Hồng Liên Bảo Giám

Chương 688: Bia đỡ đạn cũng điên cuồng (1)




Mũi tên Phi Long từ trên xuống dưới, hung hăng xuyên vào sàn thuyền của một chiếc chiến hạm, từ trên boong thuyền thâm nhập, một đường đi xuống phía dưới. Thời điểm sắp tới đáy thuyền, lúc này nó mới nổ tung.

Ở trong bầu trời, một chiếc phi thuyền không người, cũng mạnh mẽ hạ xuống, trong nháy mắt, đã đạt tới độ cao cách chiến hạm chỉ có chưa đầy ba trăm trượng.

Trên một chiếc chiến hạm, một người pháp sư mặc trường bào màu đỏ, trong tay cầm trượng bằng xương, hướng lên bầu trời chỉ một cái. Mặt ngoài chiếc phi thuyền này lập tức bắt đầu trở nên u ám.

Trên khoang tàu của phi thuyền hạ xuống, ở trong ba giây lại mục nát, tự mình tách ra. Khôi lỗi chịu trách nhiệm truyền lại tin tức tình báo, đương nhiên cũng không có thể may mắn tránh khỏi.

Pháp sư áo bào màu đỏ là tương đương với cường giả cảnh giới Kim Đan nhất trọng của đế quốc Đông Tần, ma pháp vong linh này các không phóng ra, mượn lực lượng của pháp trượng, cũng hình thành hiệu quả khủng khiếp.

Chỉ có điều, trên phi thuyền khôi lỗi đã truyền hình ảnh trở lại.

Tô Kính muốn xem chính là mũi tên Phi Long sẽ có dạng tổn thương như thế nào đối với chiến hạm của kẻ địch. Hiện tại Tô Kính vẫn luôn ở trong chiến xa chờ đợi. Trên sa bàn phóng to, hắn nhìn thấy được tình cảnh mũi tên Phi Long xuyên vào sàn thuyền, sau đó liền không có nội dung khác.

Mũi tên Phi Long nổ tung, cũng không thể nào hủy diệt được chiến hạm lớn kia.

Tô Kính xoa xoa mi tâm, nói với mọi người đang đứng ngoài quan sát:

- Đã biết sẽ không thể dễ dàng đối phó như vậy. May mà không lệnh cho hạm đội xông lên. Ta chắc hẳn, lực sát thương của Tử Mẫu Ly Hồn Pháo loại vũ khí này đối với thuyền của bọn họ đã có thể không đáng kể nữa.

Trên chiến xa, đám người Vô Niệm không ở đây. Bên cạnh Tô Kính là Khuyển Thập Lang và Ưng Dương, cộng thêm mấy phụ tá tâm phúc. Bây giờ Tô Khắc Long là phụ tá số một. Hắn nhìn thấy cảnh tượng như vậy, cũng tương đối chấn động kinh ngạc.

Một mũi tên Phi Long này hủy diệt một pháo đài kiên cố cũng không có vấn đề gì. Nhưng khi đến vị trí gần đáy thuyền nổ mạnh, không ngờ không khiến cho tốc độ của chiến hạm kia giảm bớt một chút nào.

Đoán chừng là nổ chết một số người. Nhưng giá trị chế tạo mũi tên Phi Long rất đắt. Nếu như nổ chết một ít thủy thủ, công kích như vậy, chính là bồi thường. Nếu như sử dụng mấy nghìn mũi tên Phi Long đi hủy diệt một chiếc chiến hạm của kẻ địch, đó chính là tiết tấu phải táng gia bại sản.

Phi thuyền trên không trung bị phá hủy. Trên phi thuyền cũng không có thứ gì quá cao cấp. Cho nên chiến hạm ở giữa sáu mươi bốn chiếc chiến hạm kia, tinh trận lục quang cực lớn kia, Tô Kính cũng không nhìn thấy.

Tô Kính cười nói:

- Khắc Long, nhiệm vụ của các ngươi chưa chắc là chỉ huy chiến tranh. Không nên quá sốt ruột. Chuyện này không khó làm. Số lượng chiến hạm của đối phương mới chỉ có sáu mươi bốn cái. Chúng ta dựa vào binh lực, cũng có thể mài chết bọn họ.

- Ừ.

Lấy Tô Khắc Long dẫn đầu các phụ tá, thoáng buông lỏng một chút. Bởi vì ở dưới quyền của Tô Kính, nhiệm vụ tác chiến của bọn họ không tính là nặng. Chỉ có thời điểm thiếu quan chỉ huy, bọn họ mới đích thân đi chỉ huy. Bình thường bọn họ chỉ làm một ít kế hoạch tác chiến, còn có chịu trách nhiệm hậu cần nội vụ gì đó.

Mấy thứ này, cần chính là tín nhiệm.

Trong lúc gấp rút, gặp phải kẻ địch, nếu như kế hoạch tác chiến của bọn họ không đủ hoàn mỹ, còn có bên cạnh Tô Kính, Thần Lâm tiến hành chỉnh đốn, cũng không đến mức luống cuống tay chân.

Tô Kính nói:

- Chiến dịch lần này, ta tự mình tới chỉ huy. Khắc Long, ngươi đi liên hệ với Tô Mộ... Ừ, cũng gọi cả đám người Mộ Ngân Mâu một chút, bảo bọn họ không cần sốt ruột. Cứ đi với tốc độ bình thường qua trợ giúp là được. Có lẽ thời điểm bọn họ vừa tới, ta đã giải quyết xong kẻ địch.

- Vâng.

Tô Khắc Long nhận lệnh.

Sau đó Tô Kính nhìn Ưng Dương nói:

- Ưng Dương. Đi nói với Nhân Long, quân đội trên mặt đất giao cho hắn chỉ huy. Tám người Vô Niệm bọn họ nghe theo mệnh lệnh của hắn, cho đến khi chiến đấu kết thúc.

Ưng Dương nhận lệnh rời đi, đồng thời còn phải báo lại cho đám người Vô Niệm.

- Khuyển Thập Lang, giao cho ngươi một việc.

- Thiếu gia cứ nói!

- Ừ. Ngươi luyện Đại Thế Chùy thế nào?

Khuyển Thập Lang vỗ ngực nói:

- Lực công kích thì có thể. Chỉ là trên phương diện chiến pháp, còn đánh không lại được Ưng Dương.

Tô Kính hiểu rõ, hiện tại lực công kích đại thế chùy của Khuyển Thập Lang đang tăng mạnh. Ưng Dương cũng có chút không đỡ nổi.

Chỉ là cảnh giới của Khuyển Thập Lang vẫn chưa tốt. Điều khiển đại thế chùy, không tinh diệu như vậy. Ưng Dương vẫn có thể tránh né. Tốc độ đã thành khắc tinh của Khuyển Thập Lang.

- Ta không phải muốn cho ngươi chiến đấu với cường giả của đối phương. Ta muốn biết, vì sao thuyền của bọn họ không sợ mũi tên Phi Long công kích.

Sắc mặt Khuyển Thập Lang có chút khó coi, nói:

- Thiếu gia, lâm trận thấy máu, không tốt lắm đâu? Trên mũi tên Phi Long này khẳng định có máu của ta. Không hề nghi ngờ, không cần lại thí nghiệm.

- Chắc là pha loãng quá nghiêm trọng.

Tô Kính nói:

- Ngươi lấy ra một ít, sử dụng ở trên cái chùy của ngươi, sau đó ở bên cạnh ta chờ cơ hội. Khi tìm được cơ hội, sử dụng phi chùy đập một chút. Ta muốn xem một chút, thần linh của đối phương có thể kìm chế huyết mạch của ngươi hay không.

Khuyển Thập Lang bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là gật đầu đáp ứng. Tô Kính lợi dụng máu của hắn, chế luyện không vài thứ. Giống như lời Tô Kính nói, pha loãng rất nghiêm trọng. Đối phó với mục tiêu bình thường, uy lực cũng đủ hung tàn. Nhưng lần này, đối mặt chính là tín đồ Tà Thần. Lực lượng thần linh dựa vào máu chó pha loãng, hiển nhiên khó có thể hình thành ưu thế gì.

May mà, thiếu gia hiện tại không cần máu của mình để chế luyện trang bị nhỏ, đều sử dụng ở trên vũ khí cỡ lớn. Nhìn qua lấy ra nhiều máu, nhưng trên thực tế, tổn hao

nhỏ hơn không chỉ gấp trăm lần.

Khuyển Thập Lang tự an ủi mình, sau đó lấy ra một ống tiêm ra, cắm vào mạch máu của mình, lấy ra một ống máu chó.

Trên mặt biển, hạm đội của Tạp Lạc Tư đã cách Thông Thiên Tháp chưa đầy ngàn dặm, cũng chính là khoảng cách gần bốn trăm cây số.

Tốc độ của hạm đội càng lúc càng chậm. Ở khoảng cách chỉ còn cách Thông Thiên hơn một trăm dặm, hạm đội mới dừng lại. Trong thời gian này, Tô Kính giữ lại hạm đội ở hai cánh, thử tính tiến hành mấy vòng công kích tầm xa, tiếp xúc một chút, lại lui xuống.