Hồng Liên Bảo Giám

Chương 317: Các trưởng lão (Thượng) (1)




Tựa như hoa anh đào, mây khánh rắc xuống cánh hoa rực rỡ.

Tô Tiên cười nói:

- Xem ra hôm nay có việc vui lớn, nếu không đã chẳng phô trương như vậy. Chúng ta trở về đúng lúc, lúc này vào thành tu hành làm ít công nhiều.

Tô Mặc tò mò hỏi:

- Tỷ, là việc vui gì? Đã lâu rồi muội không về Phục Ma thành.

Tô Mặc không cần mặc chiến giáp bay lừa người nên không khoác áo da nữa, nàng đổi váy dài, bên ngoài khoác áo ngắn, đã có khí chất nữ nhân. Tô Mặc chỉ tùy ý bới tóc ghim trâm cài, khá đơn giản.

- Có lẽ là tên nào trùng kích Kim Đan tứ trọng thành công, hoặc đệ tử cực kỳ quan trọng thành hôn, hoặc các trưởng lão xử lý yêu ma nào đó dưới lòng đất, trời biết là chuyện gì.

Tô Kính thắc mắc hỏi:

- Yêu ma dưới lòng đất?

Nơi này còn có yêu ma?

- Phục Ma thành chắc chắn có yêu ma ứng cảnh.

Tô Tiên cười nói:

- Những yêu ma này là lúc trước hòa thượng nuôi dưỡng, ở sâu dưới lòng đất, rất khó tiêu diệt sạch. Dưới Phục Ma thành thật ra là phật khí siêu lớn, số lượng yêu ma bị trấn áp trong phật khí khó phỏng chừng. Luyện khí sĩ xuất thân đạo gia như chúng ta không thể hoàn toàn khống chế phật khí này, chỉ có thể làm từ từ.

Tô Kính nhớ ngay đến hoàng đế Khương Diễm dùng vị diện làm chiến trường luyện binh. Tô gia dùng Phục Ma thành làm đá mài dao cho đệ tử Tô gia, phật khí thật sự không có cách khống chế?

Tô gia có luyện khí sĩ Kim Đan bát trọng, vài Kim Đan thất trọng, lục trọng càng nhiều. Những người này liên hợp lại chắc chắn có thể khống chế phật khí, có lẽ sau khi phật khí bị kiểm soát rồi thì khó quay lại được, yêu ma bên trong sẽ bị giết hết. Thế thì mất nhiều hơn được, muốn có phật khí sản sinh ra yêu ma liên miên không dứt hầu như là không thể nào trong thời đại này. Phật khí này ít nhất là Bồ Tát luyện chế ra, thậm chí là Phật Đà thật sự để lại.

Tô Kính không kiềm được hỏi:

- Thanh Minh phủ cũng có nơi giống vậy sao?

Tô Tiên đáp:

- Dù có thì Tiểu Kính Tử cũng đừng mơ đến nó. Tiểu Kính Tử thành phò mã, Thanh Minh phủ sẽ không mở ra cho Tiểu Kính Tử. À, phụ thân của ngươi cũng không được, cùng lắm vào Phục Ma thành. Nếu Tô Mộ không đi quốc gia Tà Thần thì có thể cơ hội vào Thanh Minh phủ.

Xe ngựa xuyên qua rừng tháp, dọc đường đi không bị kiểm tra, sớm có người báo lên Tô Tiên trở về. Nhóm Tô Kính đến trước Phục Ma thành mới thấy nó thật cao, tường thành hơn ba mươi trượng, nửa khúc tường thành bên dưới màu tím đen như máu đông lại.

Không có binh sĩ bảo vệ cửa thành như Ngọc Kinh thành, cửa thành Phục Ma thành làm bằng khúc gỗ, không phủ lớp kim loại. Khác biệt duy nhất là Phục Ma thành có ba cửa, chính giữa cho xe ngựa vào, đi bộ qua hai cửa nhỏ.

Tô Tiên xuống xe ngựa. Mấy ngày nay Mã Siêu dưỡng thương gần lành, có thể cưỡi ngựa. Đoàn người từ cửa chính giữa đi vào Phục Ma thành. Tô Kính chú ý thấy Tô Tiên cẩn thận kiểm soát tốc độ, nàng đi đằng trước nhất, người phía sau không thể lướt qua nàng, đây là bày tỏ sự kính sợ dù nàng có quyền lực giục ngựa chạy nhanh.

Tô Kính không thể dùng thần thức quan sát Phục Ma thành, cảm giác nó nhỏ hơn Ngọc Kinh thành nhiều, bố cục kiến trúc trong thành chặt chẽ. So với trên Trái Đất đô thị hiện đại hóa thì nơi này có thần tích không thể vượt qua.

Hai bên đường mơ hồ thấy dấu vết Phật môn năm đó để lại. Tô gia khác với Khương thị, không sửa chữa triệt để kiến trúc của Phật môn, nhiều cái còn giữ lại như cũ nhưng phạn văn bị xóa sạch, toàn đổi thành phù văn Đạo Môn. Không hiểu sao vào Phục Ma thành bỗng làm Tô Kính có cảm giác về nhà.

Giống như đây là quê hương của hắn hoặc sở nghiên cứu trong núi mà hắn ở lì quanh năm suốt tháng.

Phương xa, trung tâm thành thị có một đài cao vuông vức mây mù lượn lờ, mây khánh trên bầu trời nằm ngay bên trên đài cao. Đó là kiến trúc trận pháp khá nổi tiếng của Tô gia: Thiên Cơ Phục Ma đài.

Sau khi đuổi đi Phật môn Tô gia liền trang bị một ngàn đài cao cho Phục Ma thành, trận pháp cắt phân hóa Phật môn. Quanh năm suốt tháng cải tạo, những kiến trúc Phật môn bị đồng hóa thành một thể, tương đương với rèn tạo lại trận pháp Phục Ma thành. nghe thì bình thường nhưng thật ra xem như thủ đoạn của tiên gia.

Không phá hoại mà dẫn đường, trận pháp nguyên Phục Ma thành tương đương với mọc ra trên cơ bản trận pháp vốn có của Phật môn, vậy là đè chặt phật khí dưới Phục Ma thành không rục rịch được. Dù cường giả Phật môn năm xưa luyện chế phật khí đó quay về cũng không cách nào điều động phật khí phản kích.

Tô Kính đã kiến thức thứ giống loại thủ đoạn này, là bí pháp Binh gia dùng lực lượng sao rèn luyện tài liệu. Nhưng so sánh thì cách của Tô Kính như chế tạo một cây tăm, cách của Phục Ma thành là đang gieo trồng rừng rậm nguyên thủy to lớn.

Đi vào Phục Ma thành mấy trăm thước có một binh sĩ nghênh đón, hành lễ với Tô Tiên sau đó dẫn nàng đi Thiên Cơ Phục Ma đài. Bình thường giao tiếp nhiệm vụ không đến Thiên Cơ Phục Ma đài, giờ Tô Tiên mang Tô Kính về, trước đó đã đưa tin nói bản vẽ của hắn quan trọng thế nào.

Các trưởng lão trung tâm Tô gia đã biết nên kêu Tô Tiên đi để tìm hiểu. Nếu bản vẽ của Tô Kính đúng là có giá trị lớn thì sẽ cho Tô Mộ một thân phận ngay, tổ chức nghi thức ngay trong Thiên Cơ Phục Ma đài.

Hiệu suất làm việc khiến Tô Kính nghẹn lời.

Chỉ có ba người được vào Thiên Cơ Phục Ma đài là Tô Tiên, Tô Kính, Tô Mộ. Những người khác được dàn xếp ở bên ngoài. Mã Siêu, Quân Vô Tà có thiếu niên Tô gia đi cùng, bọn họ đừng nói là vào Thiên Cơ Phục Ma đài, muốn đến gần trung tâm thành thị cũng không được.

Đang là mùa đông nhưng quanh Thiên Cơ Phục Ma đài xanh ngắt bóng cây. Thiên Cơ Phục Ma đài cao trăm tầng tựa như ngọn núi nhỏ, không biết gieo trồng bao nhiêu thực vật vòng quanh kiến trúc này, từng tầng xếp lên, sắc xanh bao phủ nguyên tòa đài cao.

Dưới Thiên Cơ Phục Ma đài có luyện khí sĩ cảnh giới Kim Đan ra đón.

Tô Tiên ra hiệu Tô Kính xuống ngựa sau đó chào hỏi luyện khí sĩ kia:

- Tô Đồ, Kim Đan nhị trọng? Tiến bộ mau quá vậy?

Nam nhân tên Tô Đồ mỉm cười nói:

- Thì đó, nên ta cần xin đi Thanh Minh phủ kiềm lại tiến độ.

Tô Đồ nhìn sang Tô Kính, Tô Mộ.

Tô Tiên giới thiệu:

- Đây là Tô Kính, đó là Tô Mộ, ta có nói rồi.

Tô Đồ đùa với Tô Kính:

- Không tệ, tốt hơn ta tưởng. Ta là Tô Đồ, phò mã gia sau này quan tâm nhiều giùm.

Tô Kính thầm thở phào, mặt ngoài không lộ cảm xúc.