Hơp Thể Song Tu

Chương 134-1: Ma Việt chi chiến (4)




Chương 134: Ma Việt chi chiến. (4)

Vòng xoáy ánh sao kia, đem thế công của từng đạo âm châu, lấy quy tắc lực quỷ dị sanh sanh nghịch chuyển phương hướng. Mà từng đạo huyết quang gào thét, đồng loạt quay đầu, bắn nhanh mà quay về phía lâu thuyền, thậm chí uy lực còn thêm bằng ba thành so với lúc công kích!

Công kích bỗng nhiên nghịch chuyển phương hướng, cảnh tượng như vậy, khiến cho từng tên Cực Âm môn đệ tử người người pháp lực hao hết, chuẩn bị không kịp!

Mà phía trên, Tức Mặc lão quái cùng Cực Âm môn trưởng lão lại trợn to hai mắt, khó tin!

- Đây... Đây là chuyện gì xảy ra! Làm sao còn có trận quang thứ ba!

Giờ khắc này, Tử Âm lão ma trong lòng đại chiến. Lão ta phát hiện, đại trận trước mắt cực kỳ tương tự với một loại đại trận đáng sợ được ghi lại trong điển tịch của tông môn!

- Đây là... Chẳng lẽ là... “Tinh tuyền cổ trận”?! Là Tiên hư cấp đại trận?! Không xong rồi, Tức Mặc, mau khai ích lâu thuyền phòng ngự đại trận!

Chẳng qua là lời của Tử Âm lão ma đúng là vẫn chậm một bước... Sự phản kích này tới quá nhanh, quá mức ngoài dự đoán của mọi người, cơ hồ là một cái ngay lập tức, trong ba chiếc lâu thuyền tấn công, hai chiếc cũng bị hủy diệt đả kích, một mảnh tử thương.

Dưới huyết quang, Cực âm đệ tử tu vi không đủ, thậm chí trực tiếp hóa thành mủ máu biến mất!

Tử Âm nhắc nhở đã quá trễ rồi.

Cũng chỉ có Tức Mặc lão quái cơ biến hơn người, lão gian cự hoạt, thấy tình thế không ổn, lập tức khai ích lâu thuyền trận pháp phòng ngự. Hai chiếc lâu thuyền khác,
thủ thuyền trưởng lão không kịp phản ứng, đã gặp phải đả kích hủy diệt.

Âm châu huyết quang ngay cả Anh cấp đại trận cũng có thể nổ nát, khi uy lực bằng thêm ba thành, lúc phản hồi Cực âm đệ tử khiến cho pháp lực hao tổn hết, đó là ác
mộng bực nào!

Trên hai chiếc lâu thuyền, những đệ tử kia thậm chí không kịp kêu thảm thiết, lại chảy ra huyết quang phệ thể, đua nhau hóa thành máu mủ, biến thành mùi hôi thúi chết đi.

Lâu thuyền do pháp bảo tinh kim luyện chế càng bị huyết quang phục dùng mòn ra vô số cái hố, lâu thuyền đã bị hủy phân nửa.

Trên lâu thuyền, mười ba tên Dung linh trưởng lão thủ thuyền, có chín người chết ở huyết quang, chỉ có bốn người trọng thương chạy khỏi. Mà hai tên Kim đan kỳ thủ thuyền trưởng lão tuy chạy ra khỏi huyết quang, từng người cũng thảm hại không dứt, bị thương không nhẹ.

Lâu thuyền mất đi thao túng, rơi xuống mặt đất, đập bể vô số đất đá, bảo quang ảm đạm.

Những tên Cực Âm đệ tử may mắn còn sống dưới huyết quang, cũng bị sanh sanh té chết trong khi lâu thuyền rơi xuống, thê thảm không nỡ nhìn. Từng đạo thi khí ánh
mắt không thể nhìn lan tràn xung quanh Ninh thành...

Thế cục nhanh chóng nghịch chuyển thế này khiến cho chính ma lão quái xa xa vây xem, từng người một kinh trụ cổ họng không cách nào tưởng tượng. Thế gian còn có đại trận có thể bắn ngược công kích!

Mà trong Ninh thành, bao gồm Hắc Ma Tam Thần quân trong đó cũng một mảnh yên lặng như tờ. Bọn họ phần lớn tin tưởng Ninh Phàm có thủ đoạn đối phó huyết quang, lại chưa bao giờ nghĩ tới, sẽ là thủ đoạn quỷ dị như vậy.

Trong lòng của tất cả mọi người dâng lên một nghi ngờ lớn... Trận này là trận pháp gì, lại có hiệu quả nghịch thiên bắn ngược công kích!

Đáng tiếc, đối với sự nghi nhờ của mọi người, Ninh Phàm sẽ không giải đáp. Hắn nhìn trận quang dần dần biến mất, khẽ gật đầu một cái, rất tiếc nuối.

Trận này như Tử Âm đoán, là trận pháp cấp Tiên hư, nhưng tiếc rằng trận pháp này chỉ là tàn trận, lại chỉ có một kích lực. Lấy thủ đoạn của Ninh Phàm cũng chỉ có thể bố trí ra cấp bậc Anh cấp, mượn tới một tia lực phản chấn.

Cấp bậc của trận pháp bắt đầu từ Linh cấp theo thứ tự là Đan cấp, Anh cấp, Hóa cấp, Hư cấp. Hư cấp đại trận chính là trận pháp vô cùng cao thâm, lại chia làm Phàm hư, Tiên hư hai loại cấp bậc. Phàm hư đại trận, như núi sông nghịch động trận, nhưng bị thương Toái hư, cũng chỉ là bị thương mà thôi, nếu Toái hư cao thủ lợi hại chưa chắc sẽ sợ Phàm hư trận.

Nhưng đại trận cấp Tiên hư có uy lực ngay cả là Toái hư đệ ngũ trọng cao thủ, ngay cả là sau khi đột phá đệ cửu trọng, tán tiên cao thủ thành tiên thất bại cũng khó mà chống lại oai của Tiên hư!

Một chữ tiên cơ hồ đủ để mạt sát tất cả Tu Chân thất cảnh tu sĩ!

Tinh tuyền cổ trận làm phản kích trận thượng cổ trong rất nhiều Tiên hư trận hiếm thấy. Trong Loạn Cổ ký ức, cũng với trận pháp cao cấp vô cùng, một tia tinh tuyền lực càng làm cho Loạn Cổ cân thán không dứt, đáng tiếc là trận pháp cũng không lành lặn... Tuy nhiên đối phó chính là Ích mạch tu sĩ, trận pháp không lành lặn đã đầy đủ rồi.

- Ngày là thánh, tháng là đế, tinh là Thần Ma...

Ánh mắt của Ninh Phàm nhìn tinh tuyền tiêu tán, ngón tay vuốt ve ngôi sao ở đầu mày, mắt lộ ra suy tư.

Tinh là Thần Ma... Thần Ma thần thông, lấy tinh hiển hóa sao. Tiên đế, ngầm chứa một chữ đế, tiên đế thần thông chính là lấy tháng hiển hóa hay không? Về phần thánh... Vậy thì là cái gì? Loạn Cổ ký ức đối với lần này không nói tới một chữ, có lẽ là Loạn Cổ không biết, có lẽ là Loạn Cổ tuân theo tôn đế pháp chỉ, không dám nói cho hậu nhân.

Cùng Ninh Phàm lãnh tư bất đồng, hai ngàn Cực Âm đệ tử chết thảm, khiến cho Tử Âm lão ma lửa giận dung đùng, phát ra đột nhiên rống to. Về phần Thiên Nhất tử, mép lại câu lên một đạo độ cong tà dị, tựa hồ hết thảy đều nằm trong dự liệu của lão ta.

Cảnh tượng máu tanh khiến cho tiểu Chỉ Hạc có chút muốn ói. Cho dù là Tố Thu lão tổ danh động Việt Quốc đều lộ ra vẻ không đành lòng.

Nhưng mà hết thảy trong lòng của Ninh Phàm không nhúc nhích chút nào, biểu lộ của hắn từ đầu đến cuối vẫn lạnh lùng. Từ khi hắn sơ ngộ lão ma hôm đó, đã gặp qua các loại cảnh tượng máu tanh.

Thân hình hắn đồ sộ bất động, thần niệm nhỏ không thể tra quét qua Thiên Nhất tử, người sau ngay cả một tia biểu tình cũng không chạy ra khỏi Ninh Phàm quan sát.

Khí tức của Thiên Nhất tử lại bởi vì hấp thu thi khí của hai ngàn đệ tử mà càng hùng hậu... Đây tuyệt không phải ảo giác! Mà tia khí cơ bên trong chiếc quan tài đen của lão tựa hồ càng nguy hiểm.

Trong lòng Ninh Phàm trầm xuống... Người này tất nhiên là Thái Cổ ma mạch, hơn nữa còn là loại ma mạch hiếm thấy đó!

- Thi ma mạch! Thiên Nhất tử đó quả nhiên không phải là người, mà là thi thể sống! Chánh chủ giờ phút này, nhất định là núp bên trong hắc quan... Người này thi triển hóa thi thuật, đem Thiên Đạo tông một tông cao thủ, từ chưởng môn cho tới đệ tử tất cả biến thành luyện thi của lão ta... Thiên Nhất tử có thể đem nửa bước Nguyên anh tế luyện hoạt thi, tu vi của chánh chủ sợ rằng đã là Nguyên anh! Chẳng qua là người này vừa có Nguyên anh tu vi, lại không lộ diện, cũng không trực tiếp xuất thủ, nhất định có nguyên nhân. Nếu không phải trọng thương, thì nhất định ở vào lúc nguy cấp “Thi ma biến”! Thi ma biến, một biến thành thi, hai biến thành ma, ba biến thi giải thành tiên... Người này băng khoăn nặng nề, hơn phân nửa là ở vào giữa thi ma nhất biến cùng nhị biến... Không thể lại khiến cho lão ta hấp thu thi khí rồi, nếu không lão đột phá nhị biến đổi, hóa thân thi ma...

Giờ khắc này, Ninh Phàm sắc mặt bất động, trong lòng lại thầm kinh hãi, bởi vì hắn có bảy thành nắm chặc, sự suy đoán của mình là chính xác!

Mà xem ra hai chữ thi ma, trong lòng Ninh Phàm không khỏi nhớ tới nữ thi vuốt ve nắp quan tài còn trong Đỉnh Lô hoàn của hắn...