Hồng Liên Bảo Giám

Chương 203: Tình hình đấu võ mồm (2)




Tô Kính nhẹ gật đầu, nhẹ nhàng thả ra một thủy lôi, viên lôi to cỡ hạt đậu xanh bay hướng dưới bụng Mạc Sơn Nguyệt. Nàng phất tay áo, thủy lôi của Tô Kính bị đạo y Chu Tước nhẹ nhàng quét biến mất.

Tô Kính gật gù, đây mới là cường địch. Tuy mượn nhờ uy lực đạo y nhưng thuật thủy lôi của Tô Kính bắn liên quan, không may bị Mạc Sơn Nguyệt chặn ngang. Mạc Sơn Nguyệt nhạy cảm với chiến đấu trình độ rất cao.

Nhưng đây vẫn là một luyện khí sĩ thuần túy. Tay Tô Kính cầm cây mâu sắt đen ngòm đâm mạnh hướng thân hình nhỏ xinh của Mạc Sơn Nguyệt.

Môi Mạc Sơn Nguyệt mấp máy, một luồng sáng đỏ như tia chớp bắn vào đầu mâu sắt. Tô Kính cảm giác như bị búa tạ đập vào tay, có một phi kiếm dài cỡ bàn tay thoáng hiện trong ánh sáng đỏ.

Kiếm thuật của đối phương rất sắc bén, thuật đánh gần thân gần như vô địch trong Tiên Thiên kỳ của Tô Kính lần đầu bị phá. Chưa phát triển thức Xà Vẫn đã bị Chu Tước phi kiếm cắt ngang.

Khuyển Thập Lang đứng sau lưng Tô Mộ sốt ruột hỏi:

- Ngũ tiểu thư, thiếu gia có được không?

Tô Mộ dựa vào lưng ghế, mắt nhìn chăm chú lôi đài. Tam ca định làm gì? Muốn một trận chiến nổi tiếng sao? Tô Mộ có linh cảm kỳ diệu Tô Kính không chọn nghỉ ngơi, hắn sẽ cứ chiến đấu tiếp.

Nhưng hắn có thể làm được không? Cảnh giới Tiên Thiên kỳ phục hồi chân khí chậm hơn Trúc Cơ kỳ nhiều, nếu là Tô Mộ thì liên tục giết hai mươi mốt luyện khí sĩ Tiên Thiên kỳ không khó khăn chút nào.

Đối phương toàn là đệ tử tinh anh của Đạo Cung hoặc gia tộc, đều mang theo pháp khí.

Tô Mộ rất thích sự liều lĩnh của Tô Kính nhưng song song đó nàng vô cùng lo lắng. Hiện tại Khuyển Thập Lang hỏi nàng, Tô Mộ cũng không biết trả lời như thế nào. Tô Mộ nhớ Tô Kính từ chối nhận Chủng Ngọc Đan của mình, nàng thấy hơi tự tin chút.

Tô Mộ nói:

- Ngươi không xem hiểu thiếu gia nhà mình sao?

Khuyển Thập Lang lắc đầu, nói:

- Thiếu gia nhà ta là thiên tài tuyệt thế, ta chỉ là tiểu yêu, có thể xem hiểu một phần vạn đã là trời có mặt. Được đi theo thiếu gia nhà ta là ta... ứ!

Ưng Dương đứng đằng sau bóp mạnh cổ Khuyển Thập Lang kéo ra sau lưng mình, cúi đầu nói với Tô Mộ:

- Ngũ tiểu thư, Khuyển Thập Lang hay có tật như vậy.

Tô Mộ cười cười không để bụng hành động của Khuyển Thập Lang:

- Ta nghĩ ta sẽ từ từ thói quen.

- Đúng, đúng! Ngũ tiểu thư về sau thống lĩnh thiên quân vạn mã, chúng ta cũng sẽ theo ngũ tiểu thư. Đến lúc đó Khuyển Thập Lang muôn lần chết không chối từ, thề luôn!

Ưng Dương bất đắc dĩ đạp Khuyển Thập Lang, cúi đầu nhìn Khuyển Thập Lang bị mình giẫm dưới chân:

- Muôn lần chết không chối từ? Hiện tại thời tiết đang rất lạnh, nấu ngươi bồi bổ được không?

Xung quanh có đệ tử gia tộc khác, Khuyển Thập Lang không dám vùng vẫy sợ bị người nhìn, chỉ có thể nhỏ giọng cãi lại:

- Nấu ta thì chỉ có thể chết một lần, nói gì đến muôn lần chết?

Ưng Dương bị Khuyển Thập Lang chọc tức điên:

- Còn nói nữa? Bà nội nó dám trả treo với ta!?

Hàng này nịnh nọt khi bên cạnh Tô Kính thì thôi, sao vắng mặt hắn mà đánh chết cái nết mãi không chừa?

Gã đường đường là thần ưng mà đi chung với con chó này, thật khiến người muốn khóc.

Trong thời gian ngắn Ưng Dương và Khuyển Thập Lang giỡn với nhau thì trên lôi đài đã thay đổi bất ngờ. Tô Mộ trông thấy tay Tô Kính bắn ra luồng sáng vàng vòng quanh trên đầu Mạc Sơn Nguyệt. Bỗng chốc Mạc Sơn Nguyệt không điều khiển Chu Tước phi kiếm được nữa, cây mâu sắt đen của Tô Kính đâm tới gần.

Biến hóa này nhanh đến nỗi Tô Mộ là luyện khí sĩ Trúc Cơ kỳ cũng không thấy rõ. Mâu sắt của Tô Kính vững vàng kiềm chặt Mạc Sơn Nguyệt, không đâm vào sâu hơn.

Tô Kính dịu dàng hỏi:

- Mạc đạo hữu có chịu nhận thua không?

Một luyện khí sĩ bên cạnh Lý Quang hét lên:

- Tổ cha nó, ăn gian!

Người Lý gia Định châu hết chịu nổi. Lý gia phái người đến khác với trước kia, thuộc kiểu thô lỗ, hiển nhiên Lý gia không muốn để Tô Kính bình an vượt qua hôm nay. Bắt đầu là Lý Quang mở miệng mỉa mai bị Cúc Nguyệt Sơn đánh trả, giờ kẻ la lối chỉ là luyện khí sĩ Trúc Cơ kỳ, gã nhìn ra Tô Kính thả ra pháp khí tuyệt phẩm.

Một luyện khí sĩ Tiên Thiên kỳ kỳ điều khiển pháp khí bình thường là đã rất vất vả, sao có thể dùng pháp khí tuyệt phẩm? Sử dụng rồi thì luyện khí sĩ Tiên Thiên kỳ cũng thành thây khô.

Người Nguyên gia đến phần lớn là nữ, dẫn đầu là một nam nhân khuôn mặt nho nhã. Nam nhân này là luyện khí sĩ khá nổi tiếng hiện giờ trong Nguyên gia, Kim Đan tam trọng. Nam nhân họ Nguyên, tên Trọng, tên chữ Thuần Y.

Nguyên Trọng là đường huynh của Nguyên Lăng Hồng nên tất nhiên sẽ nói giúp Tô Kính. Nhưng bên đối phương là luyện khí sĩ Trúc Cơ kỳ la lối, Nguyên Trọng liếc mắt ra hiệu, một nữ nhân áo trắng bên Nguyên gia lên tiếng.

Thiếu nữ nói chuyện cay nghiệt lại lớn giọng:

- Người của Lý gia thật đúng là thua không nổi. Chờ người của bọn hắn thất bại không chừng cả đám sẽ kéo lên lôi đài đánh hội đồng.

Giọng luyện khí sĩ Trúc Cơ kỳ có thể truyền ra xa hơn mười dặm, thiếu nữ Nguyên gia không lớn tiếng nhưng chắc chắn mỗi người trong lầu đều nghe thấy.

Một thiếu nữ khác tiếp lời:

- Đúng lắm, hãy nhìn kìa, Kim Đan kỳ kia làm như muốn đánh người.

- Vậy phải làm sao bây giờ? Chúng ta không đánh lại, hay là né đi?

Nữ nhân Nguyên gia mồm năm miệng mười thảo luận, không cho người của Lý gia cơ hội nói chuyện.

- Chắc không đâu, có Võ Uy Quận Vương ở đây, người của Lý gia dù sao cũng phải nể mặt chút đi.

- Bọn họ thật sự nể mặt Quận Vương sao? Ngươi nhìn bọn họ lớn tiếng trước mặt Quận Vương kia, còn nói tục nữa, thật là sỉ nhục của luyện khí sĩ.

Người của Lý gia tức điên. Lý Quang đành phải đứng dậy từ bên cạnh lầu đến trước mặt Võ Uy Quận Vương chắp tay thi lễ.

Võ Uy Quận Vương thản nhiên nói:

- Lý Quang, ngươi đến gặp cô có chuyện gì?

Võ Uy Quận Vương ngày thường hiền hòa, không tự xưng bản vương gì. Giờ Võ Uy Quận Vương xưng cô với Lý Quang hiển nhiên tâm tình không quá tốt. Chữ cô ở thế giới này không phải xưng hô riêng của hoàng đế, thời đại Tây Tần đế quốc vương gia cũng có thể tự xưng cô gia.

Lý Quang cũng không sợ Võ Uy Quận Vương này:

- Tô gia chế tạo kết giới có vấn đề, người khác không cách nào truyền lực lượng xuyên qua kết giới, nhưng người của Tô gia thì làm được. Nếu không Tô Kính không thể nào sử dụng pháp khí tuyệt phẩm.

Võ Uy Quận Vương ậm ừ rồi im:

- À.

Lý Quang không chịu bỏ qua vẫn hỏi:

- Vương gia?