Hồng Liên Bảo Giám

Chương 172: Vừa gặp đã thương




Gút mắc sâu nhất trong lòng Tô Kính chậm rãi gỡ bỏ, ngăn cách với thế giới này bị tan rã hơn một nửa, có lẽ không lâu sau thiên đạo sẽ không bài xích hắn, tốc độ thật kinh người.

Tô Kính không phải người đầu tiên xuyên qua, nhưng chín mươi chín phần trăm người xuyên qua từ lúc xuyên việt đến chết không thể hòa hợp với thế giới mình ở. Đa số người vì lý do này mà chết.

Tô Kính không chết chỉ vì hắn may mắn, lúc giáng lâm có Lục Đạo Thần Giám bảo vệ linh hồn, không thì hắn chẳng sống nổi ba ngày, đã chết trong dư ba kiếp lôi.

Hộ vệ Quận Vương phủ tăng tốc độ, ngựa xông lên đằng trước nhất mở đường cho Tô Kính. Vương gia đã dặn phải đưa thế tử về sớm, không được trễ một phút.

Bên bắc thành vốn rất an toàn, nhưng trong hoàng tộc bỗng có dấu hiệu bùng nổ mâu thuẫn nên Võ Uy Quận Vương cần phải cẩn thận chút. Thân phận của Tô Kính rất mẫn cảm, nếu hắn chết trên đường về nhà, dù Tiêu Dao Hầu lý trí biết không liên quan gì Võ Uy Quận Vương thì gã vẫn phải gánh trách nhiệm, việc tây chinh do đó bị ảnh hưởng.

Dọc đường bình an, khi xe ngựa của Tô Kính đến cửa hông Hầu phủ thì nhẹ giọng ra lệnh quản sự nghênh tiếp hãy thưởng cho hai mươi thân vệ vương phủ. Tô Kính về thẳng viện lạc của mình.

Trong phòng, dưới đất sau chiếc giường sát cửa sổ, Tô Kính thấy một quả trứng. Trứng màu đỏ nhạt, bên trong trống trơn không có gì, vỏ trứng có phù văn mờ, tổng cộng sáu phù văn.

Phù lục thần văn dán trên vỏ trứng biến mất, vỏ trứng bị hoán đổi thành vật chất khác. Trong vật chất này ẩn chứa lực lượng sao nhưng không thể mượn dùng lực lượng sao cùng cộng minh.

Tô Kính dùng cách tinh luyện chiến giáp thần binh làm ra một vỏ trứng không có ý nghĩa gì, nhưng lòng hắn tràn đầy vui vẻ. Vì trong khí hải đan điền xuất hiện một vỏ trứng là ngoài ý muốn, nếu hắn chủ động chế tạo loại vỏ trứng phong ấn thì sao?

Nếu tám nha hoàn đều hấp thu vỏ trứng thế này vào khí hải đan điền, phong ấn chân khí có được khi tu luyện bí pháp Binh gia vào trong đó thì cơ bản không bị người phát hiện.

Nhưng vỏ trứng hiện có dùng tài liệu bình thường, chỉ dán sáu phù lục thần văn, hiệu quả sau cùng không thể nào luyện hóa vào người. Tô Kính chợt nhớ thuốc nổ trong thế giới này cực kỳ không ổn định, không có giá trị chiến tranh nhưng nếu nhét vào vỏ trứng thì khác.

Tuy nhiên chế tạo thuốc nổ trong thế giới này không rẻ, phải tiếp tục nghiên cứu giảm thấp giá cả xuống, có thể sử dụng quy mô lớn, kinh tế ở mức vừa phải. Hơn nữa thứ này chỉ có chút ý nghĩa khi công thành, đối phó luyện khí sĩ đơn độc không nổ chết được ai.

Ít nhất Tô Kính rất khó bị quả bom thế này nổ chết, nếu hắn chuẩn bị từ trước thì khó bị thương.

Thế giới này có thể nghiên cứu ra bom, đại pháo nhưng súng ống thì không đơn giản. Hơn nữa cho dù nghiên cứu ra cũng không đáng mở rộng. Thiên đạo pháp tắc của thế giới này khác Trái Đất, nghiên cứu ra thuốc nổ nhẹ nhàng cỡ nào khi nổ sẽ có tổn thương rất mãnh liệt với súng ống.

Thuốc nổ trong thế giới này có thể khai phá ra vũ khí dùng một lần, là thứ như lựu đạn, trừ phi đối phương không có tu sĩ, nếu không điều tra và phá giải cạm bẫy dễ như chơi.

Hơn nữa phế phù không rẻ, Tô Kính muốn chế tạo vỏ trứng có thể phong ấn vật chất không ổn định ít nhất tiêu hao sáu tấm phế phù, giá thành khá cao. Nếu muốn trứng nổ này phát huy nhiều loại công hiệu của vũ khí nóng thì phải lặp đi lặp lại cải tiến xếp hàng phù văn trên vỏ trứng, lượng tính toán lớn làm luyện khí sĩ Tiên Thiên kỳ như Tô Kính nhức đầu.

Xem ra chờ Trúc Cơ mới có thể khai phá nhiều thứ hơn. Linh hồn không đủ cường đại thì năng lực tính toán không theo kịp, không suy nghĩ được thì không cách nào chấp hành. Giống như ngươi biết rõ nguyên lý đạn hạt nhân nhưng không có siêu vi tính phụ trợ thì không thể mô phỏng vụ nổ.

Tô Kính tùy tay lấy tờ giấy ra vẽ phác thảo, thiết kế vũ khí lấy trứng nổ làm trung tâm. Các loại phù văn cơ bản lướt qua trong đầu Tô Kính, hắn sàn lọc từng cái, múa bút như bay.

Bất giác sắc trời đã tối, giữa chừng chỉ có Tô Linh phái người đến nói tiến triển vụ án Tô Tuyết. Hoàng đế nghe nói nữ nhi của Tiêu Dao Hầu mất tích đã ra lệnh hết sức điều tra.

Bên Tô Linh đột kích thẩm vấn ra kết quả khiến Tô Kính hơi thất vọng. Hà Phương Sóc hoàn toàn mất tích, như thể trên đời chưa từng tồn tại người đó. Tô Tuyết, người Hà gia không có một bóng dáng ở Ngọc Kinh thành. Nếu hoàng đế không chặn lại thì tin đồn liên quan Tô Tuyết đã bay đầy.

Bạch Lộ đến bốn, năm lần, mỗi lần chỉ đưa thư đến cửa lớn, không vào Hầu phủ được. Đừng nói Bạch Lộ chỉ là tử tước nho nhỏ, Gia Lăng Huyện Chủ có đến cũng sẽ bị không khách sáo ngăn ngoài cửa. Lúc đó Tô Kính mắng Gia Lăng Huyện Chủ, gã không dám phản bác lại, không phải gã sợ hắn mà sợ Tiêu Dao Hầu.

Tô Kính chợt nhớ việc lần này có lẽ không phải ngoài ý muốn mà lên kế hoạch đã lâu, không thì với lực lượng điệp báo trong Ngọc Kinh thành tuyệt đối không thể nào không điều tra ra manh mối gì của Hà gia.

Tiêu Dao Hầu là cánh tay đắc lực của đương kim bệ hạ, trong hoàng gia có sóng ngầm. Không ai đánh lại hoàng đế nên tạo phản không có ý nghĩa, ưu tiên hàng đầu là suy yếu thế lực của hoàng đế.

Không lẽ ngầm hại Tiêu Dao Hầu sắp chuyển ra ngoài sáng?

Vậy không được, Tô Kính đang dựa lựng cây to bóng mát, nếu Tiêu Dao Hầu ngã thì hắn thành bèo dạt, còn hy vọng gì thành tựu Kim Đan?

Hắn phải tăng tốc lên, trừ mượn lực lượng bên Tiêu Dao Hầu còn phải giải quyết hôn sự với Vô Ưu công chúa, khiến Tô Mộ nhanh chóng đi Dực châu chiêu mộ binh sĩ, thu phục Tâm Ý tông. Bản thân Tô Kính cần tạo ra một hệ thống tình báo, điều quan trọng nhất của hệ thống tình báo này là kết cấu tổ chức, nhân viên thì tìm từ từ.

Sau cùng đặt hệ thống ở quốc gia Tà Thần, sau khi đánh hạ quốc gia Tà Thần thì mọi người bắt đầu từ con số không, nếu hắn chôn hạt giống trước một bước, dù sau này Đông Tần đế quốc có ra sao hắn có thể ở bên kia bén rễ nẩy mầm.

Đây là kế hoạch lâu xa, còn gần thì...

Tô Kính nhớ đến một việc, nếu hắn đính hôn với Vô Ưu công chúa xem như một nửa thành viên hoàng thất, kho sách hoàng gia sẽ mở ra với hắn, có thể tra đọc nhiều điển tịch tuyệt mật.

Nếu có thể sao chép điển tịch kho sách hoàng gia một lần là Tô Kính có thể vốn liếng dựng nước rồi.