Hồng Liên Bảo Giám

Chương 771: May mắn (hạ) (2)




Luyện Khí Sĩ của sáu đạo quân thần binh, mới không sợ cận chiến. Cận chiến đối với bọn họ mà nói, chân khí tiêu hao ít hơn. Có áo giáp gia tăng, năng lực công kích đơn thể trái lại tăng lên.

Trên chiến hạm di chuyển trên không trung, mũi tên Địa Long đã bắn vô ích. Chỉ có ma tinh pháo trên hai chiếc chiến hạm còn có thể phóng ra, lại không ngăn cản được hơn ba trăm kỵ binh xung phong.

Chân Tô Mãnh giẫm một cái trên mặt đất. Một hào quang xuất hiện ở dưới chân hắn. Từ bên trong xuất hiện một bộ xương khô chiến mã. Đây là thứ trước đó, hắn dùng quân công đổi được.

Tô Mãnh nhảy tới, hoa tuyết trên trường đao đột nhiên kéo dài, lộ ra đao phong còn có hơn ba trượng. Tô Mãnh phóng ngựa liền xông ra ngoài. Tư thế chiến mã bộ xương khô này có chút buồn cười, tốc độ lại nhanh tới mức kinh người. Ba người bạn đồng hành của hắn chỉ có thể kích phát phù văn tăng nhanh trên chiến ngoa, đuổi theo.

Trường đao của Tô Mãnh chém ngang qua, chém bay nửa đoạn thân thể ba kỵ binh của đế quốc Thiên Thần tiến vào đầu tiên. Căn bản không có cục diện máu tươi phun ra tung toé. Vết thương thật lớn, trực tiếp bị đống kết.

Màu sắc đỏ tươi này, trong suốt, giống như huyết ngọc, coòn lóe ra ánh trăng rực rỡ.

Hiển hách!

Kỵ binh của quân địch hò hét xông lên. Trong miệng bộ xương khô chiến mã của Tô Mãnh, bỗng nhiên phun ra khí đen, chừng hơn mười trượng xa. Những kỵ binh tới gần trực tiếp bị chiến mã phun trúng. Khí độc này có độc tính mãnh liệt, tiêu tan cũng nhanh chóng. Kỵ binh của kẻ địch ở phía sau sẽ không nhận ra ảnh hưởng. Nhưng bạn đồng hành của Tô Mãnh đã tới. Bốn thanh trường đao, hình thành một vòng sáng trắng như tuyết, ở trong trận hình của kỵ binh đế quốc Thiên Thần nổ tung.

Bốn Luyện Khí Sĩ chém giết ba trăm kỵ binh, chỉ trong hai phút. Phía trước mặt đã không có bao nhiêu người chống cự. Tô Mãnh đã thở hồng hộc, có chút luyến tiếc đan dược tốt. Nhưng nhìn thấy trước mặt xuất hiện mấy nghìn bộ binh, hắn không thể làm gì khác hơn là nhịn đau nuốt một viên đan dược được cất kỹ xuống bụng.

Ba người bạn đồng hành cũng không dám chậm trễ. Bọn họ toàn lực chém giết kỵ binh của kẻ địch, mặc dù không có bị thương, nhưng áo giáp trên người đã tổn hại hơn mười chỗ.

Nếu như không có những áo giáp này, bọn họ đã sớm bị bắn thành con nhím. Loan đao của những kỵ binh này chém vào trên khôi giáp, phần lớn trực tiếp bị rạch ra. Chỉ có chiến sĩ cường hãn một chút mới có khả năng lưu lại vết thương ở trên khôi giáp.

Áo giáp cường hãn như vậy cũng có thể nhìn thấy được vết thương bên trong.

Ở thời điểm bọn họ ăn vào đan dược, nhìn thấy được phía sau quân địch phía xa, có ánh lửa nồng đậm mạnh mẽ bay lượn ở trên trời. Sau đó một huyễn ảnh hình người cực lớn, xuất hiện ở phía sau trận địa của kẻ địch, đại khái là vị trí hơn hai mươi dặm.

- Là Tô Mộ tướng quân!

Lập tức có người hô lên.

Lúc này Tô Mãnh mới thở phào nhẹ nhõm. Bốn người chém giết ba trăm kỵ binh. Hắn là cảnh giới Trúc Cơ, cũng đã sắp suy sụp. Lại đối mặt với mấy nghìn bộ binh, khả năng bị giết chết rất lớn. Bởi vì kẻ địch không dứt lao tới. Bị mấy nghìn bộ binh này dây dưa, sẽ có càng nhiều kẻ địch hơn xông lên.

Bốn người bọn họ là cảnh giới Trúc Cơ, ở trong những Luyện Khí Sĩ xông ra khỏi thành, xem như là rất cường đại. Ngay cả như vậy, lần này chiến đấu, cũng tiêu hao sạch bùa chú trên người bọn họ.

Nếu như vừa rồi kẻ địch không phải là ba trăm kỵ binh, mà là bốn trăm, có ít nhất hai bạn đồng hành sẽ phải chết trận. Nếu như trong kỵ binh, cho dù kẻ địch có một cảnh giới Trúc Cơ, bốn người mình đều phải chết ở chỗ này, không có cách nào may mắn tránh khỏi.

Trên đầu thành, sáu đạo quân thần binh của Tô Kính cũng hoan hô. Tô Mộ phát ra tín hiệu, tiền hậu giáp kích, số mạng của kẻ địch đã được quyết định.

Đây là may mắn. Phía bên Tô Mộ, kẻ địch thất bại chết quá nhanh, nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi. Tô Mộ lại lập tức huy động binh lực tiếp viện. Không có viện quân của Tô Mộ, biện pháp tốt nhất của Tô Kính, cũng chính là phái trung quân ra khỏi thành, nhiễu loạn kẻ địch duy trì liên tục tấn công.

Hiện tại phiền phức duy nhất, kẻ địch đã biến thành binh sĩ đáng thương, không có bất kỳ đường lui nào.

Bọn họ sẽ tiếp tục tử chiến. Tổn thất của Tô Kính bên này đang từng bước bay lên. Mắt thấy đã lên tới gần mười vạn.

Tô Kính cũng có chút hối hận, vì lợi ích hóa lớn nhất, hắn hỏi thăm hai người Đường Hà và Mộ Ngân Mâu có gia nhập hay không.

Nếu có Đường Hà và Mộ Ngân Mâu ở đây, tình hình cuộc chiến nhất định sẽ không gian nan như thế. Dù sao trong tay Đường Hà có sáu cái Thần Đan, có thể giải quyết vấn đề Ma Tượng. Trong tay mình, lại thiếu lực lượng như vậy.

Đừng thấy Vô Niệm rất cường đại. Tô Kính chưa từng dám để cho hắn đối đầu với Tưởng nguyên soái.

- Đội quân chiến xa xuất kích. Chiến tháp áp chế. Tất cả chiến hạm di chuyển trên không trung còn có thể sử dụng dọn dẹp con đường. Tô Bình, ngươi chịu trách nhiệm dọn dẹp kẻ địch tiến vào bên trong thành. Tố Nhân Long, ra khỏi thành dã chiến. Tất cả đội quân chiến xa tập kết. Tất cả binh sĩ nghe lệnh, phát cho các ngươi bùa chú cá nhân. Lúc cần thiết dùng hết tất cả. Sau cuộc chiến thống nhất phát lại bổ sung.

Tô Kính truyền đạt ra từng mệnh lệnh một, trên cơ bản chính là một ý tứ, sử dụng tất cả mọi thứ trên người các ngươi giết chết kẻ địch cho ta. Quay đầu lại sẽ bồi thường cho.

Trang bị quân đội của Tô Kính, đều do hắn phát ra. Trang bị cá nhân, dùng hết là chuyện của bản thân ngươi. Nhưng lần này, Tô Kính nói cho bồi thường.

Dù sao lại có hai ba tháng, chắc hẳn lại có lá bùa bổ sung.

Năng lực thu thập tài phú của Lâm Tạ Hồng bên kia, cũng không tệ lắm. Nàng lái vô địch hạm cải tạo Kim Ngọc Phù Đồ, tiểu quốc ở xung quanh không phải là địch thủ. Sau khi Tô Kính đi, ngoại trừ khống chế hai quốc gia Sơ Xuân và Lẫm Đông ra, Lâm Tạ Hồng còn đang thực hiện chiến lược buôn bán, thu thập vật tư.

Nàng buôn bán đương nhiên bá đạo, đảo quốc bên trong phạm vi mấy ngàn dặm khổ không thể tả.

Nhưng chung quy tốt hơn so với bị đánh cướp. Cho nên Kim Ngọc Phù Đồ đến nơi nào, tài phú của Lâm Tạ Hồng tăng trưởng thẳng tắp vậy. Lâm Tạ Hồng có một việc, đặc biệt nghe lời Tô Kính nói. Đó chính là, nàng tuyệt đối không làm hải tặc, không cướp giật. Kẻ địch yếu nhỏ hơn nữa, nàng cũng muốn sử dụng phương thức giao dịch.

Vì vậy, nơi nàng tới, không có chống cự gì quá lớn.