Hợp Đồng Hôn Nhân Của Tổng Tài Cao Lãnh

Chương 152






“Ngủ đi, bảo bối”
Thẩm An Nhiên che đậy tất cả suy nghĩ trong lòng mình cho đến khi sự mệt mỏi cuốn lấy cô.

Thẩm An Nhiên mơ mơ màng màng đi vào giấc mộng, có một gian phòng đen kịt, xung quanh truyền đến âm thanh của khóa sắt, thân thể cô rất nặng, giống như bị bóng đè có chút thở không nổi.

Cô giãy dụa, chợt thấy bụng của mình càng ngày càng lớn, máu chảy đầy một giường, xung quanh đều truyền tiếng khóc nỉ non của đứa trẻ.


Lê Đình Phong ôm Hạ Minh Nguyệt đứng cách cô không xa: “Cô không muốn sinh con, tôi sẽ trói cô vào giường, để cô nhìn bụng mình ngày càng lớn và đứa bé tự chui ra”.

Truyện Huyền Huyễn
Thẩm An Nhiên bỗng dưng mở to mắt, trong miệng thở hổn hển, trên mặt tất cả đều là mồ hôi lạnh, tim đập hỗn loạn.

Trong bóng tối cô trừng lớn hai mắt hồi lâu, cho đến khi con mắt mỏi.

nhừ cay cay thì cô mới dần dần phục hồi tinh thần lại, cô vuốt khóe mắt của mình thì đầu ngón tay truyền đến một cảm giác mát mát, Thẩm An Nhiên nhất thời không phân biệt được đây là mồ hôi lạnh hay là nước mắt.

Cốt truyện trong giấc mơ giống như một thước phim chiếu đi chiếu lại trong đầu cô.

Cô bị khóa ở trên giường, bụng lớn, đứa con máu chảy đầm đìa, lời nói ác độc của Lệ Đình Phong.

Đây giống như những lời nguyền khắc sâu vào trong tâm hồn cô khiến cô cảm thấy khó chịu.

Bên ngoài trời tối đen như mực, bên cạnh vang lên tiếng thở đều đều của một người đàn ông, Thẩm An Nhiên quay đầu nhìn về phía Lê Đình Phong.


Xung quanh tối và yên tĩnh, khi tỉnh dậy cô không thể ngủ được, mà khi không ngủ được thì sẽ nghĩ ngợi lung tung, điều cô nghĩ chính là có nên thắt cổ Lệ Đình Phong đến chết hay không.

Nhưng xung quanh cũng không có thứ gì có thể thắt cổ người khác, ngoài sức lực ít ỏi, cô sợ mình sẽ bị một cái tát nát mặt trước khi chạm vào cổ của anh
Thẩm An Nhiên lôi kéo thân thể nặng nề, toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh, rời khỏi chăn mền se se lạnh.

Cô ngồi ở bên giường ngồi trong chốc lát, đợi đến lúc thân thể có thể thích ứng mới đứng dậy đi mở ngăn kéo ở tủ đầu giường ra, bên trong tất cả đều bày đầy đủ các loại thuốc, cô lật qua lật lại tìm một hồi, cuối cùng cũng tìm được hộp thuốc tránh thai ở bên trong.

Lệ Đình Phong cảm giác được bên cạnh có chút rung động, anh mở mắt ra, trong bóng đêm nhìn thấy Thẩm An Nhiên nhẹ nhàng ngồi dậy từ trên giường, sau đó vén chăn lên xuống giường mở ngăn kéo dưới tủ đầu giường ra tìm kiếm.

Trong lúc này, Lệ Đình Phong biết rõ thứ chứa trong đó là thuốc, cũng biết bên trong có hộp thuốc tránh thai.

Trước kia, sau khi anh và Thẩm An Nhiên lên giường xong anh đều phải ép cô uống thuốc tránh thai, anh cho rằng cô rất buồn nôn nên không muốn để cô mang thai con của anh.

Thẩm An Nhiên lộ vẻ đau đớn trên mặt sau đó lấy ra một viên thuốc tránh thai uống vào.


Thẩm An Nhiên lấy thuốc ra sau đó đi chân trần tới chỗ máy lọc nước để rót một cốc nước, đang chuẩn bị uống.

Trên giường bỗng truyền đến một tiếng động, Thẩm An Nhiên cứng đờ người rồi quay đầu lại.

Người đàn ông vừa rồi vẫn còn ngủ không biết đã tỉnh dậy từ lúc nào, lúc này anh đang ngồi ở trên giường, chăn trượt xuống dừng ở bên hông, Thẩm An Nhiên đã quen với ánh sáng tối tăm nên có thể nhìn một cách mơ hồ thấy từng vân da trên người Lệ Đình Phong, cơ bắp rất rắn chắc.

“Em đang uống cái gì đó?” Lệ Đình Phong mở miệng, anh biết rõ Thẩm An Nhiên đang uống cái gì nhưng vẫn hỏi cô như một sự an ủi không thực tế.

“Thuốc tránh thai”
Tầm mắt Lệ Đình Phong dừng ở trên tay Thẩm An Nhiên: “Anh đã dùng biện pháp tránh thai rồi, em không cần uống thuốc nữa” Uống nhiều thuốc tránh thai thì sẽ ảnh hưởng không tốt cho cơ thể.

“Em không yên tâm” Thẩm An Nhiên nhéo thuốc, ngửa đầu ném thuốc vào trong miệng, uống một hớp nước lạnh rồi nuốt xuống..