Huyền Giới Chi Môn

Chương 1412: Lời mời của Thiên Đình (2)




Hóa ra bí cảnh Thương Nguyệt này lại ở chỗ ranh giới giữa tinh vực Thiên Hà và tinh vực Di Dương. Vì vậy từ nay về sau có thể tiến vào, ra từ bên kia.

Thạch Mục phân biệt rõ ràng phương hướng của Vũ Nham Tinh. Sau đó hai cánh đen trắng phía sau lưng chợ mở ra, liền hóa thành một chìm tia sáng màu đen trắng, chớp hiện ở bên trong tinh không.

Hai ngày sau, trong tinh không bên ngoài Chu Tước Tinh, một chùm tia sáng đen trắng từ phía xa bắn nhanh đến, bất chợt ngừng lại.

Trong ánh sáng, tất nhiên chính là Thạch Mục.

Ánh mắt hắn nhìn về phía trong tinh không ngoài mười mấy dặm trước người. Chỉ thấy nơi đó có hơn mười chiếc chiến hạm màu vàng cực lớn đang đỗ song song. Phía trên có vô số thiên binh mặc áo giáp các loại đứng đầy. Số lượng thoạt nhìn hết sức kinh người.

Trong lòng Thạch Mục nhất thời rùng mình, thầm nghĩ Chu Tước Tinh đã bị phá hủy. Những đại quân Thiên Đình chợt xuất hiện ở đây, chẳng lẽ là đặc biệt đi đối phó với mình, mới canh giữ ở chỗ này?

Chỉ là lúc này khoảng cách giữa mình và đối phương khá gần. Sợ là đối phương đã sớm phát hiện ra mình. Muốn rút lui cũng đã muộn.

Vì vậy lúc này hắn tỉnh táo lại, trong mắt có ánh sáng màu vàng lưu chuyển. Hắn quan sát thực lực của đối phương, suy nghĩ đối sách sau đó.

Trong lúc hắn đang suy nghĩ, đã thấy một đạo lưu quang từ trên một chiếc chiến hạm ở giữa, bắn ra, lao thẳng đến chỗ mình.

Mặc dù Thạch Mục có chút bất ngờ, nhưng hoàn toàn không có chút sợ hãi nào. Lấy thực lực của hắn hôm nay, cho dù không thể hoàn toàn tiêu diệt hạm đội này, cũng không đến mức khiến mình rơi vào hiểm cảnh.

Trên thực tế, trong lòng Thạch Mục ngược lại có chút nóng lòng muốn thử xem, sau khi mình tiến vào Thần Cảnh hậu kỳ, thực lực rốt cuộc tăng lên bao nhiêu.

- Thạch minh chủ, đã lâu không gặp.

Đạo lưu quang kia hạ xuống. Xuất hiện lại chính là tiên tướng Thiên Đình Cao Minh trước đó đã cùng Yên La giao đấu. Hắn nhìn về phía Thạch Mục cung kính thi lễ một cái.

- Cao Minh tiên tướng, có gì chỉ giáo?

Ánh mắt Thạch Mục lóe lên, hỏi.

Cao Minh đang muốn nói chuyện, lại đột nhiên cảm nhận được khí tức trên người Thạch Mục. Thân thể hắn không nhịn được chấn động, mở miệng một hồi vẫn không nói ra lời được.

- Thạch minh chủ quả thật là thiên tài ngút trời. Lần trước từ biệt mới một khoảng thời gian ngắn như vậy, không ngờ Thạch minh chủ đã tiến vào Thần Cảnh hậu kỳ. Không trách được ngay cả Đế Quan đại nhân cũng phải đối đãi với Thạch minh chủ khác biệt như vậy.

Sau khi dừng một chút, Cao Minh mới tiếp tục nói.

- Lời ấy là sai rồi. Theo ta được biết, Đế Quan không phải luôn luôn xem ta là cái đinh trong mắt. Bất kỳ thời khắc nào cũng muốn nhanh chóng loại trừ đấy sao?

Thạch Mục cười hỏi.

- Trong chuyện này có một chút hiểu nhầm. Hiện tại Đế Quan đại nhân đang muốn giải quyết những hiểu nhầm này. Không biết Thạch minh chủ có bằng lòng hay không?

Cao Minh hỏi.

- Giải quyết như thế nào?

Sau khi Thạch Mục nghe xong, chân mày nhíu lại, hỏi.

- Đế Quan đại nhân mời ngài gặp mặt một chút, nói chuyện hợp tác đình chiến. Tin tưởng đến lúc đó có thể thu hoạch một kết cục tốt, cả hai cùng thắng lợi.

Cao Minh Như nói vậy nói.

- Mời ta gặp mặt nói chuyện sao? Đi tới Thiên Đình các ngươi nói sao? Ta biết đây không phải là trận Hồng Môn Yến?

Thạch Mục nghe vậy không khỏi ngẩn ra. Tiếp theo vừa cười vừa nói.

- Chúng ta sẽ biểu lộ thành ý. Nếu Thạch minh chủ đồng ý đàm phán, vậy trước đó, chúng ta dừng xâm nhập toàn diện tinh vực Thiên Hà. Nhưng nếu Thạch minh chủ không chịu, chúng ta cũng không ngại dẫn binh đánh Vũ Nham Tinh. Chỉ là không biết đến lúc đó toàn bộ tiên tướng hạ xuống Vũ Nham Tinh, các ngươi còn có thể không ngăn cản được hay không?

Cao Minh mỉm cười hỏi.

Sau khi Thạch Mục nghe xong, bắt đầu suy nghĩ.

Hiện tại chính là thời kỳ mấu chốt để liên minh Di Thiên tích lũy lực lượng. Nếu có thể tạm thời không bị Thiên Đình quấy nhiễu tất nhiên là tốt. Chỉ sợ Thiên Đình còn có âm mưu khác.

- Được, ta có thể đi gặp Đế Quan.

Thạch Mục suy nghĩ hết lần này đến lần khác, cuối cùng vẫn mở miệng đáp.

- Thạch minh chủ không hổ danh là người làm chuyện lớn. Ba tháng sau, Thạch minh chủ có thể tùy ý dẫn theo bất kỳ người nào tới Thiên Đình ta. Ở chỗ Nam Thiên Môn, tất sẽ có người nghênh đón.

Cao Minh vừa cười vừa nói.

Sau khi Thạch Mục nhìn Cao Minh một hồi, hai cánh phía sau bỗng nhiên mở ra, xẹt qua không trung phía trên hạm đội của Thiên Đình, vội vàng tăng tốc bay vào sâu trong tinh không.

Hắn một đường đi lúc nhanh lúc chậm. Sau gần nửa tháng, cuối cùng hắn trở lại Vũ Nham Tinh.

Nhìn tinh cầu quen thuộc trước mắt, trong lòng hắn dâng lên một sự hoảng hốt.

Tuy rằng tính toán, thật ra mình rời khỏi Vũ Nham Tinh cũng không bao lâu. Nhưng lần này sau khi rời đi, trong lúc đó lại phát sinh quá nhiều chuyện. Thật giống như đã qua hơn mười năm.

Hắn lắc đầu, tự giễu một câu mình cũng trở nên đa sầu đa cảm. Sau đó hắn vứt bỏ những ý niệm này, bay về phía trước.

Mới tới gần Vũ Nham Tinh, lập tức liền đụng phải mấy người tuần tra liên minh.

Những người này vừa nhìn thấy Thạch Mục, lập tức chấn động. Bọn họ một mặt bái kiến Thạch Mục, một mặt đưa tin cho cao tầng liên minh.

Hiện tại danh vọng của Thạch Mục rất cao, thực lực lại là siêu quần, nghiễm nhiên trở thành trụ cột lớn nhất trong liên minh Di Thiên. Ở trong mắt người liên minh bình thường, hắn quả thực giống như thiên thần, không cho phép không tôn trọng.

Thạch Mục khẽ gật đầu. Sau khi phái những người này tiếp tục đi tuần, hắn phi thân xuống, rất nhanh đã đi tới tổng bộ liên minh.

Lúc này, xung quanh truyền đến những tiếng xé gió. Từng bóng người từ tổng bộ liên minh bay ra. Khoảng chừng bốn năm mươi người. Tất cả đều là đại năng Thần cảnh.

Mấy người dẫn đầu chính là đại trưởng lão, Lục Quỳ Chung và trưởng lão tám tộc Hoang Cổ. Bên cạnh Thần Cảnh đều có một ít người trong tiểu tộc. Sùng Ngô không ngờ cũng có mặt ở trong đó.

- Cung nghênh minh chủ!

Mọi người nhìn thấy Thạch Mục, nửa mừng nửa lo. Tất cả đều tiến lên tham kiến.

Đầu tiên Thạch Mục gật đầu với mọi người, sau đó đưa mắt nhìn ra xung quanh.

Gần tổng bộ liên minh có cờ bay phất phới. Người của các tộc đóng quân, doanh trướng nối liền với nhau, kéo dài đến cuối phạm vi tầm, không biết có bao nhiêu dặm.

Còn có các loại chiến hạm đỗ ở gần đó, dường như vô số người khổng lồ phủ phục trên mặt đất.

Thực lực của liên minh Di Thiên càng thêm lớn mạnh.

Thạch Mục thấy vậy, trong lòng tất nhiên mừng rỡ.