Hồng Liên Bảo Giám

Chương 538: Hải chiến (2)




Thuyền của Tô Kính chỉ cần đi nửa giờ là có thể đến vùng biển chỉ định, mà hạm đội phía tây lại nhiều hơn một giờ là có thể đạt tới chiến trường chỉ định.

Mười hai tàu chiến bộc thép của Nam Hải không có nhanh như thế, tốc độ chỉ bằng một nửa hạm đội của Tô Kính.

Tô Kính vẫn quan sát sa bàn, cho dù là một khắc cuối cùng thì hắn cũng không thể buông lỏng cảnh giác. Hắn cũng nhận được không ít tình báo, loại tàu chiến bọc thép của Nam Hải tương đối khó chơi, tốc độ nhanh không nói, lực phòng ngự quá cường đại.

Ma Tinh Pháo công kích gần, ít nhất cần ba năm mười pháo mới có thể oanh tạc phòng ngự của một tàu chiến bọc thép.

Nếu ở trên biển, phi thạch đại pháo công kích vẫn có thể bắn xác. Ma Tinh Pháo công kích cần hoàn cảnh ổn định, sóng biển phập phồng, ít nhất phải có luyện khí sĩ Trúc Cơ kỳ mới có thể điều khiển tốt Ma Tinh Pháo. Thứ này vốn chính là kết quả của Tà Thần quốc độ, tuy Đạo Môn thiết kế lại một lần nhưng vẫn không cách nào nghiên cứu ra biện pháp tập trung mục tiêu.

Tới gần tàu chiến bọc thép phát pháo, phóng ra một loại thạch đạn màu đỏ, sau khi trúng mục tiêu sẽ nổ tung. Nếu như không phải thứ này tầm bắn chỉ có năm dặm, uy lực không thể tưởng tượng nổi.

Đế quốc cũng nghiên cứu qua, loại đá màu đỏ này không phải người luyện chế, mà là tự nhiên tạo ra. Phải đạt tới thể tích nhất định, tốc độ nhất định mới có thể nổ tung.

Chắc hẳn địch nhân cũng không có phương pháp némđaá quá tốt, cho nên mới không có cách nào giải quyết vấn đề tầm bắn.

Tô Kính ngược lại cảm thấy tảng đá như thế không khác gì bom trên địa cầu. Uy lực tuy không bằng nhưng nó phi thường ổn định.

Nếu tìm được hòn đảo sản xuất loại đá này, Tô Kính có thể dùng Long Xà Bát Cảnh Hồ vận chuyển làm bom.

Thời gian trôi qua từng giây, hạm đội của Tô Kính thả chiến hạm phù không loại nhỏ đã phát hiện mục tiêu, Tô Kính dứt khoát cho hạm đội nghênh đón. Hắn vẫn chỉ huy phi xà hạm của mình đi chặt đứt đường lui của địch nhân.

Mười hai tàu chiến bọc thép chậm rãi tiếp cận hạm đội nhỏ của Đông Tần đế quốc, trên cột buồm cao cao của hạm đội nhỏ, thời điểm binh sĩ cầm kính viễn vọng nhìn thấy hạm đội của đối phương liền sợ hồn phi phách tán. Bọn họ không biết vì cái gì khí cầu dò thám của bọn họ mất tín hêệu, địch nhân đã ở cách đó mười dặm.

Trốn? Tám chiếc thuyền của bọn họ chỉ có một chiếc tốc độ vượt qua tàu chiến bọc thép, đó chính là tàu chỉ huy của tiểu gia tộc. Nếu trốn tương đương buông tha tất cả chiến sĩ của gia tộc.

Trong phòng chỉ huy, một nam tử trung niên sắc mặt tái nhợt, hắn nhìn ảo ảnh do trận pháp biến thành, địch nhân càng ngày càng gần, tốc độ nhanh hơn, hiển nhiên mục tiêu là hạm đội của mình.

Nam tử trung niên cắn răng, bắt đầu thông qua trận pháp phát ra mệnh lệnh chuẩn bị chiến tranh. Tàu chiến chỉ huy của hắn không ngừng bỏ chạy thục mạng về hướng bờ biển, cũng lao về hướng tây ý đồ tấn công quân địch.

Trên thế giới này bản thân tàu chiến là tàu có khả năng chiến đấu mạnh nhất, trừ hạm đội của Tô Kính.

Nếu như đối mặt một tàu chiến bọc thép của địch nhân, nam tử trung niên có lòng tin phá hủy nó. Hiện tại địch nhân là mười hai chiếc, hắn mệnh lệnh bảy chiến hạm khác của gia tộc lui vè hướng bắc.

Bảo trì tốc độ không nên gia tốc, tùy thời phóng vũ khí công kích từ xa.

Nếu như có thể kéo dài chiến trường khoảng cách hai trăm dặm, trên cơ bản tất cả mọi người có thể sống rời đi. Tàu chiến bọc thép tuy hung mãnh nhưng muốn giết người vẫn phải keo lên chiến hạm của đối phương.

Gần duyên hải có khả năng được đế quốc trợ giúp.

Nam tử trung niên này là gia chủ Hồ gia, đạt được một ít trợ giúp của Chu gia cho nên làm ra một hạm đội, hy vọng có thể giúp gia tộc có địa điểm đặt chân tại hải ngoại. Nếu tiểu gia tộc như bọn họ có thể lên bờ, nhân thủ hơn vạn, cho dù thế nào cũng có thể đánh hạ một giang sơn.

Nếu như bị đánh chìm trên biển sẽ không có cái gì. Hắn không nỡ buông tha đệ tử của mình, cho nên chuẩn bị cường công đối phương.

Tô Kính nhìn tất cả biến hóa trên sa bàn, cười nói:

- Gia chủ tiểu gia tộc này vẫn có huyết khí.

Thần Lâm ở bên cạnh trả lời:

- Đế quốc đang tráng niên, gia tộc các nơi không có nhu nhược.

Tô Kính tỉnh ngộ, bọn họ không có khả năng đầu hàng địch nhân, một là không biết đối phương có phải là người của Tà Thần hay không, hai là một khi đầu hàng thì tiểu gia tộc của bọn họ sẽ bị đế quốc hủy diệt.

- Tăng thêm tốc độ a, Tiềm Long hạm không nên gấp gáp công kích, sau khi bầu trời công kích, có tàu chiến bọc thép bị thương thì mở thủy chiến.

- Vâng!

Hơn hai mươi hạm trưởng Tiềm Long hạm giấu dưới biển đều âm thầm đáp ứng một tiếng. Bọn họ chỉ có thể tiếp thu lệnh của Tô Kính, nhưng không cách nào trả lời. Không có biện pháp, Tiềm Long hạm còn không hoàn thiện, tiếp thu trang bị đã không có vấn đề gì, nhưng là phải về phục Tô Kính mệnh lệnh, thì có thể bạo lộ mục tiêu.

Mười hai tàu chiến bọc thép mờ mịt chưa phát giác ra trăm dặm phía trước chính là mục tiêu. Bọn họ đang phát động công kích với con mồi, lại không biết mình lâm vào vòng vây.

Không trách bọn họ sơ ý chủ quan, hạm đội Tô Kính có thể dùng thần thức quan sát địch nhân. Biện pháp tốt nhất chính là dùng kính viễn vọng quan sát mới dễ dàng phát hiện hạm đội Tô Kính.

Tầm nhìn trên biển cũng có hạn, đơn thuần không có kính viễn vọng đạo thuật, có thể nhìn ra hơn mười dặm đã không sai.

Bảy chiếc thuyền của Hồ gia không ngừng chạy đi trên biển rộng, chỉ chạy ra chưa đủ năm mươi dặm thì tàu chiến bọc thép đã đuổi theo, cũng phóng ra thạch đạn màu đỏ.

Sau khi bắn thử hơn mười phát mới có một phát trúng mục tiêu là thuyền lớn nhất.

Chiếc thuyền này được bọc thiết giáp, lại không phải dùng sắt thép luyện chế, bên trong vẫn là ván gỗ. Cho nên một pháo này bắn thủng đuôi thuyền, may mắn không có kích thương bánh lái, nếu không triệt để hủy.

Hồ gia lúc này mới phản kích, bọn họ nhịn đến bây giờ chính là vì để địch nhân tập trung mình. Như vậy luyện khí sĩ có thể lập tức suy tính ra tạo độ của địch nhân, thời điểm phát động phản kích sẽ không cần xạ kích thử nghiệm.

Đây là do tiểu gia tộc khuyết thiếu tiền tài, không có trang bị tốt tiến hành làm việc như vậy, cũng là việc bất đắc dĩ.

Bảy chiến hạm của Hồ gia đồng thời phóng xuất ra bảy phù tiễn thật lớn, tổng cộng mười bốn tiễn, đồng thời bắn trúng tàu bọc thép vừa bắn trúng thuyền của Hồ gia.