[Harry Potter] Harry Potter Chi Chuộc Tội

Quyển 3 - Chương 141: Mang danh nghĩa bảo vệ Hòn đá Phù thủy




“Các cậu muốn tôi làm gì?” Harry bình tĩnh hỏi, cậu hiểu được, mình cần phải kéo dài thời gian.

“Harry ơi Harry à, cậu thật là may mắn.” Su như đang nói tới một chuyện thú vị nào đó, “Cậu xem, cậu chưa làm gì đã trở thành Kẻ Được Chọn, tất cả mọi người đều vây quanh cậu, có phải cậu rất đắc ý không?”

“Cậu…” Harry phải mất rất nhiều sức mới giữ bình tĩnh được, Merlin biết khi vừa nghe những lời Su nói cậu chỉ muốn đề nghị họ đổi cho nhau, dùng tính mạng cha mẹ để đổi cái gọi là vinh quang, cậu không cần.

“Vì thế cậu quên luôn người bạn cũ này?” Giọng Su càng thêm châm chọc, rồi cô ác ý bổ sung, “Nhưng Harry à, chẳng lẽ cậu không hiểu được “năng lực càng lớn thì trách nhiệm lại càng nặng” sao? Cậu là Kẻ Được Chọn, vậy cậu phải trả giá tất cả!”

Ron bên cạnh gật mạnh đầu vì câu nói sau cùng của Su, cậu bé nhà Weasley cảm thấy cậu đồng ý đến mức không thể đồng ý hơn.

“Tôi là Kẻ Được Chọn, đúng vậy, nhưng trách nhiệm của tôi liên quan gì tới hai cậu, hoặc là nói liên quan gì tới việc các cậu đưa tôi tới đây?” Nói câu này, Harry cảm thấy thể lực mình đang khôi phục, nhưng đũa phép, cậu thấy đũa phép mình đang trong tay Su, không có đũa phép cậu không thể chắc chắn có thể an toàn rời đi từ hai phù thủy nhỏ có đũa phép.

“Mày là Kẻ Được Chọn cái gì!” Harry bình tĩnh như đã kích thích Ron, cậu kích động nốt tàn nhang trên mặt càng rõ ràng, “Mày chỉ biết đi theo những con rắn độc Slytherin! Một Kẻ Được Chọn chỉ biết bợ đỡ Tử thần Thực tử! Ba mẹ mày sẽ mất thể diện vì mày đó!!!”

Sau khi vào Hufflepuff, Harry cũng rất ít khi tức giận. Các lửng nhỏ chung quanh đều mỉm cười, dù họ có bị chỉ tận mũi nói là đồ đần đi nữa. Có lẽ Hufflepuff hơi “uất ức” nhưng đối với Harry mà nói thì đã tốt rồi, bởi cậu có thể có được sự kiên định từ hoàn cảnh đó.

Nhưng cũng không có nghĩa Harry không có khu giới hạn, trên thực tế nếu không phải vì khát vọng theo đuổi một gia đình thì Harry vừa có tính cách Gryffindor vừa có tính cách Slytherin sẽ không thể đi vào Hufflepuff, mà một khi cậu bị chọc giận thì bỏ đi vẻ ngoài của lửng nhỏ sẽ là một con sư tử dữ dằn.

Cha mẹ chính là khu cấm của Harry, Harry chưa từng được yêu thương tuy không oán hận nhưng cậu cũng không thể chấp nhận được sự bất kính với cha mẹ, đứa nhỏ chưa từng có cha mẹ sẽ luôn ảo tưởng cha mẹ họ là thánh nhân, đó cũng là chuyện đương nhiên.

Vì thế Ron đang dẵm vào vùng cấm của Harry, trong nháy mắt, Harry hít thở dồn dập, đôi mắt xanh biếc híp lại, hiện ra vài phần lạnh lùng, “Cậu nói cái gì?” Giọng cậu hơi nhẹ.

Cuối cùng Su có đầu óc hơn Ron, “Nhanh lên, sắp không kịp rồi.” Cô kéo kéo Ron, lo lắng của Su không phải đến từ đũa phép Harry, phù thủy nhỏ năm nhất không có đũa phép cũng chỉ có thể vật lộn, dựa vào cơ thể nhỏ gầy của Harry, Su không hề sợ hãi.

“Hừ, “Kẻ Được Chọn” Hufflepuff, tuy mày không có năng lực như vậy nhưng chúng tao sẽ cho mày cơ hội này.” Ron như đang thi ân, “Sau này mày sẽ biết, rốt cuộc mày nên kết bạn với ai.”

Cậu nói xong, kéo Harry từ dưới đất lên, mặc đối phương giãy dụa mà đi vào vùng cấm tầng bốn, cậu muốn Kẻ Được Chọn lạc đường quay đầu lại, mà tham dự bảo vệ Hòn đá Phù thủy chính là một sự kiện như vậy.

Nói đến Hòn đá Phù thủy, Ron và Su cảm thấy may mắn. Sau Halloween, Su trở thành một phù thủy nhỏ Muggle bình thường, không coi là nổi bật trong nhà, nhưng sau vài lần Dumbledore tìm cô nói chuyện riêng, cô bé tóc đỏ này tự cho mình là “đảng Dumbledore”, nhất là bên cạnh cô còn có một Weasley trung thành, tình huống đó càng trở nên rõ ràng.

Là “đảng Dumbledore”, Su tự cho là mình được Dumbledore ám chỉ: cụ hiệu trưởng rất lo lắng về tương lai Kẻ Được Chọn. Vì thế từ mục đích cứu vớt, Su và Ron đồng thời nghĩ tất cả mọi cách tới gần Harry.

Nhận được tin tức tuy Blaise không biết điểm xuất phát của họ nhưng cậu cũng hiểu được nghĩ cách nhờ các lửng nhỏ “cách ly” Harry không phải chuyện thường, vì thế cậu bắt đầu mất một khoảng thời gian đi cùng Harry, cứ thế, quả nhiên Su và Ron không thể tới quá gần, họ cũng không thể nào trực tiếp nói với Harry rằng “Slytherin âm mưu đến thế nào, tốt nhất phải trở về Gryffindor” trước mặt Blaise được.

Theo thời gian, hai người không hề tiến triển bắt đầu trở nên lo âu, thậm chí họ đi tìm Hermione, dùng sự đồng tình để nói ra mục đích giúp họ “cứu Harry ra khỏi hố lửa”.

Nhưng cô bé từ chối không do dự, thường xuyên giao tiếp với vài người Slytherin cô bé thực sự không biết Slytherin “tà ác” thế nào, hơn nữa trong đó còn có một cô bạn thân của cô nữa.

Sau khi bị Hermione từ chối, hai người nôn nóng lên kế hoạch rất lâu, cuối cùng bị thất bại bởi Blaise canh phòng nghiêm ngặt, điều này khiến họ mất kiên nhẫn, họ bắt đầu lên kế hoạch tìm một cơ hội để Harry thấy Slytherin tà ác.

Cũng chính là lúc này, thông qua vô số “trùng hợp” nhìn như không hề liên quan tới nhau, Su và Ron biết chuyện về Hòn đá Phù thủy, cũng biết sẽ có người tới ăn cắp.

Họ cũng không ngốc, kết hợp với công hiệu trường sinh của Hòn đá phù thủy, người muốn trộm là ai thì vừa xem là hiểu ngay.

Đó cũng là nguyên nhân vì sao mà họ “bắt cóc” Harry tới đây, trong ý tưởng của Su và Ron, chỉ cần Harry phát hiện ra Slytherin chuẩn bị trộm Hòn đá Phù thủy mà họ đang chuẩn bị bảo vệ nó thì Harry sẽ biết hành vi trước đó của mình đã sai lầm thế nào.

Không thể không nói, trong chuyện này Dumbledore hoàn toàn tính sai. Mục đích là lộ ra tin tức cho Su và Ron – tầng bốn có Hòn đá Phù thủy, rất nguy hiểm, cũng rất kích thích, có lẽ cụ chỉ muốn cung cấp cơ hội cho Harry tới gần Gryffindor thôi.

Quirrell “đột tử” khiến sự bố trí trên tầng bốn mất đi một phần ý nghĩa, nhưng Kẻ Được Chọn luôn phải rèn luyện. Tuy nhiên nhìn con rắn đen nhỏ Slytherin luôn không hề rời khỏi, Dumbledore cũng không tìm thấy được lý do thích hợp.

Cuối cùng cụ cũng chỉ tiết lộ tin tức cho Su và Ron, trong mắt cụ, Harry là con trai của James, là con trai của James, mạo hiểm và yêu kích thích chỉ sợ đã được khắc vào trong xương tủy, mà mang theo ước nguyện bảo vệ, cùng Su và Ron trải qua “thử thách” sẽ kéo trái tim cậu trở lại Gryffindor.

Ý tưởng của Dumbledore rất tốt, cũng rất khả thi, đáng tiếc chỗ hỏng là người thực hiện, đánh chết Dumbledore cũng không nghĩ ra, một Su luôn “ghen tị” và một Ron luôn khinh thường Kẻ Được Chọn “sa đọa” ở cạnh nhau sẽ mang tới lực sát thương lớn hơn nhiều. Có thể nói, hành vi hôm nay của họ đã hoàn toàn chặt đứt khả năng Harry thích Gryffindor.

Sau một thần chú mở cửa, tiếng chó sủa vang lên, Harry hoảng sợ nhìn con chó ba đầu to lớn chuẩn bị nhảy về phía họ. Đây là vùng cấm tầng bốn, mình thì tay không, hiện tại cậu cũng chỉ có thể cầu nguyện Su sẽ đưa đũa phép cho mình hoặc là Blaise nhanh chóng đi tới.

“Khư khư khư—!” Không biết Su lấy từ đâu ra một cây sáo nhỏ, theo tiếng khư vang lên, tiếng gào thét của con chó dần dần nhỏ đi, rồi ba cái đầu của nó sụp xuống, và… ngủ.

Su không ngừng thổi sáo, ý bảo Ron đưa Harry tới ván cửa, mở ra thấy một mảnh tối đen phía dưới khiến Ron và Harry nuốt một ngụm nước bọt, “Đi xuống.” Một hồi lâu, Ron lớn tiếng nói rồi đẩy Harry.

Harry hét to một tiếng, rốt cuộc ngã lên một thứ rất dày, coi như là hạ cánh nhẹ nhàng. Không đợi Harry cảm thấy may mắn, tay phải của cậu đã bị một người tóm lấy, gần như không đợi cậu kịp phản ứng, một người kéo mạnh cậu rời khỏi vị trí vừa rồi, trong lúc đó dường như bị cản trở một chút, nhưng Harry vẫn bị kéo sang một bên.

“Ai…” Harry còn chưa nói xong đã bị bịt miệng, rồi một cơ thể ấm áp tựa vào sau lưng cậu, hơi thở quen thuộc truyền tới, “Là mình, Blaise, đừng lo lắng.”

Blaise nhận được kết nối từ gương hai mặt đã sắp lao ra, nhưng sau khi gặp Draco cậu thay đổi ý. Draco vốn chuẩn bị trở về phòng ngủ, tối nay Aquila tới văn phòng papa học tập độc dược, cậu tự về sớm.

Vì thế bị Blaise ngăn lại Draco cống hiến hai cái áo tàng hình duy nhất, chờ họ ra cửa Draco còn cẩn thận để lại tờ giấy, không biết anh trai nhà mình đã sốt ruột thế nào sau khi về đọc được dòng chữ “cùng Blaise đi cứu Harry”.

Khi họ tới vừa lúc thấy Ron kéo Harry đứng dậy, Blaise nóng vội gần như lập tức muốn xông lên, giờ phút này, người thừa kế Zabini vô cùng khát vọng mình nghiêm túc hoàn thành huấn luyện của gia tộc.

Nhưng Draco kéo cậu lại, hai Gryffindor kia đã đứng ở đây lâu rồi, so với việc cắt ngang họ vào lúc này thì tìm hiểu rốt cuộc họ muốn làm gì là tốt hơn.

Cũng vì vậy, Blaise cố gắng kìm nén xúc động xông ra, vẫn luôn đi theo họ vào trong, nhìn Su thổi sáo, nhìn Ron mở ván cửa ra, Blaise không để ý Draco khuyên can mà trực tiếp nhảy xuống, cậu muốn tiếp ứng hoàng tử nhỏ của cậu trước, không thể để cậu ấy một mình được.

Cũng may Blaise học thảo dược không tệ, bằng vào xúc cảm và khứu giác cậu tránh khỏi trói buộc của lưới quỷ sa tăng, rồi quả nhiên Ron đẩy Harry xuống trước.

Sớm có chuẩn bị Blaise thừa dịp lưới quỷ sa tăng chưa kịp phản ứng trực tiếp kéo Harry ra. Đợi người nọ an ổn ở trong lòng mình, Blaise hoảng sợ cả đêm mới nhẹ nhàng thở ra, “Là mình.” Cậu nói vậy, thấy Harry thả lỏng trong nháy mắt thì đắc ý, nói không chừng lần này sẽ có thu hoạch bất ngờ chăng? Con rắn đen nhỏ Slytherin đột nhiên có suy nghĩ mới.