Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1292: Tử thủ (1)




Hai bóng đen này lao ra khỏi phạm vi bảo vệ của tường sắt đại trận. Lúc này mọi người mới có thể nhìn thấy rõ ràng ngoại hình của bọn chúng. Đây là hai cỗ máy móc mô hình lớn màu đồng xanh, độ cao gần tới mười trượng, có một cỗ thân thể tròn vo, sáu cái chân tráng kiện to lớn. Lúc này cả hai đang đi thẳng về phía trước. Ở vị trí đầu có một cái miệng đang mở, phun ra phía ngoài một đám khói dầy đặc, đám khói này có nhiệt độ rất cao.

Trong không trung lập tức có Ngũ Hành tiễn bắn xuống, bắn trúng hai đại gia hỏa này.

Ở trên thân thể hai cỗ máy móc kim loại này có Thần Quâng nhộn nhạo, Ngũ Hành tiễn lướt qua phía trên Thần Quâng, rối rít rơi xuống đất. Chỉ là lại không có kích thích được công kích Ngũ Hành.

Tô Mộ khẽ cau mày, tình báo về thành thị số năm này quá ít. Lúc trước tấn công Thải thạch thành, địch nhân rất kém. Lần này cuối cùng cũng đã gặp phải gốc rơm cứng rắn. Thoạt nhìn không phát huy ra được một chút lực lượng nào, căn bản không có cách nào phát huy ra được một chút lực lượng nào.

- Không cần phải quan tâm.

Tô Mộ vừa nói thì trên đầu ngón tay đã xuất hiện một tấm Mộc phù. Tấm Mộc phù này có hình vuông, vô cùng tinh xảo, dọc theo hoa văn, tất cả đều giống như thiên nhiên tạo thành vậy. Nếu dùng đạo thuật cẩn thận phân biệt thì mới có thể nhìn ra được đó là do lợi dụng đường vân thiên nhiên, tiến hành dẫn dắt mới có thể luyện chế ra được yêu văn này.

Tấm Mộc phù này đã trở thành yêu.

Quả thực bên Tô Mộ thiếu hụt thủ hạ cường hãn, Ám Dạ Song Long quân là quân đoàn thành quân sớm nhất. Năm đó cũng là thời điểm cùng khổ nhất. Sau đó lại nuôi dưỡng một chút luyện khí sĩ, tất cả đều giao cho Lâm Tạ Hồng. Bởi vì nơi cần luyện khí sĩ ở phía sau quá nhiều.

Chỉ là hiện giờ Tô Mộ đã thức tỉnh Thái Sơ lôi long huyết mạch để bồi dưỡng thủ hạ, không cần phải câu nệ vào nhân tộc nữa.

Ở Tiên Cảnh thế giới có Thụ Yêu cường đại, có thể cung cấp cho nàng tài liệu tốt nhất. Mà Tiên Cảnh thế giới tấn cấp mấy phen cho nên chất liệu của bản thân đám Thụ Yêu đã chết đi cũng đã xảy ra biến hóa long trời lở đất. Loại tài liệu này là thứ khó có được nhất. Khi thế giới tấn cấp, có lẽ vật chất thế giới sẽ hoàn toàn bị hủy diệt. Thế nhưng nếu như có thể bảo tồn được thì cũng sẽ tăng thêm không ít thuộc tính cường hãn.

Thứ Tô Mộ luyện chế ra chính là phù yêu đã tuyệt tích được gần vạn năm.

Thái Sơ sinh vật, trừ các Yêu Vương thủ hạ cường hãn ra còn có thể tự mình luyện chế ra các loại yêu quái. Năm đó sinh vật cường hãn, năng lực sinh dục cũng không ra hình dáng gì. Thế nhưng nếu muốn có nhiều tay đấm mà nói, như vậy phải dựa vào bản thân mình đi tạo.

Tấm phù yêu này xê dịch trong lòng bàn tay của Tô Mộ, hóa thành hai nữ đồng, vẻ mặt giống nhau, trông rất sống động.

Tô Mộ quát lên:

- Đi, đi phế hai tên hỗn đản kia.

Hỗn đản, thứ nàng nói đương nhiên là máy móc kim loại. Hai nữ đồng này vái Tô Mộ một cái, bay lên trên không trung, trong nháy mắt đã đến chiến trường. Trên tay các nàng đột nhiên xuất hiện hai cây chùy tròn.

Nữ đồng phi hành ở trên không trung, cái chùy tròn đột nhiên nện xuống phía trước. Cỗ máy kim loại kia mở miện phun ra một đạo hỏa diễm.

Độ lớn của hỏa trụ đã vượt qua độ rộng thân thể của nữ đồng, nhanh chóng bao phủ nữ đồng vào trong hỏa diễm. Ý phục trên người nữ đồng nhanh chóng bị thiêu đốt.

Ngay sau đó lại có hai đạo hỏa diễm phun ra về phía trước, lại là chùy tròn của hai nữ đồng đập vào trên thân thể máy móc kia loại. Trên chiếc chùy tròn có tia lửa tóe lên, trong ngọn lửa này còn có lôi âm nổ vang.

Máy móc kim loại khổng lồ kêu lên răng rắc, bên trong có thanh âm như thủy tinh vỡ vun phát ra. Sau đó lại ầm ầm rơi xuống phía dưới, sáu cái chân của máy móc kim loại khổng lồ không thể nào chống đỡ được thân thể, lập tức bị gãy. Nhưng mà cái chùy tròn của hai nữ đồng lại đánh ra Hỏa Lôi thuật, phá hủy thần văn trận pháp ở trong hai quái vật máy móc kim loại này.

Trên tường thành lại lần nữa có hai đạo kim quang bay tới, xông về phia hai nữ đồng do phù yêu hóa thành. Đây là hai kỵ sĩ mặc khôi giáp màu vàng thẫm, người ở giữa không trung, dưới thân thể đã triệu hồi ra tọa kỵ. Trên lưng sinh trưởng ra đôi cánh ngắn ngủi, đây là Á Long Thú.

Hai tên kỵ sĩ này căn bản không thèm nhìn vào không trung. Công kích của Kích Quang phù văn pháo kia, Kích Quang phù văn rơi vào trên người bọn họ, còn chưa có tiếp xúc được tới khôi giáp thì đã bị chôn vùi rồi.

Ở bên trong Vũ Thần Điện, nhìn thấy một màn như vậy. Thần Quân mặc áo bào màu đỏ than thở, hắn không cho phép bọn họ hành động, thế nhưng bọn họ vẫn không nhịn được mà ra khỏi thành a. Mặc dù số lượng cường giả của song phương chênh lệch quá nhiều, thế nhưng chiến lực của đối phương tuyệt đối rất cao. Mặc dù Thần Quân mặc áo bào màu đỏ đã sớm nhìn ra thực lực của Tô Mộ cường hãn. Nếu như ở trong thành thì hắn còn có thể lợi dụng đại trận, địa hình để vây công. Thế nhưng nếu như dã chiến mà nói, căn bản sẽ không có cơ hội a.

Viện quân không tới, thành thị này cũng chỉ có thể so đấu tiêu hao với đối phương mà thôi. Một khi ra khỏi thành đi chiến thì chẳng khác nào chịu chết. Thế nhưng lúc này muốn gọi hai kỵ sĩ kia về thì cũng đã chậm.

Hai Ám Kim kỵ sĩ so với phù yêu còn cường đại hơn nhiều. Hai người tràn ngập căm phẫn, ra khỏi thành muốn đánh chết phù yêu. Thế nhưng Tô Mộ sao có thể để cho bọn chúng đắc thủ được cơ chứ? Trên cổ tay của Tô Mộ có Kinh Lôi bay lên, hai kỵ sĩ mới vọt tới trước mặt phù yêu thì trong không trung đã có hai đạo lôi quang nồng đậm đánh vào trên người của bọn họ.

Hai đạo lôi quang này tương đối kỳ dị, ngoại hình không ngờ lại giống như hai cái Long Giác, xuyên vào trong thân thể của hai tên Ám Kim kỵ sĩ này.

Tô Mộ lập tức cảm giác được, ở trong hạch tâm thân thể của hai Ám Kim kỵ sĩ kia đều có một thần văn cường đại. Nhưng mà lực lượng của Võ Thần vượt qua cách trở giữa hai thế giới đã bị làm suy yếu đi quá nhiều. Lôi Long trong nháy mắt đã phá hủy hai thần văn, khiến cho hai kỵ sĩ này trong nháy mắt tử vong. Ngay cả linh hồn cũng bị Lôi Long thoáng cái thiêu đốt sạch sẽ.

Hai phù yêu cười đùa, bỗng nhiên mở cái miệng nhỏ nhắn ra, nhanh chóng nuốt hai tên Ám Kim kỵ sĩ kia vào bụng. Cảnh tượng này vô cùng quỷ dị, binh sĩ ở trên tường thành nhìn thấy một màn như vậy trong lòng không khỏi cảm thấy lạnh lẽo.