Hồng Liên Bảo Giám

Chương 657: Công kích toàn thế giới (hạ) (2)




Mấy vạn tia chớp công kích, gần như bao phủ ở tất cả cung tiễn thủ đang bao vây tấn công đám người Tô Kính. Hơn nữa lần này công kích, không phải là dòng điện lướt qua ở dưới chân. Thực lực cung tiễn thủ yếu kém, trực tiếp hóa thành than, bị chết không thể chết lại. Hơn trăm một cung tiễn thủ cường đại một chút, cũng từ trên cây ngã xuống. Toàn thân trên dưới đều có khói xanh bốc lên.

Những cung tiễn thủ bao vây tấn công đám người Tô Kính, số lượng chí ít phải trên ba nghìn. Bằng không cũng sẽ không hình thành mưa mũi tên lông vũ dày đặc như vậy. Một chiêu đạo thuật của Mộ Ngân Mâu lại tiêu diệt hơn phân nửa cung tiễn thủ. Trong lòng Tô Kính còn chưa kịp vui mừng được mấy giây. Từ phía xa, càng nhiều cung tiễn thủ ở dọc trên ngọn cây nhảy đến. Lần này, phía sau cung tiễn thủ cũng xuất hiện Luyện Khí Sĩ.

Chiến sĩ của thế giới này căn bản cũng không sợ chết!

Sau khi Tô Kính xác định điểm ấy, biết muốn dự định thám hiểm ở chỗ này đã rơi vào khoảng không. Trong u minh không biết có bao nhiêu âm thanh đang truyền lại, triệu hoán lực lượng của thế giới này đi tới chỗ vị trícủa đám người Tô Kính, nhất định phải giết chết đám người xâm lăng Tô Kính.

Tô Kính có ý định thối lui. Có thể đi như vậy, thật sự ủy khuất. Số nhân thủ trước mắt của đối phương, hiển nhiên còn không phải là đối thủ của đám người Đường Hà. Tô Kính cắn răng, thả ra mười mấy khôi lỗi kim loại. Những binh sĩ Đạo Môn xem như là dụng cụ dùng để huấn luyện, đấu tranh anh dũng không bằng thần binh khôi lỗi. Nhưng nghiêm khắc mà nói, khí lực rõ ràng lớn rất nhiều.

Tô Kính vô cùng thích những cây đại thụ ở đây. Loại nguyên liệu gỗ này, nếu như là ở đế quốc Đông Tần, ít nhất là Đạo Cung hoặc chỗ thành thị quan trọng của chín gia tộc lớn, mới có khả năng mọc ra. Chất gỗ cứng rắn, tính đàn hồi lại mạnh mẽ. Hiệu quả hỏa diễm thiêu đốt cũng kém hơn rất nhiều. Ít nhất là hỏa diễm của Luyện Khí Sĩ kỳ Trúc Cơ mới có khả năng thiêu đốt hủy diệt nó. Hỏa diễm bình thường, thiêu đốt thêm mấy ngày chắc hẳn cũng không thể đốt cháy được chất liệu gỗ này.

Mười mấy khôi lỗi kim loại bắt đầu điên cuồng chặt cây cối. Những chiến sĩ bị Lôi Điện Kích làm cho tê dại, ở trong chiến chùy của Đường Hà bay lượn, hóa thành huyết tương đầy đất.

Đường Hà vốn cũng không máu tanh như vậy. Chỉ là số lượng kẻ địch quá nhiều. Kẻ địch tới tiếp viện càng nhiều hơn. Hắn chỉ có thể tăng nhanh tốc độ giết chóc, không chú ý tới thẩm mỹ.

Mộ Ngân Mâu phóng ra một lần đạo thuật lôi điện công kích. Mặc dù là dựa vào Lôi Điện Kích phóng ra, tiêu hao đối với bản thân cũng tương đối lớn. Nàng rút Lôi Điện Kích ra, dứt khoát xông lên chém giết những chiến sĩ tới gần người.

Tô Mộ không vội. Nàng cầm theo song đao, ở bên cạnh Tô Kính xoay tròn. Chiến váy trên người tung bay, giống như một bánh răng tinh mỹ. Trong lúc xoay tròn, chiến váy cắt kẻ địch đến thất linh bát lạc.

Đây là cách thức đấu pháp nghiền ép. Đối phương ngoại trừ cung tiễn thủ ra, cũng chỉ có chiến sĩ tới sớm nhất dường như khó đấu. Nhưng sau một búa của Đường Hà, lại áp chế chiến sĩ này. Hắn còn có tâm tình đi đối phó với những chiến sĩ khác. Chiến sĩ này nhìn thủ hạ của mình bị giết chết từng người một, trong lòng lo lắng. Nhưng mỗi chùy Đường Hà đánh xuống, đều đập cho hắn không ngừng lui về phía sau, toàn thân như nhũn ra.

Đây là chênh lệch lực lượng. Nếu không phải hắn có đấu khí bảy màu cực kỳ đặc biệt, đã sớm bị Đường Hà đập chết.

- Đường Hà, cần phải đi thôi!

Tô Kính cảm giác được, chấn động dưới mặt đất càng lúc càng lợi hại. Nhưng bùn đất dưới chân, sử dụng bằng mắt thường lại không thấy một chút bụi băm bay lên. Đó là chấn động Lục Đạo Thần Giám cảm nhận được. Khẳng định có vật gì đó đáng sợ, đang đến gần nơi đây.

Đường Hà nhíu mày. Nhưng hắn nhìn thấy được Tô Kính thu hồi khôi lỗi kim loại, dốc sức chứa những khối gỗ. Hắn cũng chỉ đành phải nâng chiến chùy lên, đập về phía này rất chiến sĩ cường đại kia ba chùy.

Trên thân thể chiến sĩ này, đấu khí không ngừng bạo phát. màu sắc rực rỡ rực rỡ gần như chiếu sáng phạm vi mấy chục dặm.

Một chùy cuối cùng đánh xuống, Tô Kính nghe được một tiếng nhẹ bỗng...

Phụt!

Đầu của chiến sĩ này đã trực tiếp bị Đường Hà đập đến nát bấy. Chiến sĩ này vốn cường đại. Nếu như phối hợp với vật cưỡi của hắn, thậm chí có thể cùng Đường Hà chiến đấu không phân thắng bại. Bây giờ hắn bị Đường Hà đánh áp chế, cuối cùng không ngừng nỗ lực, kết quả bị đập bể đầu, có thể nói là chết không nhắm mắt.

Tô Kính cảm giác được, một oán khí tập trung về phía mình. Hắn cười lạnh một tiếng, cũng không tính để ý tới. Tô Mộ ở bên cạnh há mồm phun ra một đạo khí tức, thổi tan oán khí này.

Tô Mộ phun ra chính là long khí. Oán khí này còn chưa có thật sự tiếp xúc được tới long khí, đã hoàn toàn tiêu tan.

Bản thân Tô Kính cũng có luyện chân khí Long Xà, là không sợ loại oán khí của cường giả sau khi chết.

Bốn người đồng tâm hiệp lực, ra sức đánh về phía sau một đòn, lại lập tức lui về phía đầm nước. Từ phía xa, những mũi tên lông vũ lại bắn tới. Lần này, Đường Hà vứt ra một đạo y. Đạo y ở trên không trung hóa thành một đám mây đỏ, thiêu đốt, bảo vệ bốn người ở phía dưới. Những mũi tên lông vũ rậm rạp đi qua rừng cây quanh quẩn ở trên không trung, do dự không rơi xuống.

Không bao lâu, những mũi tên lông vũ đều tự nhiên rơi xuông. Lực lượng thần thức bám vào phía trên cũng tiêu tan. Mũi tên lông vũ rơi vào phía trên đám mây đỏ, trực tiếp hóa thành khói nhẹ, cái gì cũng không lưu lại.

Đường Hà tiếc nuối. Đối phương cũng xuất hiện cường giả. Nếu như những mũi tên lông vũ này mang theo lực lượng thần thức rơi xuống, đám mây đỏ phản kích, sẽ làm những gia hỏa vốn đến trước linh hồn lại không hoàn chỉnh sẽ hoàn toàn tan vỡ.

Cung tiễn thủ của đối phương là đáng ghét nhất. Làm sao có thể, có nhiều cung tiễn thủ giống như Tiễn Sư tồn tại như vậy? Tùy tiện là có thể lôi ra ba tới năm ngàn. Sau khi chết đi, lại có càng nhiều cung tiễn thủ cường đại hơn xuất hiện.

Chiến sĩ của thế giới này thật sự không được tốt lắm. Cung tiễn thủ khiến cho Đường Hà đau đầu.

- Còn muốn chạy sao? Đã muộn rồi.

Không biết âm thanh từ chỗ nào truyền tới. Tô Kính vô cùng kinh ngạc. Trong bốn người, chỉ có Đường Hà kịp phát ra một luồng ánh sáng, muốn bay về phía đầm nước. Luồng ánh sáng này là sử dụng phối hợp trận pháp, tốc độ rất nhanh. Phía sau hắn, lực lượng cường đại hình thành ba sợi tơ, cuốn lấy đám người Tô Kính, muốn cùng kéo đi.