Còn có sáng nay, Phùng Y Y,tại sao báo cáo của tôi lại ở trong thùng rác của phòng làm việc? Có cần bây giờ tôi đi tìm Đường Tổng không, để anh ấy đi điều tra băng ghi hình của phòng làm việc, nhìn một cái?”

Phùng Y Y biến sắc, một lúc xanh, một lúc trắng.

Tâm tình Cố Khuynh Thành lại tốt hơn nhiều, cô cầm trong tư liệu còn thừa trong tay không có xé bỏ, bỏ vào trong tay Phùng Y Y, nói: “Lần sau có hãm hại tôi, hãy làm quanh mình chính đại như tôi, hoặc làm cho thần không biết quỷ không hay, chứ đừng có làm trăm chỗ sơ hở, bị người ta liếc mắt là có thể biết sau lưng giở trò là ai!”