Hồng Liên Bảo Giám

Chương 152: Hiện trường (2)




Một cường giả Kim Đan định xóa bỏ dấu vết trong môi trường, ít nhất phải cao hơn người đó ba, năm đẳng cấp mới phát hiện được. Khuyển Thập Lang bị Tô Kính ảnh hưởng thực lực ức chế giữa chừng Tiên Thiên kỳ, lẽ ra nên là phế vật vô dụng. Nhưng Khuyển Thập Lang có thể nhìn thấu thủ pháp của cường giả Kim Đan, hèn gì Tiêu Dao Hầu tìm một con khuyển yêu cho hắn.

Khuyển Thập Lang lắc đầu nói:

- Chỉ biết là cường giả cảnh giới Kim Đan không bị Tô Tuyết tiểu thư phát hiện, cánh cửa đó từng bị thuật đạo biến thành vách tường.

- Vậy là đủ rồi, nếu gặp lại cường giả Kim Đan đó ngươi có thể nhận ra hắn không?

- Chắc chắn được.

Tô Kính nói:

- Nếu gặp người này ngươi hãy nói một câu với ta: Má nó.

- Hả?

- Ngu!

Khuyển Thập Lang lại bị Ưng Dương cốc đầu:

- Ngươi có thân phận gì? Nói tục với thiếu gia tức là ám hiệu, bình thường ngươi chắc chắn không dám nói ám hiệu đó với thiếu gia đúng không?

Khuyển Thập Lang chợt hiểu ý của Tô Kính. Nếu dùng thủ đoạn khác, đối phương là cường giả Kim Đan, dù Khuyển Thập Lang liên lạc thần niệm với thiếu gia cũng sẽ bị phát hiện, nói một câu tục tĩu sẽ không gây chú ý. Khuyển Thập Lang là tiểu yêu, không có văn hóa rất bình thường.

Khuyển Thập Lang do dự một chút, cuối cùng vẫn nói thật với Tô Kính:

- Thiếu gia, không phải ta không thể tìm nhiều tin tức hơn nhưng hiện giờ cảnh giới của ta quá thấp, cưỡng ép sử dụng năng lực thiên phú sẽ hủy mất năng lực này.

Tô Kính cười nói:

- Không cần, hy snh năng lực là không tốt, không bằng kêu ngươi đi làm lá chắn sống, đi chịu chết. Ngươi không có năng lực thì sau này ta phải nuôi phế vật sao?

- Thiếu gia, ta còn biết...

Bốp!

Ưng Dương lại cốc một cái:

- Ngươi còn biết nịnh nọt, khoác lác nói dối.

Khuyển Thập Lang nhảy cẫng lên hung dữ nhe răng với Ưng Dương:

- Không được đánh ta nữa!

Ưng Dương nheo mắt hỏi:

- Nếu ta đánh thì sao?

Khuyển Thập Lang không phải người hiền lành gì, trong bụng rất độc:

- Ngươi còn đánh tan nữa là ta bỏ thuốc chuốc ngươi, kiếm gà mái rừng hiếp ngươi!

Tóc Ưng Dương dựng đứng, cười càng tươi.

- Khuyển Thập Lang, giỏi lắm, nếu có ngày ta không giữ được tỉnh thao thì không cần biết có phải ngươi làm hay không ta sẽ cắt ngươi ngâm rượu.

Khuyển Thập Lang héo, gã còn là con chó tơ, nếu bị Ưng Dương cắt mất thì còn gì đời người, a không đúng, còn gì đời chó.

Tô Kính mặc kệ hai tiểu yêu cãi nhau, hắn lặp đi lặp lại tính toán. Xem ra đại ca không bắt sai người, Hà gia có vấn đề không nhỏ. Gia tộc nhỏ như vậy mà ra cường giả cảnh giới Kim Đan là chuyện kinh thiên động địa, nhưng trong hồ sơ Đạo Tỉnh Ti người mạnh nhất Hà gia chỉ là Trúc Cơ hậu kỳ.

Cảnh giới Trúc Cơ có chín kim tỉnh lan, ba ngưỡng cửa sắt, phải đả thông mười hai trọng lâu mới có khả năng thăng cấp Kim Đan.

Trúc Cơ hậu kỳ đến cảnh giới Kim Đan còn vắt ngang cảnh giới Trúc Cơ tuyệt đỉnh, đó là ngưỡng cửa sắt cuối cùng. Trong gia tộc lớn có vô số nhân tài bị kẹt ở ngưỡng cửa sắt cuối cùng, không thể đến cảnh giới đỉnh Trúc Cơ được.

Nếu như Hà gia che giấu một luyện khí sĩ cảnh giới Kim Đan thì chắc chắn có mục đích gì đó, ít nhất là nhằm vào thế lực nhỏ muốn nuốt Hà gia. Nếu cường giả Kim Đan này không phải người của Hà gia thì việc Tô Tuyết càng phức tạp hơn.

Ngọc Kinh thành quá to quá rộng, bình dân trong thành có người sống cả đời cũng không thể chạm mặt với người khác. Dù Khuyển Thập Lang phân biệt ra được cường giả Kim Đan cũng không có nhiều cơ hội tìm đến.

Nhưng Tô Kính vẫn hỏi:

- Ngươi có thể truy tung người đó không?

Khuyển Thập Lang lắc đầu nguầy nguậy với Tô Kính, khuôn mặt tuấn tú sắp bị lắc sưng.

- Thiếu gia, truy tung luyện khí sĩ cảnh giới Kim Đan sẽ bị cảm ứng được, khi đó dù hắn không dám giết người thì ta khó giữ mạng nhỏ!

Khuyển Thập Lang không nói chơi, gã có thể truy tung luyện khí sĩ Kim Đan này, trong Ngọc Kinh thành không được hoàng tộc cho phép thì cường giả Kim Đan không thể bay lung tung. Được bay đều là đại yêu quý tộc nuôi, phải trở lại thân yêu, không sử dụng chút yêu thuật này chỉ dùng thần thông thiên phú bay.

Nhân loại muốn bay phải được hoàng đế bệ hạ cho phép.

Luyện khí sĩ cảnh giới Kim Đan này lén lút chắc chắn không lập hồ sơ trong Đạo Vụ Ti, vì ngày nào đó có thể bay một thời gian. Miễn người này đi dưới đất thì cảnh giới của Khuyển Thập Lang thấp mấy cũng có thể truy tung.

Vấn đề là cường giả Kim Đan đều hình thành năng lực đặc biệt của bản thân, có một năng lực chung là cảm giác được bên ngoài rình rập. Ví dụ ai muốn tính kế Tiêu Dao Hầu, suy nghĩ trong đầu thì không sau, tụ tập với nhau bàn cách mai phục ám sát cũng không làm Tiêu Dao Hầu cảm ứng quá mạnh.

Nhưng khi bắt tay thực hiện, dù ở góc nào đó nhặt một cọng lông Tiêu Dao Hầu lỡ làm rơi dùng cho việc nguyền rủa, chắc chắn Tiêu Dao Hầu sẽ biết ngay và phản kích lại, thuận tiện xóa bỏ tin tức trong cọng lông đó.

Khuyển Thập Lang phải tu luyện đến cảnh giới đại yêu mới có thể tăng thần thông thiên phú lên đến trình độ che chắn cảm giác này của đối phương.

Tô Kính đang định bỏ cuộc thì Khuyển Thập Lang nói:

- Thiếu gia, ta có thể truy tung Hà Phương Sóc.

- Hả? Ngươi có thể truy tung vậy sao người Đạo Tỉnh Ti không tìm thấy?

Tô Kính biết bên Đạo Tỉnh Ti cũng nuôi nhiều tiểu yêu, đều có thần thông thiên phú.

- Thiếu gia, ta là...

Khuyển Thập Lang nghẹn lại, đổi cách nói khác:

- Ta có huyết mạch yêu tộc thái cổ, nguyên Lôi sơn năng lực truy tung của ta là số một, không thì lão gia đã chẳng chọn ta đi theo thiếu gia.

Tô Kính vốn chỉ muốn thử vận may chứ không mong có thành quả gì:

- Ừm, vậy thử xem coi có thể tìm đến Hà Phương Sóc không.

Khuyển Thập Lang gật đầu nói:

- Vâng, thiếu gia hãy xem ta đây!

Khuyển Thập Lang hít ngửi trong ngoài phòng một lúc rồi xuống lầu.

Ba chủ tớ nói cảm ơn người Đạo Tỉnh Ti, lên ngựa rời đi.

Lần này Khuyển Thập Lang đi đằng trước, Tô Kính và Ưng Dương theo sau. Ba người cưỡi ngựa chậm, Khuyển Thập Lang dẫn đường dọc theo đường lớn trong chùa đi hướng tây nam.

Đi một đường thẳng từ cửa đông ra Bạch Mã Tự.

Đông nam tây bắc Ngọc Kinh thành ở loại người khác nhau.

Chính giữa thành thị là hoàng cung, ở mạn bắc không phải hoàng tộc mà là quý tộc lớn như Tiêu Dao Hầu. Phía tây cũng ở quan viên quý tộc nhưng không có thế lực bối cảnh lớn như vậy. Phía đông là nhà giàu, bọn họ có liên quan với quý tộc Đạo Cung mới sống thoải mái ở nơi như Ngọc Kinh thành.