Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1966: Đạo lữ phản bội (2)




Hắn không nghĩ tới, Tô Kính không chút do dự tiến đến, căn bản không trở lại tìm người giúp đỡ.

Chỉ cần cho mình vài ngày, điểm ấy phiền phức liền không coi vào đâu. Đáng trách, đáng trách!

Thiếu niên Đại La ở chỗ sâu trong hằng tinh, nhìn Tô Kính, chung quanh thân thể hắn, trừ hỏa diễm, còn có Điện lôi thuần trắng lưu động. Năng lượng hằng tinh, không ngừng đổ vào trong thân thể hắn, bị hắn tiêu hóa hấp thu.

Cái tốc độ này thoạt nhìn rất nhanh, nhưng chí ít ba ngày, mới có khả năng kết thúc. Da ngoài thân thể hắn, thật chính là một túi da, năng lượng nhảy vào không bị khống chế, chỉ là đang nhanh chóng tích lũy.

Thiếu niên Đại La liếc mắt nhìn xương sọ mini trong tay, tâm tình trầm trọng.

- Đi thôi, làm cho ta một chuyện cuối cùng.

Thiếu niên Đại La ném đầu cốt ra, xương sọ ở trên không trung bay nhanh phá vỡ hỏa diễm, phát ra tiếng gào thét bi phẫn.

Cảm giác bị đạo lữ vứt bỏ, ai cũng không cách nào tiếp thu, khô lâu kia thân bất do kỷ, đảo mắt hóa thành một Hỏa cự nhân, lao ra hằng tinh, thẳng đến Tô Kính.

Hỗn Độn Tiên Chu của Tô Kính công kích, bị cự nhân này tiện tay đánh bạo, Tô Kính thả người bay ra, đánh về phía Hỏa cự nhân.

Chỉ là một hô hấp thời gian, Hỏa cự nhân liền biến mất.

Thiếu niên Đại La quá sợ hãi, hắn nhìn ra được, Hỏa cự nhân bị trục xuất đi không gian khác, hắn cũng không thể liên hệ, khó có thể khống chế.

Tô Kính đứng ở bên ngoài hằng tinh, nhìn về phía thiếu niên Đại La cười nhạt nói:

- Chờ ta thuyết phục “nàng”, liền cùng nàng đi giết ngươi.

Thiếu niên Đại La ánh mắt âm trầm, Tô Kính nói, hoàn toàn có khả năng thực hiện.

Mình là để Hỏa cự nhân đi ra tạo thành phiền phức cho Tô Kính, linh hồn đạo lữ kia cũng không hủy diệt, bị mình khống chế linh hồn, hóa thành Hỏa cự nhân, sức chiến đấu tương đương Đại La Kim Tiên.

Hắn làm sao cũng không nghĩ ra, Tô Kính là làm sao trục xuất đạo lữ mình biến thành Hỏa cự nhân.

Tô Kính đương nhiên là thu nhập vào Thiên Ma Kính, gần người đánh giết, hắn chưa chắc là đối thủ của Hỏa cự nhân. Lực lượng của đối phương đến từ hằng tinh, mình còn không có năng lực quyền cước hủy diệt hằng tinh, dùng Tiên Khí cũng không quá khả năng.

Thái độ của Tô Kính cường ngạnh, nhảy vào trong Thâm Hồng Giới Vực, nhìn qua phương thức chiến đấu thô bạo giản đơn, thế nhưng thật gặp phải phiền phức, hắn lập tức chặt đứt Hỏa cự nhân cùng hằng tinh liên hệ, bị vứt bỏ đạo lữ, trong lòng oán hận, đủ để cho nàng làm ra tuyển chọn.

Hỏa cự nhân trong Thiên Ma Kính, sau khi cùng Tô Kính giản đơn câu thông, liền biết đây là địa phương nào, nàng không có lập tức làm ra tuyển chọn, mà ngồi ở trong Thiên Ma chi khí, yên lặng hồi tưởng chuyện đã qua.

Nàng và thiếu niên Đại La kia quen biết, hiểu nhau, trở thành đạo lữ, quét ngang một phương Tinh vực, thống trị hàng tỉ Luyện Khí Sĩ.

Nàng còn có cảnh giới Đại La, một cái ý niệm trong đầu, là có thể biết tin tức 10 năm qua. Xung quanh Thiên Ma chi khí, liền huyễn hóa ra từng trải của nàng kiếp này.

Nhìn ảo cảnh xung quanh, Hỏa cự nhân rơi lệ, nước mắt của nàng, ngay cả hỏa diễm cũng không thể bốc hơi lên.

Hai dòng lệ ngân theo gò má chảy xuống, thanh âm xèo xèo lạp lạp.

- Ta một thế này, vì sao lại như vậy?

Nàng giận dữ nhìn thiên không hỏi, đó là chỗ ý chí của Tô Kính.

- Nhờ vã không đúng người mà thôi.

Tô Kính trả lời, tương đối bình thản.

- Ta vì hắn hi sinh đâu chỉ vạn năm, tại sao hắn đối với ta như vậy!

- Vì tư lợi, ai cũng sẽ như vậy.

- Ngươi thì sao?

Tô Kính trầm mặc một chút nói:

- Đạo lữ của ta, đáng giá ta hi sinh.

- Nói như vậy, ta là không đáng giá? Ha ha ha ha!

- Không, bằng không ngươi cũng sẽ không biến thành như bây giờ. Cho dù ngươi như bây giờ, đối với ta và hắn mà nói, đều có giá trị thật lớn. Nếu như ngươi giết ta, hắn liền an toàn, nếu như ngươi giúp ta, hắn sẽ chết.

- Nguyên lai ta biến thành như vậy, mới có giá trị.

Thanh âm của Hỏa cự nhân không hề phẫn uất, biến hóa băng lạnh, trên người nàng nhảy lên hỏa diễm, trong nháy mắt đều dừng lại, giống như là bị thanh âm của nàng đông lại.

- Không, là bởi vì có ta, ngươi mới có giá trị.

- Ta không muốn báo thù, có phải rất nhu nhược hay không?

Hỏa Diễm Cự Nhân ngẩng đầu vọng thiên, nhìn không thấy mặt Tô Kính. Chỗ đó chỉ là ý niệm của Tô Kính, nàng coi như là công kích, đều không đả thương được Tô Kính.

- Tại sao phải báo thù?

Thanh âm của Tô Kính có vẻ rất kỳ quái.

- …

Hỏa Diễm Cự Nhân không lời chống đở, Tô Kính hỏi, tại sao phải báo thù, nàng trong khoảng thời gian ngắn dĩ nhiên không cách nào trả lời.

- Ngươi báo thù, cũng không trở về như trước. Ngươi tốt nhất là tuyển chọn tự sát, như vậy có thể được giải thoát.

- Vì sao ngươi không thuyết phục ta, sống sót, giết chết người phụ tình kia!

- Ta có nghĩa vụ giúp ngươi sao?

Tô Kính hỏi lại.

- Ha hả, ngươi cho là như vậy, ta sẽ chủ động giúp ngươi?

- Ta cho rằng như vậy? Ngươi xem xung quanh một chút, ngươi biết ta là người như thế nào sao?

Tô Kính hỏi lại.

Hỏa Diễm Cự Nhân sững sờ, trong miệng không dám xác định phun ra hai chữ:

- Thiên Ma?

- Không sai, ta là Thiên Ma, cũng là Địa Tiên. Đối với Thiên Ma mà nói, giá trị lớn nhất của ngươi, đó là sống tiếp, mặc kệ ngươi tâm tình gì, ta đều có thể lợi dụng. Làm Địa Tiên, ngươi vừa vặn là tài liệu để ta luyện chế Địa Tiên Lô tốt nhất. Ngươi chết, ta cũng rất vui vẻ.

Tô Kính đình chỉ chốc lát, mới nói ra câu nói sau cùng:

- Mặc kệ ngươi làm tuyển chọn gì, ta cũng không lỗ vốn. Càng huống chi nói đến hiện tại, ngươi đã bị ta ảnh hưởng, không cách nào thoát khỏi.

- Ta thật là thất bại, dĩ nhiên chết ở trên tay một Thiên Ma.

Hỏa diễm trên người Hỏa Diễm Cự Nhân lần thứ hai nhún nhảy, chỉ là từ màu cam thành màu tro bạch.

- Ta cũng không nghĩ tới giết ngươi, ta chỉ ưa thích quan sát, nhìn ngươi thống khổ thế nào.

Tô Kính tiếp tục kích thích Hỏa Diễm Cự Nhân.

- Như ngươi mong muốn, ta đi báo thù, giết hắn. Đến đây đi, có cấm chế gì, cứ hạ thoải mái, ta tuyệt không phản kháng.

Hỏa cự nhân đầu chậm rãi hạ thấp, tựa hồ nhận mệnh.

- Ta chưa từng thấy qua Đại La yếu đuối như vậy, cho nên, ngươi nói là lời nói dối.

Tô Kính cười rộ lên, nói với Cự Nhân kia:

- Ngươi có khả năng thất vọng, thậm chí tuyệt vọng, bất quá ta muốn để ngươi giết hắn cho ta, là không quá khả năng. Trừ khi chính ngươi nguyện ý làm như vậy. Một Đại La hạch tâm là cái gì, ta cực kỳ rõ ràng, càng huống chi, ngươi lại bị hắn khống

chế linh hồn, chỉ cần ly khai không gian này, ngươi với hắn mà nói không phải uy hiếp.