Hồng Liên Bảo Giám

Chương 662: Chặn đường (1)




Bởi vì phóng ra đạo thuật phá vỡ lồng giam, chân khí tiêu hao là không có cách nào để hồi phục. Mà kẻ địch ở bên ngoài, còn có thể khiến lồng giam dày hơn. Khoảng cách từ nơi đây tới đầm nước lại không gần. Dựa vào chút chân khí chứa trong cơ thể này, muốn xuyên qua khoảng cách mười mấy dặm đường, căn bản là không thể nào.

Khôi lỗi kim loại đánh ra hang động, đã đủ cho một người ra vào. Mục đích Tô Kính lại không chỉ như vậy. Hắn chế tạo những khôi lỗi giấy giấy, sử dụng gậy chấn động nhỏ ở trên lồng giam không ngừng mở ra hang động mới.

Chờ thời điểm những hang động gần nhau đánh cũng đủ sâu, sẽ phải dung hợp lại, nối liền lẫn nhau, đào ra một cái hang động với diện tích càng lớn hơn.

Hiệu suất như vậy có thể tăng cao hơn mấy lần.

Không chỉ như vậy, Tô Kính còn dùng quặng thạch kim loại, trực tiếp làm ra dàn giáo chống đỡ hang động, trải đường tiến vào phía trong. Thế giới này cũng vâng theo quy tắc ngũ hành. Kim khắc mộc, mộc khắc thổ. Quặng thạch kim loại của Tô Kính có tính kim loại rất cao. Lồng giam bằng gỗ này muốn phá đường hầm của Tô Kính. Thời gian không tới mấy tháng là không được. Quặng thạch kim loại của Tô Kính, độ dày cũng dày ngoài hai thước.

Tổn thất những quáng thạch này, đổi lại quay về những khối gỗ có thể tích lớn hơn nữa. Tô Kính lỗ lã cũng không tính là nghiêm trọng.

Bên ngoài lồng giam, từ trên không trung quan sát, cây cối bên trong phạm vi hơn ngàn dặm đều tập trung ở một chỗ, lồng giam hình thành độ dày đạt được hai km.

Hàng trăm người thân mặc trường bào, đang theo dõi lồng giam, báo cáo tình hình về phía một nữ tử đầu đeo vương miện.

- A? Các ngươi nói, người bên trong đang dùng khí giới luyện kim, đào ra ngoài? Sao có thể như vậy được?

- Vương của ta, người xâm nhập Tiên Cảnh hình như có thể lấy ra lực thế giới, cũng không...

- Hừ, các ngươi tính toán rõ ràng, bọn họ sẽ đi ra ở chỗ nào.

- Vương của ta, đường ra duy nhất của bọn họ, chính là đường về. Ở bên kia đã phong tỏa tốt rồi.

Nữ vương lộ ra vẻ mặt mang không vui, chỉ có điều cũng không nói gì thêm. Nàng cảm giác trí tuệ của mình hình như càng ngày càng thấp. Không biết vì sao, sau khi thu được sinh mạng vô tận, cải tạo thế giới này thành Tiên Cảnh, suy nghĩ lại càng lúc càng không linh hoạt. Mà tất cả những nguyên nhân gây ra là cái gì, nàng cũng nhớ không nổi.

Hình như đột nhiên có một ngày, thế giới này lại biến thành Tiên Cảnh. Mình nhận được một khối lãnh địa Tiên Cảnh, trở thành nữ vương. Thần thụ vốn bảo vệ thế giới này, đã biến mất. Thay vào đó, là người cây vô cùng vô tận. Những người cây này nghe theo sự chỉ huy, sinh trưởng nhanh chóng, sức chiến đấu cường đại.

Con dân của mình cũng sẽ không có đói khát và tật bệnh.

Tại sao phải như vậy? Hình như, đã từng có một thế giới tà ác muốn xâm lấn, dung hợp với thế giới của mình. Sau đó, thế giới kia bị hủy diệt, trở thành một khối u ác tính, bám vào trên thế giới của mình.

Mình chỉ là một trong rất nhiều nữ vương, cũng không thể nhớ được tất cả mọi chuyện. Có lẽ sau chuyện lần này, mình nên đi thần đô Tiên Cảnh, hỏi các vương tộc khác một chút, thế giới này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Nữ vương ngồi ở trên chiến xa, rơi vào trầm tư. Nàng cũng không có tâm tình đi chỉ huy chiến đấu, giao nhiệm vụ theo dõi, giao cho thủ hạ tiên quan.

Trước chiến xa hoa lệ trước, kéo chiến xa, là thú một sừng trắng tuyết. Những sinh vật thần thánh, hiện tại cũng có chút buồn bã ỉu xìu. Không biết vì sao, bọn chúng cảm giác đói quá, muốn ăn tươi những người xâm lăng này.

Đây là thế nào? Những máu thịt dơ bẩn này tại sao lại khiến cho ta phát sinh cảm giác muốn ăn?

Thú một sừng muốn ăn thịt người, muốn uống máu, điều này nói ra, ai cũng sẽ không tin tưởng. Ngay cả bản thân bốn con thú một sừng cũng không thể tin được.

Ở ngoài lồng giam, bầu không khí đặc biệt quỷ dị. Nhiều đội chiến sĩ, cung tiễn thủ, thuật sĩ, còn có người cây đang tập trung trên con đường thông tới đầm nước.

Con đường này cũng không bị hoàn toàn phong kín. Bộ dạng chỉ là chiều rộng bị thu nhỏ lại chỉ có chưa đầy một trượng. Đi qua nơi này, sẽ gặp phải công kích đến từ hai bên, và bị chặn ở mặt trước.

Trên bầu trời, một ánh trăng màu xanh lá cây thoáng cái dâng lên, bao phủ rừng rậm.

Rất nhiều người bắt đầu quỳ xuống, tiến hành cầu xin với vầng trăng kia. Nữ vương cùng vệ đội của nàng lại không. Các người cây cũng không có biểu thị kính ngưỡng gì, trái lại bộ dạng có chút luống cuống, bất an sử dụng rễ cây quật xuống mặt đất, thậm chí ảnh hưởng tới sự theo dõi đối với bên trong lồng giam.

Thời gian mỗi ngày trôi qua, kế hoạch của Tô Kính tiến hành tương đối hoàn mỹ. Ở trên vách lồng giam đã bị hắn cứng rắn sử dụng gậy chấn động đánh ra một thông đạo dài đến năm dặm.

Thông đạo này bị khoáng thạch cực lớn chống đỡ. Cái khung khoáng thạch này, từ mặt bên nhìn vào, là chín hang động, sắp hàng thẳng. Đám người Tô Kính có thể đồng thời mang theo khôi lỗi, Thần Đan, trùng kích ra ngoài.

Bên ngoài lồng giam đang được gia cố, dày thêm. Điều này cũng không ngăn cản được tốc độ Tô Kính đi tới phía trước. Các khôi lỗi làm loại chuyện này, chắc chắn sẽ không có tổn thương gì. Chỉ là đầu của gậy chấn động tiêu hao có chút nhanh. Mỗi ngày, Tô Kính chỉ là tiến hành chữa trị và thay thế gậy chấn động. Trừ điều đó ra, hắn lại tiếp tục chế luyện bùa hắn cần.

Xác định không có kẻ địch xuất hiện ở trong lồng giam, Tô Kính cũng không lãng phí nguyên liệu và tinh lực nữa chế luyện loại bùa có thể chứa đựng nguyên khí hợp lại. Mà hắn bắt đầu chỉ chế luyện một thuộc tính, bùa có thể phát ra ở thế giới này.

Loại bùa kết hợp lại đã tích với số lượng đủ nhiều. Có chế luyện nữa, thuần túy chỉ là lãng phí tinh lực tiền tài.

Ngoại trừ Tô Kính, ba người còn lại đều là cường giả Kim Đan. Bọn họ ở trong hoàn cảnh này, không có bị lạc mất phương hướng. Thời điểm tất cả mọi người nhớ rõ, tổng cộng đào hai mươi sáu ngày, lại không đi ra. Hạm độ của Tô Kính cũng sắp đến. Không có mệnh lệnh của Tô Kính, hạm đội cũng không biết sẽ làm ra lựa chọn gì.

Nếu như bọn họ không liên lạc được với Tô Kính, không chừng sẽ áp dụng một ít thủ đoạn cực đoan, làm cho tất cả mọi người ở Vũ Thánh Đảo biết, hạm đội đến. Nói như vậy, Tô Kính lại có khả năng chủ động liên hệ với bọn họ.

Đường Hà cũng sốt ruột. Thật ra hạm đội của hắn đang đợi lệnh. Nhưng không có ai biết hắn và Tô Kính liên minh. Cho nên hạm đội của hắn, không có khả năng cung cấp kiến nghị cho hạm đội của Tô Kính.