Hơp Thể Song Tu

Chương 133-1: Ma Việt chi chiến (1)




- Ha ha, đây đương nhiên, lần này tấn công Ninh thành chính là lão phu dẫn đầu, hiển nhiên không thể nào không ra lực...

Tử Âm lão ma cười khan mấy tiếng, kiêng kỵ cực sâu nhìn Ninh thành.

Hai ngàn ma tu, hai vạn linh tiễn... Mười hàng mưa tên, tiêu diệt sáu ngàn đệ tử của Thiên Đạo tông, lời này làm cho Tử Âm lão ma lần đầu tiên do dự, mình tấn công Ninh thành, có phải là một sai lầm hay không...? Lão ta cùng biết Ninh Hắc Ma chính là Ninh Phàm, cho nên dám tấn công Ninh thành, bởi vì lão cho rằng mình đối mặt chỉ là một tiểu bối thuật luyện đan đạt tới tứ chuyển, tu vi chỉ có Dung linh.

Nhưng lão không ngờ, Thái Hư phái Tố Thu lão tổ sẽ đến lách vào một cước. Lão cũng không ngờ Ninh Phàm này thật là không coi tiền là tiền, hai trăm ngàn tiên ngọc, cơ hồ là Cực Âm môn toàn bộ gia sản, lại liền bị cầm tới đặt vào chuyện mười hàng mưa tên.

Tuy nhiên xem ra, Ninh thành linh tiễn, tựa hồ bắn hụt rồi, nếu không bắn chết hoàn toàn Thiên Đạo tông đệ tử, trở lại bắn chết Cực Âm môn đệ tử, bốn ngàn Cực Âm đệ tử mình mang tới, sợ rằng đều phải tống táng nơi này... Nếu không có linh tiễn thì nhiệm vụ công phá đại trận tựa hồ không bao nhiêu hung hiểm... Cho dù đại trận ấy là Anh cấp đại trận, nhưng công phá tử trận luôn có biện pháp có thể nói.

Một khi công phá đại trận là giết ma tu của Ninh thành thật giống như bắt con ba ba trong hủ. Duy nhất cần kiêng kỵ, là thực lực quỷ dị của Ninh Phàm... Luyện thể thuật cực mạnh, giống như Ngân cốt chi cảnh trong tin đồn vậy...

- Không, hắn không thể nào là Ngân cốt chi cảnh, có lẽ là thi triển bí pháp gì, tạm thời đạt tới phảng phất luyện thể cảnh giới của ngân cốt... Nhất định là như vậy!

Tử Âm lão ma nói gì cũng không tin, Ninh Phàm mới chỉ không tới hai mươi tuổi, sẽ có thể tu thành luyện thể cảnh giới cao cấp như vậy. Đây là không thể nào, trừ phi là ma giới, yêu giới, thiên tiên giới tam đại tiên giới này mới có thể ra đời hai mươi tuổi ngân cốt cao thủ... Nhưng ma giới, yêu giới, thiên tiên giới chính là ba đại giới hạng đầu trong Cửu giới, tùy tiện cao thủ của một giới liền đủ để càn quét tổng cộng sáu đại tiên giới khác.

Lão ta trầm ngâm chốc lát, lập tức âm thầm hạ lệnh với mấy vị Cực Âm môn trưởng lão bên cạnh, mà sau đó, lấy Tức Mặc lão quái cầm đầu mấy Cực Âm môn lão quái, mỗi người lái lâu thuyền, hợp kế ba chiếc, vây công đại trận ba mặt về phía Ninh thành.

Không có biện pháp, Cực Âm môn đệ tử, cũng không phải là phi thi, cũng không yêu kỵ, Ích mạch tu vi không cách nào phi độn, chỉ có thể kết trận công kích phía trên lâu thuyền.

Tử Âm lão ma cũng không chú ý tới, vào lúc lão ta hạ lệnh tấn công Ninh thành đại trận, Thiên Đạo tông chủ Thiên Nhất tử, trên mặt lộ ra nụ cười lạnh cổ quái.

Mà trong hắc quan sau lưng, một thanh âm già nua cười lạnh thật thấp.

- Nhanh, nhanh... Người bị chết càng nhiều càng tốt, càng nhiều càng tốt... Nhiều thi khí như vậy, đủ khiến cho lão phu hoàn thành “Thi ma biến” đệ nhị biến... Nếu thành công, lão phu chẳng những khôi phục Nguyên anh tu vi, càng sẽ trở thành bất tử chi thân!

...

Tức Mặc lão quái ngồi vững lâu thuyền, lão phụ trách tấn công cửa bắc của Ninh thành.

Ánh mắt nhàn nhạt quét qua Ninh thành, trong mắt lộ ra thần tình cực kỳ khinh thường.

- Anh cấp đại trận sao? Đáng tiếc chẳng qua là tử trận, tựa hồ vẫn không có công kích trận lực... Lão phu lại muốn nhìn một chút, tử trận đó của ngươi có thể chịu đựng một ngàn đệ tử của Tức Mặc điện ta mấy lần công kích! Công kích...

Chẳng qua là lệnh công kích của lão ta chưa hạ đạt lập tức, một đạo trận quang màu vàng chanh dâng lên ở bầu trời chỗ trăm dặm Ninh thành, ngay tức thì bao gồm Thiên Đạo tông lâu thuyền ở bên trong, từng chiếc từng chiếc lâu thuyền bắt đầu vẫn lạc!

- Cấm không? Điêu trùng tiểu kế... Truyền mệnh lệnh của lão phu, bắn linh súng pháo, làm nổ trận quang này cho ta!

Linh súng pháo, so với linh tiễn càng phí tiền, một pháo phải hao phí 2000 tiên ngọc, trên lâu thuyền của Cực Âm môn, mỗi chiếc bày năm cái.

Ba chiếc lâu thuyền, đồng thời phát động linh pháo, vừa đối mặt, phải hao tổn ba vạn tiên ngọc...

Xa xa, trên lâu thuyền xem cuộc chiến, Tử Âm lão ma âm thầm lộ ra vẻ nhức nhối, ba vạn tiên ngọc, đối với lão mà nói, cũng là số lượng cực lớn. Nếu không phải vì bắt sống Ninh Phàm, lão kiên quyết không chịu bắn linh súng pháo. Lão cũng không phải là Ninh Phàm, sẽ không cầm tiền đốt chơi.

Nhưng suy nghĩ mình bất quá tổn thất ba vạn tiên ngọc, mà Thiên Đạo tông thì tổn thất sáu ngàn đệ tử... Nghĩ như vậy, Tử Âm lão ma lấy làm vui mừng. Trước lúc này, lão vạn vạn chưa từng nghĩ tấn công chính là một cái Ninh thành, sẽ trả ra giá trọng đại như vậy.

Mười lăm đạo pháo binh đánh ra, cũng không đánh tan cấm không trận quang, nhưng dầu gì đem trận quang đánh cho mỏng manh chút, tuy vẫn có cấm không chi lực tồn tại, nhưng đã bị miễn cưỡng sẽ không khiến cho lâu thuyền hạ xuống rồi. Chẳng qua là từng chiếc từng lâu thuyền lơ lửng trên không trung, lảo đảo lắc lư, dáng vẻ hành động cực kỳ bất tiện, vẫn có không ít ảnh hưởng.

Tức Mặc lão quái run lên áo mũ, nhìn Ninh thành đạo thứ hai phòng ngự trận quang, ánh mắt âm trầm.

Cấm không trận quang chặn lại rồi, còn dư lại chỉ cần công phá phòng ngự trận quang này...

- Truyền lệnh của lão phu, từ Tức Mặc điện trở xuống, Vô Thường điện, U Quỷ điện, ba điện đệ tử ba ngàn, đồng loạt gọi ra “Hộ thể âm châu”, lấy âm châu đó bể nát Ninh thành trận!

Lời vừa nói ra, ba chiếc lâu thuyền đệ tử ba ngàn, đều lộ ra vẻ nhức nhối.

- Cái gì chứ, lại muốn sử dụng hộ thể âm châu được chúng ta tế luyện nhiều năm sao?

Hộ thể âm châu là pháp bảo ám khí cùng Cực Âm môn công pháp đồng bộ, ung dung hạnh hạch, ở trong người tế luyện, cùng cấp tu sĩ thường thường sẽ bị Cực Âm môn đệ tử ám toán. Âm châu này có uy lực cực mạnh, nhưng chỉ có mấy kích lực, sau mấy lần công kích, sẽ hao tổn sạch pháp lực, cần lần nữa thu hồi trong cơ thể tế luyện.

Hộ thể âm châu, thường thường dùng xem như thủ đoạn bảo mệnh của Cực Âm môn đệ tử, nhưng hôm nay, Tức Mặc lão quái lại hạ lệnh, khiến cho tất cả đệ tử thi triển thủ đoạn bảo mệnh, đi công kích một đại trận!

Ba ngàn âm châu chắc sẽ có một tia cơ hội phá vỡ phòng ngự trận quang. Nhưng cứ như vậy những Ích mạch đệ tử này mấy năm qua khổ công tế luyện âm châu coi như là uổng phí rồi...

Từng người đệ tử, mặt bất mãn, nhưng Tức Mặc lão quái một ánh mắt càn quét, không người dám vi phạm, không thể làm gì khác hơn là trong lòng không muốn, từng người khạc ra âm châu, nổi lên công kích.

Xa xa, Tử Âm lão ma thấy Tức Mặc lão quái hiểu chuyện như vậy, lộ ra nụ cười vui mừng.

Lão ta không bỏ được lại dùng linh súng pháo phá trận, trận pháp cần tiên ngọc duy trì, pháo binh cần tiên ngọc bổ túc, cái gọi là phá trận, bất quá là cầm tiên ngọc đập tiên ngọc, tiên ngọc ai nhiều, người đó sẽ có thể thủ thắng...

Tức Mặc lão quái nhìn thấu tâm tư của Tử Âm lão tổ, đầu kỳ sở hảo, khiến cho môn hạ đệ tử lấy âm châu phá trận, tiết kiệm tiền cho Tử Âm lão ma.

Loại hành động nịnh hót này, ở Tử Âm xem ra là cực kỳ hưởng thụ.

- Nếu phá xong Ninh thành, có thể ghi cho Tức Mặc một cái công đầu...