Hồng Liên Bảo Giám

Chương 638: Bao vây chặt chẽ (1)




Trong Vũ Thánh Tháp, không thể khôi phục lại chân khí. Nhưng Tô Kính không lo lắng. Quan Tinh Thuật cần số lượng chân khí cũng không quá lớn. Đan dược của hắn đủ nhiều. Đan dộc tích góp từng chút một, đã có Thuần Dương Động Tiên Chân Kinh hóa giải.

Tô Kính từng hấp thu qua da Thận Long, bài xích của thân thể đối với Thận Châu cũng không lớn. Bước đầu tiên luyện hóa đã thành công rất dễ dàng. Có lẽ bản thân Quan Tinh Thuật không phải là pháp thuật nhỏ, mà là bí pháp của Binh gia. Nếu không phải là đệ tử chân truyền, ngay cả da lông cũng không có cách nào hiểu rõ.

Hiện tại, tu luyện Quan Tinh Thuật xảy ra vấn đề, Tô Kính không lập tức giải quyết, đó mới là thật sự ngu xuẩn.

Tô Kính cũng không chống cự trước loại biến hóa này, chỉ lẳng lặng lĩnh hội, sử dụng Lục Đạo Thần Giám phục chế lại mỗi một bước đi, để quay đầu lại nghiên cứu.

Tinh đồ của con mắt trái này dần dần phong phú. Mắt phải tối đen, cũng biến thành thâm trầm. Khi tiêu cự hai mắt Tô Kính đã tốt, phát hiện hai bên kết hợp hoàn mỹ cùng một chỗ, trong mắt của mình xuất hiện một thế giới hoàn chỉnh.

Thật sự rất hoàn mỹ. Trong bóng tối, các vì sao sáng chói. Lần này, ngay cả tinh cầu tĩnh mịch cũng xuất hiện. Tô Kính dùng lực lượng thần thức nhìn kỹ tới chỗ nào, chỗ nào sẽ cho thấy nguyên trạng.

Tô Kính có thể mở rộng bất kỳ một điểm nhỏ nào ra vô số lần. Hắn định vị chỗ ở của mình tại Thần Châu, khiến nó lớn lên. Hắn phát hiện ra đại lục Thần Châu còn có chỗ ở Vũ Thánh Đảo của mình.

Sông núi đều đang biến hóa. Không phải chết, mà là sống. Đáng tiếc, phía trên đó không có sinh linh. Thậm chí ngay cả thảm thực vật cũng không nhìn thấy được. Điều này đã khiến cho Tô Kính vui mừng.

Điều này có nghĩa là, hắn có thể không cần dùng bất kỳ địa đồ nào, đã có thể biết được tất cả đường trên thế giới này.

Bởi vì, thành phố vẫn còn.

Hắn thay đổi phương hướng, nhìn trở lại Vô Song Thành. Vô Song Thành đã ở đây. Điều này nói rõ, bản thân tinh đồ biến hóa, là liên quan mật thiết cùng với biến hóa của toàn thế giới.

Sau đó hắn nhìn tới Hồ Lô Khẩu, Ngọc Kinh Thành. Tất cả những nơi Tô Kính đã đi qua, hắn đều cẩn thận quan sát.

Hắn phát hiện, Hồ Lô Khẩu biến hóa lớn nhất, đã biến thành một tòa hùng thành. Thoạt nhìn có không ít nhà kho. Chắc là chứa đựng rất nhiều vật tư.

Điều này nói rõ, tất cả mọi thứ ở bên trong tinh đồ không phải được cấu tạo căn cứ vào ký ức của mình, mà căn cứ biến hóa của thế giới này.

Điều này có nghĩa là… tinh đồ có thể là một tiên khí.

Cũng không đúng!

Lúc này Tô Kính mới phát hiện ra, Hoàng Đĩnh Thần Ngọc của mình ở trong tinh đồ, đã hóa thành tro tàn. Nếu như là tiên khí, tuyệt đối sẽ không như vậy.

Không biết Bệnh Thiên Quân nhận được cái thứ kỳ quái này từ chỗ nào. Thoạt nhìn là đồ của Binh gia. Chắc hẳn cũng có liên quan đến tu luyện Quan Tinh Thuật.

Quan Tinh Thuật của Tô Kính, là học tập cùng Lâm Hoành Sơn, đã là thứ thượng thường nhất ở trong Binh gia. Nếu không phải ngày hôm nay hấp thu lực lượng của tinh đồ, Tô Kính còn không biết, Quan Tinh Thuật có thể lợi hại tới như vậy.

Tinh đồ này là đồ truyền thừa của Binh gia!

Ngoại trừ tu luyện Quan Tinh Thuật ra, Tô Kính không tưởng tượng nổi, còn có khả năng nào khác.

Phải biết rằng, ngoại trừ sử dụng tinh đồ này để chinh chiến ra, thứ này cũng có ý nghĩa cực lớn đối với việc tu luyện của Tô Kính. Bởi vì trong ngôi sao này vận chuyển, còn có vật chất hắc ám xuất hiện, cũng tiết lộ ra bản nguyên của thế giới này.

Tô Kính vốn xuất thân là nhà khoa học. Sau khi phát hiện ra điểm này, hắn kích động đến khó có thể kìm chế được.

Trước đó cho dù hắn nhận được bất kỳ vật gì, công pháp gì, cũng không có kích động như thế. Thậm chí khi cùng công chúa Vô Ưu động phòng, hắn cũng không có cảm giác giống như ngày hôm nay.

Hắn bỗng nhiên đứng lên, gần như muốn khoa chân múa tay.

Có cái tinh đồ này nhìn ra bản chất của thế giới này, thành tiên đã không còn là chuyện rất khó khăn nữa. Người lưu truyền lại tinh đồ, nhất định là thần linh của Binh gia. Người phàm, căn bản không làm được điểm này.

Lục Đạo Thần Giám là tiên khí sứt mẻ. Tinh đồ này, tuyệt đối là thần khí hoàn chỉnh. Rất nhiều thần khí Binh Gia không cần khí linh gì. Thần khí Binh Gia cần khí linh, bình thường cũng không phải sử dụng để chiến đấu, mà là trợ giúp sử dụng.

Tô Kính cảm thấy, bản thân tinh đồ này khẳng định còn có năng lực sát phạt ở bên trong. Đáng tiếc cảnh giới của mình thấp, khả năng vận dụng đối với tinh đồ này chưa đủ nghìn phần vạn.

Hiện tại mình cầm tinh đồ, sử dụng trở thành thiết bị định vị.

Nhiều nhất là quan sát thế giới vận chuyển, có chút trợ giúp đối với chuyện tu hành. Dùng để trực tiếp công kích chiến đấu, chẳng lẽ trong mắt mình còn có thể bắn ra một cái tinh cầu hay sao?

Tô Kính cũng biết, đây là lời nói vô căn cứ. Chính là Đại La Kim Tiên, tối đa cũng chỉ đạt tiêu chuẩn đánh nổ tinh cầu. Nhưng cầm tinh cầu ném đi, lại làm không được.

Ném tinh cầu, không có khả năng chỉ dựa vào lực lượng là có thể làm được. Chỗ vị trí một tinh cầu là do lực lượng của cả tinh hệ quyết định. Mà quy tắc của tinh hệ này lại là một phần của vũ trụ.

Đánh nổ tinh cầu, chỉ cần trên phương diện vật lý có đầy đủ khả năng phát ra. Ném tinh cầu?

Tô Kính mỉm cười. Hắn cảm thấy huyễn tưởng của mình vẫn thái quá.

Phụt...

Mắt trái của Tô Kính đau xót. Thời điểm ý nghĩ của hắn thoáng động, một ngôi sao trong mắt thoát ra khỏi mắt của hắn, bay về phía tường, trực tiếp xuyên thủng một cái lỗ lớn ở trên vách tường.

Tô Kính đau tới mức không thể nhìn thấy được mọi vật. Dưới chân khí Long Xà vận chuyển, hắn mới miễn cưỡng có thể sử dụng lực lượng thần thức để kiểm tra.

Tinh đồ trong mắt đã thiếu đi một ngôi sao. Chỉ có điều chỗ vị trí của ngôi sao đó xuất hiện một huyễn ảnh đặc biệt không thực, đang từ từ ngưng thực.

Tô Kính cảm giác được chân khí Long Xà của mình tiêu hao kịch liệt. Lần này, gần như đã tiêu xài hơn phân nửa chân khí của hắn. Hắn không thể không phục sử dụng đan dược để bổ sung.

Tuy chân khí tiêu hao nghiêm trọng, nhưng sự thống khổ trong ánh mắt khôi phục cũng rất nhanh. Chỉ khoảng gần một phút, mắt của Tô Kính đã không có cái gì không ổn nữa. Hắn lại đi nhìn lỗ thủng trên vách tường, kích thước chừng lỗ kim, phá thủng phân nửa bước tường bảy thước.

Tô Kính không có cách nào khống chế phương thức sử dụng hai mắt. Hiện tạihắn cũng không nhìn thấy được tình hình thần văn vận chuyển bên trong. Bất kể thế nào, bức tường kiên cố như vậy, đánh xuyên qua phân nửa.