Hồng Liên Bảo Giám

Chương 636: Ngu xuẩn (1)




Thần binh khôi lỗi cứng ngắc một lúc chỉa chỉa một cửa phòng. Mộ Ngân Mâu tiến lên, Tô Kính và Tô Mộ lại bị thần binh khôi lỗi ngăn lại. Võ Thánh lệnh bài cũng chỉ cho phép một mình Mộ Ngân Mâu đi vào.

Không thể không nói, tinh đồ Bệnh Thiên Quân cho, thật sự là bảo bối tuyệt phẩm. Hai mắt Tô Kính gần như lập tức lại phát ra tinh quang. Hơn nữa, Thận Châu biến thành những huyết mạch nhỏ nối liền với hai mắt, dứt khoát trực tiếp năng lượng hóa, hình thành thứ giống như một tầng sương mù, bao quanh lấy đôi mắt.

Thứ giống như sương mù này không phải là tinh lực, mà là thứ từ trong xương tủy Thần Binh Luyện Cốt của Tô Kính phát ra.

Đến lúc này, Tô Kính mới tính là khống chế đôi mắt này. Bản thân Thận Châu đã mất đi tinh hoa. Tô Kính hàng phục cũng dễ. Tinh hoa này là lực lượng sinh mạng, đối với hắn vô ích.

Nhưng trong bản thân Thận Châu ẩn chứa lực lượng Thiên Đạo lại là thứ hắn cần nhất.

Mấy thứ này không liên quan đến tính mạng.

Trong lúc nhật nguyệt ngôi sao vận chuyển, có lực lượng khổng lồ cũng không liên quan đến tính mạng.

Thận Châu là vật chết. Nhưng là vật chết trong ngoại tộc, Tô Kính luyện hóa nó, hòa với thân thể làm một thể, không tiếp tục dùng tới kết cấu của những huyết mạch nhỏ kia. Trong hai mắt hắn lập tức liền thấy rất nhiều thứ vốn không nhìn thấy được.

Trong tường Vũ Thánh Tháp, vô số thần văn đang lưu chuyển, đó là lực lượng tồn tại duy trì Vũ bản thân Thánh Tháp.

Tô Kính lập tức thử phong tỏa năng lực này. Bởi vì lúc này hai mắt của hắn đau đớn không thôi. Dù sao hai mắt này vừa chế luyện, cách thành công còn xa. Tô Kính không muốn vì một trận chiến đấu lại hủy diệt nó.

Hiện tại Tô Kính không thể khống chế Thận Châu biến thành hai mắt. Thận Châu vốn tồn tại rất nhiều năng lực quỷ dị, sẽ xuất hiện tình trạng không chịu sự khống chế, thậm chí sẽ chủ động tiêu hao chân khí của hắn. Cho nên Tô Kính dứt khoát từ từ hủy bỏ chân khí trong đôi mắt. Đôi mắt một lần nữa trở nên tinh thuần.

Chỉ với điều này, Quan Tinh Thuật đã xem như hoàn thành bước đầu tiên, ngăn cản động tác Thận Châu đồng hóa Tô Kính, không thể mang đến cho Tô Kính bất kỳ năng lực chủ động. nào

Tô Kính chỉ cầu Thận Châu không quấy rối là được. Thời điểm hắn lại nhìn về phía đầu cầu thang, khôi lỗi thần binh bộ xương khô còn đang đâm tới từng một xoa một, căn bản không có động tác khác.

Đầu cầu thang cũng không chật hẹp, đủ để cho bảy tám người cùng xông lên. Nhưng cái xoa của khôi lỗi thần binh bộ xương khô rất dài. Rất nhanh, nó đã đồng thời cố định tám khôi lỗi thần binh ở chỗ cũ.

Mỗi khôi lỗi thần binh muốn nhấc chân, đã bị hắn một xoa đâm trở lại, phải lùi lại phía sau nửa bước.

Lực lượng của nó còn lớn hơn so với phía ngoài. Tô Kính còn phát hiện. Tốc độ Xích Long Câu gia tăng, cũng tăng thêm tốc độ ra chiêu của người cưỡi phía trên.

Đây quả thực... giống như võng du sao? Trang bị thêm tốc độ công kích sao?

Có một khoảng thời gian, Tô Kính không có cách nào chỉ huy được khôi lỗi thần binh xương khô. Khôi lỗi thần binh xương khô này cũng chỉ có thể trung thành hoàn thành mệnh lệnh của Tô Kính tới cùng.

Loại khôi lỗi đẳng cấp này có thể chấp hành mệnh lệnh cực kỳ phức tạp. Tô Kính cho ra mệnh lệnh lại đơn giản, cho nên ngược lại cũng không xảy ra sai lầm gì. Ở phía dưới đã có võ tướng xuất hiện, chỉ là bị mấy trăm khôi lỗi thần binh ngăn cản, không có cách nào để tiến lên thang lầu.

Uy lực Hàn Băng Luyện Ngục Phù của Tô Kính đã tiêu tan. Đó là do những võ tướng này trùng kích. Trên thang lầu tốc độ của khôi lỗi thần binh rõ ràng có tăng nhanh hơn một chút.

Tô Kính có chút do dự, vẫn bỏ lại một tờ phù, phong tỏa cầu thang lầu.

Hiện tại cũng chỉ có thể dùng cách đánh tiêu hao này. Nếu thật sự bằng đánh cách tiêu hao chân khí, mình khẳng định không chịu nổi. Tô Mộ và Mộ Ngân Mâu cũng giống như vậy.

Nửa người Tô Mộ đầy máu trở về. Tô Kính bị dọa cho giật mình. Hắn lập tức ý thức được, là Yên Chi Long bị thương.

Hắn vội vàng thu hồi Yên Chi Long. Tô Mộ cũng không lại sử dụng Yên Chi Long làm vật cưỡi nữa. Nàng và Mộ Ngân Mâu hợp lực thanh trừ khôi lỗi thần binh ở tầng cao nhất. Gặp phải nguy hiểm, là Yên Chi Long này chủ động đi tới ngăn cản. Bằng không hiện tại nàng đã bị trọng thương không dậy nổi.

Yêu thuật của Yên Chi Long kia và thần thông của bản mạng, đều có khuynh hướng phòng ngự. Cho nên nàng chỉ bị tổn thương gân cốt, không có chết. Tô Kính trực tiếp ở trong Long Xà Bát Cảnh Hồ phân phối đan dược, thuận miệng truyền thụ một đoạn khẩu quyết.

Yên Chi Long này vì lập công sốt ruột, Tô Kính không thể không đáp lại.

Yên Chi Long bị trọng thương, được khẩu quyết này lại mừng rỡ như điên. Hắn tin tưởng, ngay cả Long Yên cũng chưa từng nhận được một đoạn khẩu quyết này,.

Đây không phải chỉ là thứ tu hành, còn có chiến pháp của Long tộc!

- Ca, xin lỗi.

Tô Mộ xin lỗi, không phải vì Yên Chi Long bị thương. Mà nàng biết, Tô Kính nhất định sẽ oán giận nàng lấy thân xông vào nguy hiểm. Nếu hai người nàng và Mộ Ngân Mâu, không mạo hiểm, sẽ không có khả năng xuất hiện loại nguy cơ này.

- Thôi đi. Cũng là do nàng lo lắng ta không chịu nổi.

Tô Kính vỗ vào vai Tô Mộ, nói:

- Hai người các nàng đánh một trận đầu. Ta cần để cho hai mắt thích ứng chiến đấu.

- Yên tâm đi.

Mộ Ngân Mâu giơ trường đao lên. Tô Kính nìn thấy, trên lưỡi trường đao xuất hiện một chỗ thủng. Đây chính là chất liệu đạo khí. Hơn nữa cho dù chém giết gần người, thông thường đều sử dụng sống dao để đón đỡ.

Lưỡi đao xuất hiện chỗ thủng, đó là do tốc độ của đối phương quá nhanh, Mộ Ngân Mâu đã không có thời gian để đổi thế.

Có chút tiếc. Dù sao cũng là phôi của đạo khí công chúa Vô Ưu đưa cho hắn.

- Các nàng có thể kiên trì bao lâu?

Tô Kính hỏi một câu.

- Sáu canh giờ.

- Tám canh giờ.

Tô Kính nhíu mày, đây coi như là tính cả ứng dụng đan dược và bùa. Nói như vậy, có thể không chịu nổi. Bởi vì không rời khỏi Vũ Thánh Tháp, chân khí lại không có cách nào khôi phục được. Sau khi rời khỏi, lại bị số lượng khổng lồ khôi lỗi công kích.

Có thể xông ra được sao? Tô Kính không tin. Bởi vì võ tướng phía dưới kia, rõ ràng

đã tăng lực lượng lên tới mức độ mạnh nhất.

- Ai u, ta thật sự ngu xuẩn!

Tô Mộ bỗng nhiên vỗ trán mình.

- Cái gì?

Tô Kính và Mộ Ngân Mâu nghi hoặc nhìn Tô Mộ. Tô Mộ đẩy mặt nạ lên, nói:

- Năm đó thời điểm Đạo Môn tranh đoạt thiên hạ, đối mặt với khôi lỗi thần binh của Binh gia, đánh một trận hung tàn nhất, chính là sử dụng cách gì?