[Hp] Trở Về Ma Pháp Giới

Chương 138: 138: Chủ Nhật Vui Vẻ






Chủ nhật, làng Hogsmeda vẫn náo nhiệt như vậy, không ít học sinh đi lại trên phố, trong tay đều có nhiều hoặc ít chiến lợi phẩm.

"Đi tiệm Công tước Mật không?" Blaise hỏi, cho dù bọn họ không đặc biệt yêu thích đồ ngọt nhưng vì Aisha, bọn họ vẫn sẽ mua một túi lớn về.

"Cái kia tý về thì mua, đi Ánh sáng vinh quang xem một chút." Lúc ở trường học Draco đã nghe nói đến nơi này rồi, không ít học sinh mua được đồ chơi thú vị ở đây.

Khi Draco và Blaise lần thứ hai bước vào nơi này không khỏi cảm khái: "Người thật nhiều a."
Draco liếc một cái liền thấy mấy cô bé Slytherin đang mua trường bào, con gái quý tộc mua đồ là so sự hoa lệ, không quá quan tâm tiền bạc.

Cậu lôi kéo Blaise lên lầu ba xem một chút.

Lầu ba là trò chơi giải trí, tầng này căn bản đều là học sinh, Draco nhìn một lượt, học sinh bốn nhà đều có, dĩ nhiên Gryffindor chiếm đa số, còn có một vài nữ phù thủy dắt con đi dạo.

"Draco, cậu nhìn!" Giọng Blaise đầy ngạc nhiên, cậu lôi kéo bạn tốt bên cạnh, sau đó chỉ chỉ một hướng.

Quầy hàng bên trái đều là trưng bày hàng hóa tinh xảo, thứ bắt mắt nhất lại không phải hàng hóa mà là cặp sinh đôi tóc đỏ đứng quầy mời gọi khách hàng, trên quầy lơ lửng một chữ "W" thật to đang không ngừng giãy dụa.

Cạnh cặp sinh đôi tụ một đám Gryffindor, líu ríu nói không ngừng.

"Cái này là đũa phép giả, rất thú vị." George vui vẻ giới thiệu cho Seamus.

"Còn có cái này là đạn lép thối, hiệu quả nhất lưu." Fred cũng giới thiệu cho mọi người chung quanh.


Ron và Hermione tựa hồ cũng mới tới, bởi vì Ron đang ngạc nhiên nhìn chằm chằm anh trai mình: "Hai anh lúc nào chiếm quầy ở chỗ này?"
"Cái này hả, bọn anh có biện pháp của riêng mình." George xoa nắn cái đầu đỏ của Ron: "Nơi này sẽ là cửa hàng của bọn anh đó, ha hả."
"Còn có, em trai thân ái, bọn anh không chỉ có riêng một quầy." Fred đắc ý chỉ tay một vòng: "Những thứ này đều là của bọn anh!" Hơn phân nửa tầng ba đều được Laeny để cho cặp sinh đôi, chỗ còn lại thì dùng để bày bán một vài món đồ chơi của Muggle."
Mắt Ron như muốn lòi khỏi trong luôn rồi, a, Merlin, đây quả thực quá khó tin!
"Ha ha, đây không phải Malfoy sao? Muốn mua gì không?" Ánh mắt Georgr thấy được Malfoy cách đó không xa, tóc mỏng màu vàng luôn rất dễ thấy.

"Chúng tôi mới có mô hình rồng, lần này còn biến hóa nhiều hơn" Fred nhiệt tình đề cử, cậu còn nhìn thấy con chồn tuyết trong ngực Draco, cái kia hình như là...!
Cho tới nay, ấn tượng của Draco với hai vị Weasley này cũng không tệ lắm, cho nên cậu khẽ gật đầu, cũng không bài xích Blaise đi qua nhìn, tận lực bỏ quả Ron.

Hermione lại nhìn thấy con chồn tuyết đáng yêu kia, cô bé tò mò đứng một bên nháy mắt, nhiều lần đánh đấm trong lớp cận chiến khiến quan hệ giữa cô và Draco bất tri bất giác trở nên hòa hoãn hơn rất nhiều:"Malfoy, đây là thú cưng của cậu?"
"Trông rất đáng yêu." Lần này lên tiếng là Ginny.

Biểu hiện trên mặt Draco nhu hòa hơn rất nhiều, dường như thú cưng được khen chính là của cậu.

Cậu thầm nghĩ, không biết có thể dụ con chồn tuyết này từ giáo sư Gryffindor không, dù sao giáo sư Gryffindor cũng có thời gian để quản.

Nhìn ra tâm tình Draco không tệ, Hermione to gan mở miệng: "Tôi có thể sờ sờ nó không?" Không biết tại sao con chồn tuyết này càng nhìn càng thấy thích.

A? Draco sửng sốt, tay cậu vuốt ve lưng con chồn tuyết nhưng không mở miệng cự tuyệt.

Thuộc phái hành động, Hermione vui vẻ vươn tay vuốt đầu con chồn tuyết.


"Thật sự đáng yêu." Nhìn con chồn tuyết dường như có chút bất quan quay mông lại, hai mắt Hermione sáng bừng lên, đáng yêu hơn con mèo của cô nhiều.

Đứng phía sau nhìn, Fred và George trợn mắt há mồm, nói thầm: "Con chồn kia là Laenly sao."
George gật đầu, sau đó hỏi một câu: "Liệu Draco biết không?"
Hai anh em liếc mắt nhìn nhau, đồng thời hạ giọng than thở: "Không nên biết a." Nếu như biết chỉ sợ sẽ không ôm trong lòng, lại còn để Hermione sờ soạng.

Fred nhướn mày, tiếp tục nói thầm: "Nếu một ngày Draco biết..."
Georger không nhịn được cười: "Vậy thật sự thú vị a..."
Laenly có chút ảo não, cũng không phải vì bị người nào sờ đầu, thời điểm làm chồn tuyết hắn vẫn rất thích có người để ý đến lông của mình, vấn đề là hắn thấy hai đồ đệ mình đang cười quỷ dị, điều này khiến hắn có chút nan kham.

Còn có cái từ "Đáng yêu" này nữa, hắn nhịn không được mà muốn than thở, bất luận là lấy hình thái người hay động vật, hắn thủy chung không có được một từ miêu tả bình thường nào.

Nhìn mấy cô bé xung quanh tựa hồ có khuynh hướng lao tới sờ soạng, Draco vội vàng ôm chặt chồn tuyết, che vào trong ngực.

"Cậu Malfoy!" George hô, xoay người lấy ra một mô hình rồng hoàn toàn mới: "Cái này có chiết khấu cao lắm." Trên thực tế cặp sinh đôi nghĩ, đồ vật nơi này chỉ cần Draco muốn, miễn phí cũng không thành vấn đề, phải biết rằng chủ cửa hàng này mang họ Malfoy.

Nhưng nếu miễn phí có lẽ Draco sẽ không nhận.

A? Draco còn đang nghi ngờ, Fred đã lấy ra cái túi nhỏ, thu nhỏ mô hình sau đó liền nhét vào, ép mua ép bán mà đưa cho cậu chàng, sau đó báo giá cực thấp.

Draco không chần chờ liền trả tiền mua, tiện nghi như vậy mà không chiếm thì quá lãng phí,

"Phía sau còn rất nhiều đồ thú vị." Fred chỉ về mấy cái giá phía sau, ý bảo: "Các cậu cứ từ từ xem, mua càng nhiều chiết khấu càng cao, ha ha."
Draco gật đầu một cái rồi cùng Blaise lui về sau, nơi này một bầy Gryffindor khiến cậu có chút không được tự nhiên.

"Mấy đứa cũng vậy nha." Georger nhìn Hermione và Ron cùng một vòng người, cười toét miệng: "Hôm nay giảm giá toàn bộ!"
Cặp sinh đôi hồ hởi giới thiệu sản phẩm, phần lớn hàng hóa nơi này là bọn làm ra, điều này đủ để họ kiêu ngạo.

"Ron." Fred kéo em trai mình qua một bên.

"Gì thế?" Ron còn muốn đi vòng quanh xem một chút.

"Em không nghĩ tới chuyện đến đây làm?" Fred nhỏ giọng hỏi em trai.

"Đi làm?" Ron buồn bực.

"Trên thực tế, ông chủ cửa hàng này là một người rất thân thiết,cho nên mới đồng ý để anh và Georger mở quầy ở chỗ này." Fred giải thích: "Mà ở đây thiếu một người tính sổ, mỗi tuần làm một ngày là được rồi, mỗi ngày 5 galleon."
Mỗi tuần làm một ngày, Laenly vốn định tìm Gerson nhưng Gerson quá lười, trực tiếp đề cử Ron, còn nói cái gì mà sổ sách bình thường thì khả năng tính toán của Ron cũng không kém.

Cho nên Laenly không thể làm gì khác hơn là hỏi thăm cặp sinh đôi, vì thế mới có chuyện này.

"Năm galleon?" Với Ron mà nói thì đây chính là một con số thiên văn, tiền công một tháng chính là 20 galleon a, Merlin, ông chủ tiệm này quá hào phóng: "Nhưng mà, em không biết tính sổ." Mặc dù tiền công khả quan nhưng Ron đúng là chưa từng kết sổ.

"Không sao, học một chút là được." Georger cũng tiến lại, cố gắng thuyết phục Ron: "Cứ thử một chút, không được thì thôi."
Dưới con mắt mong đợi của hai ông anh trai, Ron đáp ứng.

Cái này, Ron không có thời gian đi dạo rồi, cậu trực tiếp bị hai anh tai đẩy tới sảnh khách quý, bất quá cậu không gặp được ông chủ, tiếp cậu nhỏ là một quản lý tướng mạo thường thường cùng một đống lớn biên lai và sổ sách, xem ra đã chất chồng khá lâu.


Ron cẩn thận xem nội dung và yêu cầu cơ bản trên sổ, suy tư một hồi, sau đó đàng hoàng ngồi xuống bắt đầu làm việc.

Ngoại trừ có chút lộn xộn, kỳ thật cũng không khó, sau một ngày, Ron tự nhủ với bản thân.

...!
Bên kia bọn nhò đùa đến nhạc bất diệt hồ, bên này Godric và Andrea bao hết một phòng ăn nhỏ cùng ăn trưa.

Godric vắt óc suy nghĩ cũng không biết nên nói những gì, anh không thể làm gì khác hơn là động dao động nĩa ứng phó với đống đồ ăn trước mặt, đồng thời hết sức giữ vững khuôn mặt hiền lành, đây đối với anh đã là một tiến bộ lớn.

Andrea nâng đầu, vừa ăn vừa nói nói, cô rất thông minh tránh đề tài về gia tộc mà chỉ nói một chút chuyện của bản thân, ví như con trai mình cũng thích ma dược, bất quá, càng nhiều thời gian nó vẫn thích kề cận Laenly, khi còn bé luôn là "Cha thế nào", "Cha thế nào."
Godric ngẩng đầu, ánh mắt sáng lên, anh tựa hồ có thể cũng con gái hàn huyên một chuyện: "Ta nói, ừm, thằng nhóc Lenly kia...."
Andrea lập tức an tĩnh lại, khó có khi cha mở miệng.

"Lúc Laenly mới nhập học cũng luôn là "Sư phụ thế nào", "Sư phụ thế nào", Godric nhớ lại: "Con tuyệt đối không nghĩ tới, nó mới nhập học hai ngày, buổi tối liền chạy đến phòng làm việc của Salazar mà ngẩn người, sau khi học xong còn quấn lấy Salazar không tha, ánh mắt như thể con chó con bị vứt bỏ."
"A? Sao lại như vậy?" Andrea hứng thú, thời điểm cô gặp Lanenly, đối phương đã 14 tuổi, hoàn toàn không có biểu hiện lệ thuộc vào người nào.

"Hình như là bất hòa với bạn học." Godric nhún vai: "Nó có huyết thống Veela, lại được Salazar nuôi lớn, trước kia trên cơ bản chưa từng gặp người nào cho nên khi đó không biết cách trao đổi với bạn bè cùng lứa.

Sau lại được Salazar an ủi vài câu rồi dắt về ký túc xá, đại khái mất tận nửa tháng mới hết."
Andrea cười khanh khách, chỉ cần nghĩ tới chồng mình từng có loại biểu hiện này đã thấy rất thú vị.

Không khí rốt cục hòa hoãn rất nhiều, đôi cha con cứ vậy câu có câu không, tổng thể mà nói, bữa cơm này vẫn rất tận hứng.

Tác giả: Có một sư phụ nhiều tiền chính là không tệ, nhìn cặp sinh đôi đi, sau này có lẽ không cần lo ăn lo uống ~~~ về phần Ron, cho dù không biết, cậu ta xem như là làm việc cho Malfoy, cạc cạc ~~~
P/S; Nhà Malfoy luyến phụ, tuyệt đối là di truyền, lại nói, Laenly cũng thành chủ đề của Godric và Andrea, hơn nữa còn là chuyện khi nhỏ, hắc hắc, may mà Laenly không biết a, nếu không.....